Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 259. Đáng sợ hơn cả xếp hạng! Chiến lực cấp độ Thiên Đỉnh! (3)



Chương 259. Đáng sợ hơn cả xếp hạng! Chiến lực cấp độ Thiên Đỉnh! (3)




Đến lúc đó, sự tồn tại của đội ngũ này chắc chắn sẽ là một đòn đau với người Bắc Lỗ.
Nghĩ tới đây Vưu Thế Phi không còn gì do dự nữa.
“Để ta một vị trí!”
Vưu Thế Phi đồng ý.
Lục Trường Sinh cười rộ lên.
Thế nhưng Vưu Thế Phi mới là người đầu tiên.
Lục Trường Sinh muốn một đội ngũ năm người, ngoại trừ hắn còn phải tìm bốn người khác.
Thế nên giờ vẫn thiếu ba người nữa.
“Vưu đại hiệp, còn thiếu mấy người, ngươi có đề cử ai không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Vưu Thế Phi trầm ngâm một lát rồi đáp: “Theo lời ngươi nói hẳn là phải có thực lực trong khoảng năm mươi vị trí đầu trên bảng Thần Lực, cơ bản đều là võ giả Thiên Đỉnh, hơn nữa phải lĩnh ngộ ý cảnh, người như vậy cũng không có nhiều.”
“Ngươi thấy Dương Chân, người xếp hạng thứ ba mươi ba trên bảng Thần Lực hiện nay thế nào?”
“Nếu được thì tự ta sẽ đi mời hắn.”
Xem ra Vưu Thế Phi hẳn là có giao tình với người này.
“Được, chuyện của Dương Chân xin giao cho Vưu đại hiệp.”
Lục Trường Sinh đứng dậy cáo từ.
Hắn còn phải đi tìm những người khác để tổ đội.
Dù đã có Dương Chân và Vưu Thế Phi nhưng vẫn thiếu hai người nữa.
“Đúng rồi, có một người hẳn là sẽ đồng ý ngay.”
Trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên một tia sáng.
Võ Si Đồng Huyền!
Đồng Huyền này chính là người đứng thứ bốn mươi ba trên bảng Thần Lực.
Đồng Huyền khác với những phần lớn mọi người, mục đích của hắn khi tới chiến trường Bắc Vực chỉ có một, chính là tìm đối thủ!
Đồng Huyền xuất thân từ một thành trì nhỏ, đánh khắp thành không còn đối thủ bèn đi khiêu chiến khắp nơi.
Thế nhưng vẫn không tìm được địch thủ xứng tầm.
Về sau chiến tranh Bắc Vực bùng nổ, Đồng Huyền cũng tìm tới đây.
Hơn nữa, sau khi vào thành Bắc Lăng, Đồng Huyền không tới chiến trường Bắc Vực chém giết người Bắc Lỗ mà ngược lại chuyên tìm những cường giả nổi danh để “khiêu chiến”.
Kết quả Đồng Huyền rất xui, người đầu tiên hắn tìm được lại chính là Tống Vô Tình.
Một đao của Tống Vô Tình suýt nữa đã khiến Đồng Huyền mất mạng.
May mà cuối cùng Tống Vô Tình vẫn nương tay, không giết chết Đồng Huyền.
Tuy Đồng Huyền bị Tống Vô Tình đánh bại, hơn nữa suýt thì mất mạng, thế nhưng hắn không tức giận mà thậm chí còn điên cuồng hơn trước.
Sau nhiều lần khiêu chiến hắn lại tới chiến trường Bắc Vực chém giết.
Chỉ cần có thể mang “đối thủ” tới cho Đồng Huyền thì chắc chắn hắn sẽ không từ chối tổ đội.
Nghĩ vậy Lục Trường Sinh đi tới viện tử của Đồng Huyền.
“Đồng Huyền, Đao Thập Nhị có việc muốn bàn.”
“Cạch”.
Cửa mở ra.
Đồng Huyền cũng không lớn tuổi, chỉ xấp xỉ như Lục Trường Sinh, khoảng mười mấy tuổi gì đó.
“Đao Thập Nhị?”
Đồng Huyền trông thấy Đao Thập Nhị thì mắt sáng rực cả lên.
Thuyết phục Đồng Huyền chẳng có gì khó khăn.
Dù sao thì danh tiếng của Đao Thập Nhị rất lớn, ngày nào hắn cũng cắt đầu mấy võ giả Thần Lực phía Bắc Lỗ, chuyện này ai ai cũng biết cả.
Không biết có bao người muốn tìm Đao Thập Nhị tổ đội rồi, chỉ là tất cả đều đã bị Đao Thập Nhị thẳng thừng từ chối.
Giờ Đao Thập Nhị chủ động thành lập đội ngũ, thử hỏi sao Đồng Huyền lại từ chối được chứ?
Giờ chỉ còn thiếu một người cuối cùng.
Vị trí này Lục Trường Sinh phải nghĩ thật kỹ.
Thật ra Lục Trường Sinh cũng đã cân nhắc tới Lục Kiếm Minh.
Nếu Lục Trường Sinh tìm Lục Kiếm Minh thì chắc chắn đối phương sẽ đồng ý thôi.
Tiếc là thực lực của Lục Kiếm Minh vẫn hơi kém.
Đừng nói là khoảng năm mươi người đứng đầu mà tầm bảy mươi hay sáu mươi hắn cũng khó chen vào.
Kiếm ý của Lục Kiếm Minh không tệ, thậm chí còn khá mạnh, thứ hắn kém chính là tu vi, hắn chỉ là cấp độ Bách Đỉnh.
Thậm chí cách Thiên Đỉnh hãy còn rất xa xôi.
Tình hình này mà để Lục Kiếm Minh trở thành đội viên thì rất bất công với những người khác.
Đội ngũ mà Lục Trường Sinh muốn xây dựng, không nói tới mặt khác nhưng về sức tấn công thì chắc chắn phải là tồn tại hàng đầu.
Ít nhất đều phải là cấp độ Thiên Đỉnh mới được.
Thật ra lựa chọn tốt nhất là Tống Vô Tình.
Người xếp hạng thứ ba trên bảng Thần Lực!
Tiếc là Tống Vô Tình luôn độc lai độc vãng, căn bản sẽ không tổ đội với người khác.
Trước mắt Lục Trường Sinh cũng không biết chọn ai, thế nên chỉ có thể ở nhà chờ đợi.
Hôm nay, trước cửa viện tử của Lục Trường Sinh có một nam tử mặc áo đen, bên ngoài khoác áo choàng tìm tới.
“Nghe nói ngươi đang chiêu mộ đội hữu cho tiểu đội của mình. Không biết ngươi thấy ta thế nào?”
Nam tử rất tự tin với thực lực của mình.
“Các hạ là...”
Lục Trường Sinh không biết nam tử này là ai.
“Tại hạ là Thiết Uyên!”
“Đại Thương Thiết Uyên?”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên, còn có vẻ tò mò khó nén, không kiềm được mà nhìn thật kỹ Thiết Uyên.
Nghe nói Thiết Uyên là võ giả mê thương như mạng.
Trong chốn giang hồ, có rất ít võ giả dùng thương.
Thế nhưng Thiết Uyên thì khác, đối phương thích thương như mạng, đại thương xuất ra như rồng bay, vô cùng đáng sợ.
Lục Trường Sinh cũng trông thấy, trên người Thiết Uyên đúng là có một cây thương lớn được gấp gọn lại.
Trong lúc chiến đấu cây thương này sẽ được nối lại, rồi trở thành một thanh đại thương sắc bén.
Mà quan trọng nhất là Thiết Uyên xếp hạng thứ bốn mươi tám trên bảng Thần Lực, bản thân hắn cũng là võ giả Thiên Đỉnh, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Lục Trường Sinh.
“Hoan nghênh ngươi gia nhập, Thiết Uyên.”
Thiết Uyên cười lên.
Dạo này bên ngoài đang kháo nhau, Đao Thập Nhị tự mình ra mặt chiêu mộ võ giả, muốn thành lập một tiểu đội cực mạnh.
Thế nhưng yêu cầu của Đao Thập Nhị rất cao, không phải võ giả hàng đầu trên bảng Thần Lực thì hắn không nhận.
Thiết Uyên cũng chỉ muốn thử xem thế nào.
Tuy hắn rất tự tin.
Nhưng các đội viên mà Đao Thập Nhị chiêu mộ đều không kém gì hắn.
Không ngờ lại thành công.
“Được, đủ người rồi, vậy trước tiên gặp nhau một lần đã.”
Lục Trường Sinh mời mọi người tới tiểu viện của mình.
Không lâu sau Vưu Thế Phi, Dương Chân và Đồng Huyền cũng đã tới. Hết chương 259.



Bạn cần đăng nhập để bình luận