Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1933: Danh tiếng Trường Sinh Đại Đế uy chấn Ám Vực!

Mở lại thế giới chín lần, dù thực lực tăng lên rất nhiều nhưng vẫn không đạt tới mức độ có thể chống lại Đại Đế.
Thế nhưng trong mấy nghìn năm qua, Lục Trường Sinh liên tục cảm ngộ 1500 loại đại đạo.
Dựng lại tất cả 1500 loại đại đạo.
Việc này tăng cường thực lực rất nhiều.
Đến mức đã vượt qua điểm giới hạn của Đại Thánh và Đại Đế.
Chính thức có được chiến lực của Đại Đế.
Đương nhiên đây mới chỉ là chiến lực của Đại Đế.
Miễn cưỡng sánh ngang với chiến lực của Đại Đế.
Thiên Yêu không làm gì được Lục Trường Sinh.
Nhưng đồng thời Lục Trường Sinh cũng không làm gì được Thiên Yêu.
Càng quan trọng là Lục Trường Sinh phát hiện ngay cả Thiên Yêu cũng không biết chuyện chín loại đại đạo hắn mô phỏng ra cũng không phải là sức mạnh đại đạo thật sự.
Lục Trường Sinh đứng khoanh tay, lia mắt nhìn về phía Thiên Yêu, lạnh lùng nói: “Thiên Yêu, ngươi không làm gì được Lục mỗ, đồng thời ta cũng không làm gì được ngươi. Tuy Lục mỗ không làm gì được ngươi nhưng đám dị thú ngươi mang tới này, Lục mỗ chỉ cần dùng một ý niệm là tất cả bọn chúng đều sẽ phải chết!”
“Ngươi dám?!”
Thiên Yêu càng thêm phẫn nộ.
“Có dám hay không thì ngươi cứ thử xem liệu mình có ngăn được Lục mỗ không là biết?”
“Cho ngươi thời gian một nén nhang, toàn bộ dị thú của cấm khu Thiên Yêu phải lui về cấm khu. Nếu có bất cứ dị thú nào dám rời khỏi cấm khu Thiên Yêu thì chính Lục mỗ sẽ tự mình ra tay chém giết!”
“Lần này ta bỏ qua, nếu lần sau ngươi còn dám đánh tới Ngộ Đạo Thánh Tông thì Lục mỗ cũng không ngại huyết tẩy toàn bộ cấm khu Thiên Yêu!”
Lục Trường Sinh nói xong sau đó cong ngón tay búng ra.
“Vèo.”
Một vòng bạch quang trong nháy mắt bay về phía cấm khu Thiên Yêu .
Gần như chỉ trong chốc lát.
Bạch quang đã rơi xuống cấm khu Thiên Yêu.
“Grào…”
Vô số dị thú gào thét.
Còn có vô số dị thú phẫn nộ.
Bọn chúng cảm nhận được rất nhiều hậu duệ mang huyết mạch của mình đã chết.
Đây chính là Đại Đế!
Cách xa như vậy mà chỉ cong ngón tay búng ra một cái cũng có thể diệt trừ vô số dị thú trong cấm khu Thiên Yêu.
Trên thân Thiên Yêu lộ ra sát ý khủng khiếp.
Thế nhưng nó lại không có bất cứ động tác nào khác.
Nó biết đây là “giáo huấn” Lục Trường Sinh dành cho nó.
Xem như một cách trả thù.
Hơn nữa hắn cũng không thật sự huyết tẩy cấm khu.
Nếu như hắn muốn thì Lục Trường Sinh đúng là có thể huyết tẩy toàn bộ cấm khu Thiên Yêu chỉ trong nháy mắt.
Chuyện này hắn không hề nói quá.
Chiến lực của Đại Đế thì cũng là Đại Đế!
“Nói cho ta biết, ngươi là ai?”
Thiên Yêu trầm giọng gằn từng câu từng chữ.
“Lục Trường Sinh, trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông!”
“Hay, hay lắm Trường Sinh Đại Thánh, có lẽ về sau nên gọi ngươi Trường Sinh Đại Đế rồi. Ngộ Đạo Thánh Tông có thể sinh ra một vị cường giả có chiến lực của Đại Đế như ngươi là may mắn của Ngộ Đạo Thánh Tông.”
“Rút lui!”
Thiên Yêu rút lui.
Nó không chỉ lẻ loi một mình.
Nó còn có vô số hậu duệ, vô số thủ hạ dưới trướng.
Rõ ràng là Thiên Yêu không thể bỏ mặc cấm khu Thiên Yêu được.
Nếu thật sự đại chiến cùng Ngộ Đạo Thánh Tông, kỳ thực Thiên Yêu cũng chẳng sợ gì cả.
Nhưng nó không giết được Lục Trường Sinh, mà Lục Trường Sinh lại có thể huyết tẩy toàn bộ cấm khu Thiên Yêu.
Dù nó cũng có thể huyết tẩy Ngộ Đạo Thánh Tông đấy, nhưng làm thế có ý nghĩa gì đâu?
Chỉ một lát sau, tất cả dị thú trong hư không đã biến mất không thấy bóng dáng.
Không còn.
Không còn một con dị thú nào cả.
“Rầm.”
Ngộ Đạo Thánh Tông oanh động.
Trong lòng vô số đệ tử đều cảm thấy chấn động không gì sánh nổi.
Thiên Yêu rút lui!
Thiên Yêu thế mà rút lui rồi ư?
Hơn nữa rõ ràng Thiên Yêu đã bị Lục Trường Sinh đánh lui.
Thiên Yêu không làm gì được Lục Trường Sinh.
Thậm chí trước khi đi Thiên Yêu còn gọi Lục Trường Sinh là “Đại Đế”, điều này nghĩa là gì?
Đại Đế!
Lục Trường Sinh chính là Đại Đế!
“Trường Sinh Đại Đế! Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta cũng sinh ra một vị Đại Đế rồi!”
“Ha ha ha, ai mà ngờ được Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta lại lặng yên không một tiếng động sinh ra một vị Đại Đế?”
“Dù Trường Sinh Đại Đế mới chỉ có chiến lực của Đại Đế thôi, nhưng chiến lực của Đại Đế cũng là Đại Đế!”
“Có Trường Sinh Đại Đế ở đây thì Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta không phải sợ cấm khu Thiên Yêu nữa rồi…”
Vô số đệ tử Ngộ Đạo Thánh Tông đều cực kỳ hưng phấn.
Đại Đế.
Rốt cục Ngộ Đạo Thánh Tông cũng sinh ra một vị Đại Đế.
Trước đây bọn hắn tới cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Thế nhưng giờ chuyện này lại thành sự thật.
Ngay cả Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cũng trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc.
Hắn tự thấy mình biết rất rõ tình trạng của Lục Trường Sinh.
Dù lúc Lục Trường Sinh tới Thiên Nguyên Thánh Tông thì hắn cũng vẫn theo dõi đối phương sát sao.
Nhưng hắn càng chú ý tới đạo lữ Thanh Loan Thánh Nữ của Lục Trường Sinh nhiều hơn.
Hắn cảm thấy Lục Trường Sinh rất có khả năng “chồng quý nhờ vợ” .
Một khi Lâm Thanh Loan thành Đại Đế vậy thì Ngộ Đạo Thánh Tông dựa vào quan hệ với Lục Trường Sinh cũng sẽ được nhờ cậy chút ít.
Thế nhưng hắn không thể nào ngờ nổi, bảo tàng lớn nhất lại chính là Lục Trường Sinh ư?
Không chỉ trở thành Đại Thánh vô địch.
Thậm chí giờ còn có được chiến lực của Đại Đế?
Hơn nữa khi chính diện đối đầu với Thiên Yêu còn được Thiên Yêu tán thưởng là có “chiến lực của Đại Đế”, tương đương với với việc đã được Thiên Yêu “chứng nhận”.
Cực kỳ đáng tin cậy!
Thật sự quá rung động.
Đến mức Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh quay lại sơn môn Ngộ Đạo Thánh Tông một lần nữa.
Hắn từng bước một đi từ trên bầu trời xuống, đến trước mặt đám người trưởng lão và Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Tông chủ và thủ lĩnh thái thượng trưởng lão cung kính hành lễ với Lục Trường Sinh: “Cung nghênh Trường Sinh Đại Đế!”
Lục Trường Sinh nhìn những Đại Thánh trước mắt.
Trước đây ánh mắt những Đại Thánh này khi nhìn thấy hắn vẫn bình đẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận