Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1631: Mô phỏng Thời Gian Trường Hà, Hư giới chuyển động! (5)

Có đỉnh cấp ngộ tính gia trì, năng lực phân tích của hắn cũng đạt tới trình độ không thể tưởng tượng, thậm chí ngay cả Đạo Tổ cũng không thể sánh bằng.
Thế nhưng Lục Trường Sinh không thử phân tích quy tắc thời gian.
Hắn cũng tự biết mình là ai.
Dù Thời Gian Trường Hà gần trong gang tấc nhưng hắn muốn phân tích quy tắc thời gian chỉ trong một thời gian ngắn chẳng khác nào người si nói mộng.
Đừng nói là nửa canh giờ.
Cho dù là một năm, mười năm, thậm chí trăm năm chưa chắc hắn đã phân tích xong quy tắc thời gian.
Có điều mục đích của Lục Trường Sinh cũng không phải là phân tích quy tắc thời gian.
Mà là “mô phỏng” quy tắc thời gian.
Đúng, hắn muốn “mô phỏng” quy tắc thời gian trong Hư giới.
“Hư giới…”
Ngay sau đó, Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm.
“Ừm?”
Bàn Tổ như thể đã cảm ứng được gì đó.
Hắn nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh.
Nhưng cũng chỉ là nhìn thoáng qua, sau đó hắn không để ý nhiều nữa.
Dù sao Lục Trường Sinh cũng chỉ có nửa canh giờ.
Trong nửa canh giờ này Lục Trường Sinh có thể thu hoạch bao nhiêu thì phải xem chính bản thân hắn. Sau khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, mắt Lục Trường Sinh vẫn nhìn chòng chọc Thời Gian Trường Hà.
Sau đó hắn động.
Bên trong Hư giới, hắn bắt đầu “cấu tạo” lại Thời Gian Trường Hà.
Chỉ là đơn thuần mô phỏng.
Đúng, chính là mô phỏng.
Đỉnh cấp ngộ tính của Lục Trường Sinh gia trì cho năng lực phân tích, nếu chỉ là đơn thuần mô phỏng hẳn cũng không có vấn đề gì.
Thế nhưng Lục Trường Sinh đã quá coi thường Thời Gian Trường Hà.
Ngay khi bắt đầu mô phỏng hắn đã gặp phải rắc rối cực lớn.
Thời Gian Trường Hà nhìn có vẻ rất đơn giản, nhưng thực ra thì không hề đơn giản chút nào.
Thời gian chia làm quá khứ, hiện tại và tương lai.
Quá khứ không phải vĩnh hằng bất biến, tương lai lại thiên biến vạn hóa.
Mỗi một chi tiết nho nhỏ thậm chí có thể khiến tương lai phát sinh biến hóa cực lớn.
Mỗi một hành động nhỏ lúc này có lẽ sẽ khiến tương lai nảy sinh hàng trăm hàng nghìn khả năng.
Đây chính là điểm đáng sợ của thời gian.
Cũng là điểm khó nắm bắt nhất của thời gian.
“Không được, giờ ta không thể mô phỏng Thời Gian Trường Hà được.”
Sắc mặt Lục Trường Sinh có chút khó coi.
Trước đây hắn cảm thấy đỉnh cấp ngộ tính của mình có thể cảm ngộ rất nhiều thứ.
Không gì có thể làm khó hắn.
Thế nhưng lúc đối mặt với Thời Gian Trường Hà hắn lại hết cách.
Mỗi gợn sóng nhỏ trên dòng sông thời gian có thể tượng trưng cho hàng nghìn hàng vạn thay đổi trong tương lai.
Hàng nghìn hàng vạn tương lai có thể lại tiếp tục phân hoá thành trăm triệu thay đổi.
Ai có thể mô phỏng số lượng thay đổi khủng bố thế này?
Không, căn bản là không thể mô phỏng được!
Dù ngộ tính của Lục Trường Sinh có nâng cấp thêm một vạn lần cũng không thể lĩnh ngộ được.
Đây không phải thứ hễ có năng lực phân tích là có thể mô phỏng.
Nhưng Lục Trường Sinh không cam tâm bỏ lỡ cơ hội cơ hội thế này.
Dù không thể mô phỏng Thời Gian Trường Hà nhưng chẳng lẽ cũng không thể mô phỏng một tia sóng nhỏ trong dòng sông thời gian hay sao?
Đúng, chính là một tia sóng nhỏ.
Thậm chí tia sóng thời gian đã suy yếu bằng một phần trăm, một phần vạn.
Tóm lại, “lượng” không quan trọng.
Quan trọng là nhất định phải tạo dựng ra “Thời Gian Trường Hà” trong Hư giới.
Dù chỉ là một rãnh nước nhỏ cũng được.
Khi Lục Trường Sinh không ngừng hạ thấp ý định, bên trong Hư giới của hắn chẳng ngờ lại bắt đầu tạo dựng ra “Thời Gian Trường Hà” thật.
Đương nhiên là chẳng thể nào so sánh với Thời Gian Trường Hà chân chính được.
Có lẽ chỉ là một rãnh nước nhỏ thôi cũng nên?
Thời gian trôi qua từng chút một.
Sau khi Lục Trường Sinh mô phỏng ra một “rãnh nước thời gian”.
Dù khác biệt rất lớn về thể tích.
Nhưng chung quy hắn vẫn tạo ra “rãnh nước thời gian”.
Hoặc phải nói là một Thời Gian Trường Hà nhỏ hơn cả tỷ lần.
Giây phút khi mô phỏng hoàn thành.
“Rầm.”
Hư giới của Lục Trường Sinh chấn động.
Cùng lúc đó, Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được rằng Hư giới vốn luôn đứng im như một bức họa.
Vào thời khắc ấy đột nhiên chuyển động!
Hư giới của Lục Trường Sinh từng như một bức họa phẳng lặng, đứng im bất động.
Mọi thứ bên trong đều đứng im.
Thế nhưng sau khi Lục Trường Sinh mô phỏng ra “Thời Gian Trường Hà”, bên trong Hư giới nội đã bắt đầu lưu động.
Đầu tiên là Giới Hải, thấp thoáng có một ít khí lưu di chuyển.
Sau đó mở rộng đến toàn bộ Giới Hải.
Trên Giới Hải chính là Thiên giới.
Đó là một bộ phận của Thiên giới được Lục Trường Sinh cấu tạo ra.
Nơi này cũng giống hệt, cũng có một dòng khí lưu vô hình bắt đầu lưu động.
Hư giới vẫn là Hư giới như cũ, vẫn chỉ là hư ảo như cũ.
Thế nhưng hiện giờ Hư giới lại “chuyển động”.
“Thời Gian Trường Hà…”
Lục Trường Sinh biết nguyên nhân của những điều này là gì.
Thời Gian Trường Hà.
Cũng vì hắn đã mô phỏng ra Thời Gian Trường Hà.
Kết quả chẳng khác nào vẽ thêm mắt cho rồng.
Khiến toàn bộ Hư giới đều trở nên sống động hẳn.
Từ nay về sau Lục Trường Sinh không cần chú ý nhiều tới Hư giới nữa.
Bởi vì Hư giới sẽ tự động phát triển.
Đợi một thời gian nói không chừng Hư giới sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
“Tách.”
Lục Trường Sinh cảm giác xung quanh như rơi xuống.
Sau đó, hắn mở mắt nhìn phía quanh bốn phía.
Hắn vẫn đang ở trong điện Đạo Tổ như trước.
Trước mặt hắn cũng vẫn là Bàn Tổ.
“Kết thúc rồi à?”
Lục Trường Sinh có cảm giác như đã cách một đời.
“Đã nửa canh giờ, thấy Trường Sinh Tiên Tôn thế này hẳn là có thu hoạch lớn rồi.”
Bàn Tổ bình tĩnh quét mắt qua Lục Trường Sinh, như có thể nhìn thấu hết thảy.
“Tạ ơn Bàn Tổ!”
Lục Trường Sinh cung kính cáo từ, rời khỏi điện Đạo Tổ, quay về động phủ một lần nữa.
Trong động phủ, Lục Trường Sinh lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình trước mắt.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hồng Trần đạo quả: Viên mãn (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 90% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 90% (Thần Thông Vĩ Lực)
Bạn cần đăng nhập để bình luận