Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 342. Tấn chức nội môn bị khiêu chiến, tăng phúc chín mươi lần ai có thể địch nổi? (2)



Chương 342. Tấn chức nội môn bị khiêu chiến, tăng phúc chín mươi lần ai có thể địch nổi? (2)




Không thể trở thành chân truyền chung thành công cốc!
Đây chỉ là lời cảm thán của trưởng lão chấp sự mà thôi.
Nhưng đối với đệ tử nội môn, bọn họ vẫn phải tranh đấu.
Thân phận đệ tử hạt giống càng phải tranh!
Vì thế, một nhóm đệ tử nội môn đông nghìn nghịt đi theo Lục Trường Sinh và Bạch Nguyên Sinh tới lôi đài.
Lôi đài nằm trong sân luyện võ.
Lúc này, trong sân luyện võ đang có một vài đệ tử đang tu luyện bí pháp, luận bàn vũ kỹ.
Hầu hết đều là đệ tử ngoại môn.
Đệ tử nội môn đều đã ngưng tụ Thần Cương nên bí pháp, vũ kỹ chỉ còn một ít tác dụng, nhưng thật ra không có tác dụng gì lớn.
Vũ kỹ chính là một loại kỹ xảo chiến đấu và kỹ xảo phát lực.
Kỹ xảo mạnh đi nữa cũng phải phá vỡ Thần Cương của đối thủ mới được.
Mà Thần Cương chính là chiếc mai rùa toàn diện không góc chết.
Không phá vỡ Thần Cương thì dù dùng kỹ xảo gì cũng chẳng có tác dụng gì cả.
Mà nếu muốn phá vỡ Thần Cương thì chỉ có thể dùng lực lượng mạnh hơn nó, một chiêu đánh nát Thần Cương.
Hoặc là không ngừng tiêu hao Thần Cương.
Trên cơ bản chỉ có hai cách này, không còn cách nào khác.
Vậy nên trên thực tế, đệ tử nội môn rất ít khi tới sân luyện võ.
Chỉ khi đệ tử nội môn khiêu chiến đệ tử hạt giống mới dùng đến lôi đài trong sân luyện võ mà thôi.
Nhưng đột nhiên có nhiều đệ tử nội môn như vậy đi vào sân luyện võ vẫn làm rất nhiều đệ tử ngoại môn ngạc nhiên.
“Chuyện gì thế, sao lại có nhiều sư huynh nội môn tới đây vậy?”
“Đúng thế, bình thường hiếm khi thấy sư huynh nội môn đi tới sân luyện võ. Hôm nay có nhiều người tới như vậy, chẳng lẽ có sư huynh nội môn khiêu chiến đệ tử hạt giống à?”
“Nhìn dáng vẻ này thì hẳn là có người khiêu chiến đệ tử hạt giống rồi.”
Những đệ tử ngoại môn này cũng thích hóng chuyện.
Trận chiến giữa đệ tử nội môn không nhiều lắm.
Bọn họ cũng muốn mở rộng tầm mắt.
Bởi sao võ giả cảnh giới Thần Cương tầm thường có thể đánh đồng với đệ tử hạt giống được cơ chứ?
“Không biết rốt cuộc đệ tử hạt giống nội môn lần này là ai?”
Nhưng khi đệ tử ngoại môn nhìn thấy hai bóng người chậm rãi bước lên lôi đài.
Sau khi hai bóng dáng đó đứng trên lôi đài, bọn họ đều mở to đôi mắt như không thể tin được cảnh tượng mình đang nhìn thấy.
“Đây là… Lục Trường Sinh sư huynh đúng không?”
“Nếu ta không nhìn nhầm thì đúng là Lục sư huynh rồi.”
“Ta vừa nghe thấy tin tức ở ngoại môn, Lục sư huynh ngưng tụ ra Thần Cương, tấn chức đệ tử nội môn. Không ngờ lại bị người ta khiêu chiến nhanh như vậy.”
Những đệ tử ngoại môn này đều lập tức cảm thấy hứng thú.
Lục Trường Sinh vừa mới tấn chức nội môn thôi đó.
Đối với bọn họ, đối phương cũng không xa lạ, thậm chí còn khá là quen thuộc.
Dù Lục Trường Sinh chỉ tu luyện ở ngoại môn hơn bốn tháng.
Nhưng hơn bốn tháng nay, cái tên Lục Trường Sinh đã trở nên vô cùng nổi tiếng trong ngoại môn, không có một đệ tử ngoại môn nào không biết đến Lục Trường Sinh.
Nhưng dường như tin tức của bọn họ có hơi lạc hậu.
Đến bây giờ, chuyện Lục Trường Sinh ngưng tụ ra bốn tầng Thần Cương vẫn chưa bị lan truyền.
Lúc này, Bạch Nguyên Sinh và Lục Trường Sinh đã đi lên lôi đài.
Hai người đứng yên cách nhau mười trượng, ánh mắt như đang va chạm trong không khí.
Bạch Nguyên Sinh hơi híp mắt lại.
Hắn không hề nhìn thấy một tia hoảng sợ hay căng thẳng nào từ trên vẻ mặt hay trong ánh mắt của Lục Trường Sinh.
Ngược lại là từ đầu đến cuối, Lục Trường Sinh vẫn luôn vô cùng bình tĩnh, không hề giống đệ tử mới vừa tấn chức từ ngoại môn đến nội môn.
“Cũng có khí độ đó.”
“Nhưng đứng trên lôi đài, chỉ có khí độ thôi thì không đủ đâu!”
Bạch Nguyên Sinh vừa nói xong, trên người lập tức bao trùm Thần Cương.
Một tầng, hai tầng, ba tầng!
Bạch Nguyên Sinh trực tiếp bao trùm ba tầng Thần Cương ở trên người.
Tuy chỉ là Thần Cương bình thường nhưng vẫn có thể tăng phúc thân thể ba mươi lần.
Đây là sự tự tin của Bạch Nguyên Sinh!
Bởi vì dù là Thần Cương bình thường, không phải ai cũng có thể chồng ba tầng Thần Cương ở trên người.
Chỉ cần ba tầng Thần Cương này không bị phá vỡ thì hắn sẽ đứng trên vùng đất bất bại.
“Ù.”
Hơn nữa, không chỉ có thể.
Thậm chí Bạch Nguyên Sinh còn thi triển cả lĩnh vực.
Lĩnh vực của hắn là một ngọn núi nguy nga.
Ngọn núi như ẩn như hiện, dường như có vẻ giống núi Thiên Lộc.
Thật ra có rất nhiều đệ tử lĩnh ngộ Thiên Lộc Sơn Ý Cảnh.
Bởi vì ngày nào bọn họ cũng sinh sống trên núi Thiên Lộc.
Nhưng muốn diễn hoá Thiên Lộc Sơn Ý Cảnh thành lĩnh vực thì không hề dễ dàng.
Bạch Nguyên Sinh cũng phải ngưng tụ ra Thần Cương rồi trải qua nhiều năm cảm ngộ, không biết sử dụng bao nhiêu viên Ngộ Đạo Đan, cuối cùng mới diễn hoá Thiên Lộc Sơn Ý Cảnh thành Thiên Lộc Sơn Lĩnh Vực.
Ba tầng Thần Cương cộng thêm một loại lĩnh vực.
Uy thế khủng bố lập tức rơi xuống trên người Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh lại đứng lù lù bất động.
Có điều, hắn không thi triển lĩnh vực mà lại thi triển ra Thần Cương trước.
“Vù.”
Bạo Phong Thần Cương bao trùm trên người.
Thần Cương thượng thừa mang đến uy thế bất phàm, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra.
“Thần Cương thượng thừa! Tăng phúc thân thể hai mươi lần!”
Vẻ mặt của Bạch Nguyên Sinh cũng bắt đầu trở nên nghiêm trọng.
Dù hắn đã đoán được Lục Trường Sinh diễn hoá ra lĩnh vực, chắc chắn đối phương sẽ ngưng tụ ra Thần Cương thượng thừa.
Nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy, Bạch Nguyên Sinh vẫn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Thậm chí còn có một tia tiếc nuối.
Nếu hắn có thể diễn hoá ra Thiên Lộc Sơn Lĩnh Vực sớm hơn thì có lẽ hắn cũng có thể ngưng tụ ra Thần Cương thượng thừa.
Tiếc là đã muộn rồi.
Vạch xuất phát của hắn chung quy kém hơn thiên tài đứng đầu như Lục Trường Sinh một chút.
Nhưng nếu chỉ có một tầng Thần Cương thượng thừa thì hắn không sợ.
Hắn có ba tầng Thần Cương, tăng phúc thân thể khoảng ba mươi lần.
Với tầng Thần Cương này của Lục Trường Sinh, hắn chỉ cần chém một kiếm đã có thể phá vỡ. Hết chương 342.



Bạn cần đăng nhập để bình luận