Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 792: Một cái tát đánh bay Võ Thánh! Các đại Thánh địa chấn động! (3)

Chương 792: Một cái tát đánh bay Võ Thánh! Các đại Thánh địa chấn động! (3)
Có rất nhiều tin tức về Lục Trường Sinh nhưng về cơ bản đều đã được chứng thực. Hắn là người dùng một đòn diệt trăm Thánh!
Chỉ với tin này thôi cũng đủ khiến mọi người phải im lặng rồi.
Bây giờ, người của các Thánh địa đều đã biết Thánh địa Thiên Hà có Lục Trường Sinh, một kẻ không dễ chọc vào.
Người của các Thánh địa cũng sẽ cố hết sức không đụng tới Lục Trường Sinh.
Tuy nhiên, lần này là đại hội giao lưu của đệ tử Thánh địa, mà Lục Trường Sinh lại là trưởng lão, hắn sẽ không tự mình ra tay.
Điều này làm các đại Thánh địa yên tâm hơn một chút.
Nếu để Võ Thánh ra tay thật thì khi phải đối mặt với Lục Trường Sinh, bọn hắn cứ nhận thua cho xong.
Có lẽ Lục Trường Sinh chính là người đầu tiên khiến cho tất cả các võ giả cao ngạo ở Thánh địa phải cúi đầu, cam tâm tình nguyện chịu thua.
Từ xưa tới nay, dù có kinh tài tuyệt diễm tới đâu chắc chắn vẫn có người không phục, nhưng không một ai là không phục Lục Trường Sinh cả.
Tên của Lục Thánh giờ đã vang vọng khắp các đại Thánh địa rồi.
"Hả?"
"Chúng sinh chi thế lại tăng rồi à?"
Cảm ứng của Lục Trường Sinh với chúng sinh chi thế hiện nay đã rất rõ ràng, hắn cảm nhận được nó thật sự đang tăng lên.
Việc này hẳn là có liên quan tới trận đại chiến giữa hắn với Tuyết trưởng lão.
Có lẽ trận đại chiến này đã giúp cho uy vọng của hắn gia tăng trong lòng các đệ tử của Thánh địa Thiên Hà, vì lẽ đó nên chúng sinh chi thế mới tăng mạnh.
"Như vậy thì liệu có khả năng là ta vừa thu được chúng sinh chi thế ở Thánh địa Thiên Hà, lại vừa thu được chúng sinh chi thế ở các thế lực khác không nhỉ?"
"Ví dụ như các Thánh địa khác."
Lục Trường Sinh nghĩ tới một khả năng.
Hắn suy xét một lát và cẩn thận phân tích số lượng chúng sinh chi thế hiện tại.
Thật ra chúng sinh chi thế trên người Lục Trường Sinh ngoài phần thuộc về Thánh địa Thiên Hà thì còn có phần của Thánh Thổ Thiên Tông.
Nhưng so với chúng sinh chi thế ở Thánh địa Thiên Hà thì chúng sinh chi thế ở Thánh Thổ Thiên Tông lại nhỏ bé tới mức không đáng kể.
Tuy nhiên, thịt muỗi ít cũng vẫn là thịt.
Việc Lục Trường Sinh gia nhập Thánh địa Thiên Hà có vẻ như không ảnh hưởng gì tới chúng sinh chi thế ở Thánh Thổ Thiên Tông.
Hướng suy nghĩ này không sai.
Lục Trường Sinh mau chóng liên tưởng, suy nghĩ tiếp.
"Nếu như gia nhập Thánh địa khác thì cao tầng của Thánh địa Thiên Hà sẽ bất mãn, việc này có khả năng làm ảnh hưởng tới địa vị của ta ở Thánh địa Thiên Hà. Nếu như thế, chúng sinh chi thế đến từ Thánh địa Thiên Hà chắc chắn sẽ bị giảm bớt rất nhiều."
"Nhưng hướng suy nghĩ này không sai."
"Giả dụ như không gia nhập vào Thánh địa khác hoặc gia nhập vào một số thế lực không có mâu thuẫn với Thánh địa Thiên Hà, hay một số thế lực mà Thánh địa Thiên Hà không để mắt tới chẳng hạn, từ đó tăng cường chúng sinh chi thế, tích tiểu thành đại..."
"Đến khi đó, sợ rằng chúng sinh chi thế mà ta tích lũy được sẽ gộp lại đến một mức độ khủng bố, từ đó gia tăng tốc độ tu hành Thánh Thể."
Mắt Lục Trường Sinh càng lúc càng sáng.
Càng nghĩ hắn lại càng thấy có thể dùng biện pháp như vậy được.
Đương nhiên là nếu muốn gia nhập thêm nhiều thế lực, thậm chí là ngồi ở vị trí cao để thu hoạch được nhiều chúng sinh chi thế sẽ là việc không dễ dàng gì.
Nhưng với Lục Trường Sinh thì khác, có thể nói, hắn là người đứng đầu trong cảnh giới Nhân Thánh.
Dù có đến thế lực nào đi chăng nữa hắn cũng có thể mang lại trợ giúp to lớn cho thế lực đó, kể cả đó có là Thánh địa.
Việc Lục Trường Sinh gia nhập Thánh địa Thiên Hà đã giúp ích cho Thánh địa, vì thế, Lục Trường Sinh có thể thử biện pháp tích tiểu thành đại này.
Tuy nhiên, dù có muốn thử cũng phải chờ đại hội giao lưu lần này kết thúc đã.
Chẳng bao lâu sau, đại hội giao lưu giữa các Thánh địa đã bắt đầu.
Trong sân luyện võ của Thánh địa Thanh Sơn, các Võ Thánh và trưởng lão của các Thánh địa đều ngồi trên vị trí cao, nhất là các Võ Thánh mạnh đã được mời tới vị trí chủ tọa.
Bây giờ, Lục Trường Sinh đang an vị ở ghế chủ tọa, sau đó là chưởng môn của Thánh địa Thanh Sơn.
Việc này đủ để thể hiện sự coi trọng của Thánh địa Thanh Sơn đối với Lục Trường Sinh.
Dù cho Thánh địa Thanh Sơn và Thánh địa Thiên Hà có mâu thuẫn, thế nhưng Thánh địa Thanh Sơn vẫn đối xử với Lục Trường Sinh đúng theo quy cách cao nhất.
Lục Trường Sinh hiểu rõ, có được điều này là vì hắn là "người ngoài" tới Thánh địa Thiên Hà.
Trưởng lão có phong hào có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Trong tương lai, nếu như Lục Trường Sinh rời khỏi Thánh địa Thiên Hà, liệu hắn có thể tới và gia nhập Thánh địa Thanh Sơn hay không?
Chắc chắn là có khả năng rồi.
Vì thế Thánh địa Thanh Sơn dành cho Lục Trường Sinh lễ ngộ cao nhất cũng là để tính toán cho sau này.
Cứ giao hảo với Lục Trường Sinh trước đã, nước đi này chắc chắn không sai được.
Chưởng môn của Thánh địa Thanh Sơn họ Từ, xem ra đúng là nhã nhặn thật.
"Lục đạo hữu, các đệ tử của Thánh địa bên dưới đều là người tài ba của từng Thánh địa. Có thể nói đây là các đệ tử ưu tú nhất của chúng ta."
"Tuy nhiên, khi so với Lục đạo hữu thì đúng là không đáng nhắc tới. Tuổi tác của các đệ tử này phần lớn đều hơn Lục đạo hữu rất nhiều, nhưng vẫn chưa thể rèn đúc được Thánh Thể..."
"Nếu hôm nay không gặp được Lục đạo hữu, bản tọa cũng khó mà tin nổi ở bên ngoài Thánh địa còn có thể sinh ra một nhân vật kinh tài tuyệt diễm như Lục đạo hữu."
"Có thiên tài như Lục đạo hữu ở đây, Võ Đạo Thánh Thổ nhất định sẽ rất hưng thịnh!"
Từ chưởng môn liếc mắt nhìn Lục Trường Sinh rồi lại nhìn qua những đệ tử trên sân luyện võ.
Đệ tử Thánh địa, những người được gọi là thiên kiêu, là yêu nghiệt kia, nếu không có Lục Trường Sinh, Từ chưởng môn có lẽ vẫn còn cảm thấy trong đám đó có rất nhiều thiên tài, các đệ tử kia cũng không đến nỗi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận