Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 112. Sinh Tử Huyền Quan xuất hiện, đã đến thời cơ cho cảnh giới Thần Lực! (2)



Chương 112. Sinh Tử Huyền Quan xuất hiện, đã đến thời cơ cho cảnh giới Thần Lực! (2)




Lục Trường Sinh cẩn thận từng li từng tí để cất cuốn sách da dê đi, sau đó, hắn lại tiếp tục tìm tòi trên các xác chết khác.
Có một điều bất ngờ là Lục Trường Sinh không tìm được võ công của cảnh giới Thần Lực nào.
Hoặc là Đại Mạc Thập Tam Kỵ không có võ công của cảnh giới Thần Lực, hoặc là Đại Mạc Thập Tam Kỵ không mang theo chúng bên người.
Lục Trường Sinh lại tiếp tục Lục Trường Sinh lục soát một số xác chết sơn phỉ khác, mặc dù vậy, hắn không có được thu hoạch lớn nào.
Sau đó, Lục Trường Sinh nhặt mười ba thanh loan đao trên mặt đất lên.
Mười ba thanh loan đao này chính là bằng chứng cho việc hắn đã giết chết Đại Mạc Thập Tam Kỵ.
Hắn lấy vải để bọc đao lại, sau đó tiếp tục lục soát thêm một lần nữa trong sơn trại và lấy được một ít ngân phiếu cũng như tiền bạc.
Thật ra, bây giờ Lục Trường Sinh không thiếu bạc.
Nhưng hắn cũng sẽ không ngại việc mình có nhiều bạc hơn.
Nén bạc không tiện để mang theo nên Lục Trường Sinh lấy đi tất cả ngân phiếu.
Tới tận hơn một canh giờ sau, Lục Trường Sinh mới dừng việc lục soát lại và bắt đầu kiểm kê những gì mình đã thu hoạch được.
Lần này, hắn lấy được khá nhiều thứ.
Thế nhưng Lục Trường Sinh đã có một thu hoạch lớn lao hơn so với ngân phiếu hay bí pháp, đó là thu hoạch về mặt tâm linh.
Hắn ra khỏi sơn trại, khi quay đầu nhìn lại, hắn thấy trong sơn trại yên ắng kia là những xác chết nằm đầy trên mặt đất.
Cảnh tượng chẳng khác nào địa ngục đẫm máu này lại khiến Lục Trường Sinh cảm thấy bình yên trong lòng.
Đến giờ, rốt cục thì tâm cũng hắn cũng đã tĩnh rồi!
Hình như Lục Trường Sinh đã "nhìn thấy" một cánh cửa hư ảo với hai màu đen và trắng trong đầu.
Khi vận may đến thì trong lòng cũng sáng ra, Lục Trường Sinh biết ngay cánh cửa hư ảo này là thứ gì.
Sinh Tử Huyền Quan!
Đây chính là Sinh Tử Huyền Quan!
"Cánh cửa đã hiện ra, thời cơ để tiến lên cảnh giới Thần Lực cũng đã đến!"
Lục Trường Sinh lẩm bẩm.
Lục Trường Sinh biết rằng chỉ cần hắn muốn, hắn có thể thử xông qua Sinh Tử Huyền Quan bất cứ lúc nào để đột phá lên cảnh giới Thần Lực.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không vội vã, trước tiên hắn cần để tâm trạng mình bình tĩnh trở lại.
Đột phá cảnh giới Thần Lực là một việc lớn, nhưng nơi đây là núi rừng, đã vậy xung quanh còn có rất nhiều người chết.
Nếu việc đột phá cảnh giới Thần Lực của Lục Trường Sinh xảy ra bất ngờ gì thì tình cảnh của hắn sẽ không ổn.
"Về trước đã."
Lục Trường Sinh quyết định ngay, hắn lập tức chạy về hướng chân núi.
......
Trong thành Nam Dương, tại nha môn tri phủ.
Đôi mắt của tri phủ Lý Mục hằn đầy tơ máu, trông hắn có vẻ rất uể oải.
Tối hôm qua, hắn lăn qua lộn lại, trắng đêm mất ngủ. Dù đã đến hừng đông, trong đầu hắn vẫn chỉ suy nghĩ chuyện của Đại Mạc Thập Tam Kỵ.
"Trang đại hiệp vừa ghi danh tối hôm qua vẫn chưa có tin tức gì sao?"
Lý Mục hỏi.
Nha dịch gác đêm tuy đã đổi thành người khác, thế nhưng hắn vẫn biết chuyện có người đêm qua tới ghi danh, vậy nên hắn đáp lời ngay: "Đại nhân, vẫn chưa có bất kỳ tin tức gì của Trang đại hiệp cả."
Lòng Lý Mục nặng trĩu.
Căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, thời gian càng dài thì lại càng không có hy vọng.
Bởi vì nếu là một kẻ thật sự mạnh mẽ, vậy thì hắn sẽ không cần quá nhiều thời gian để diệt trừ Đại Mạc Thập Tam Kỵ.
Nha dịch đứng bên cạnh không dám nói gì nữa.
Thật ra, bọn họ cũng không hề ôm bất cứ hy vọng lớn lao gì.
Mấy lần trước, từ Vân Sơn Thất Huynh Đệ, đại hiệp Độc Tí tới Thẩm Ưng, làm gì có ai không phải võ giả nhiều thủ đoạn, thực lực mạnh mẽ đâu?
Kết quả thì sao?
Tất cả bọn họ đều thất bại. Vậy thì võ giả chưa từng nghe tên trong giang hồ làm sao có thể diệt trừ được Đại Mạc Thập Tam Kỵ hung danh lan xa đây?
Ngay lúc này, Lý Mục đột nhiên trợn trừng mắt.
Hắn nhìn thấy điều gì?
Trang Thập Tam bước từng bước, đi từ phía ngoài nha môn vào.
Cùng lúc đó, hắn cũng ném một bao bố xuống.
Một tiếng "keng" vang lên.
Bao bố rơi xuống mặt đất, những cây loan đao với tạo hình đặc biệt xuất hiện trước mắt mọi người.
"Đây là... Loan đao của Đại Mạc Thập Tam Kỵ?"
"Trang đại hiệp, ngươi diệt trừ được Đại Mạc Thập Tam Kỵ rồi sao?"
Lý Mục như không tin nổi vào mắt mình, gương mặt hắn lập tức đỏ bừng lên, có vẻ cực kỳ hưng phấn.
"Đại Mạc Thập Tam Kỵ chết rồi."
"Nếu Lý đại nhân không tin, có thể cho người tới sơn trại của Đại Mạc Thập Tam Kỵ để kiểm tra."
"Đúng rồi, Lý đại nhân nên phái nhiều người vào, xác chết trong sơn trại khá nhiều, phải mau chóng chôn đi."
Lục Trường Sinh bình tĩnh đáp lại.
"Tin chứ, tất nhiên là bản quan tin tưởng Trang đại hiệp rồi!"
"Loan đao của Đại Mạc Thập Tam Kỵ cực kỳ đặc biệt, chỉ cần nhìn là sẽ nhận ra ngay."
"Ha ha ha, mấy trăm nghìn bách tính trong thành Nam Dương chúng ta cũng phải ghi nhớ ân tình của Trang đại hiệp, xin đại hiệp nhận của bản quan một vái!"
Lý Mục mừng rỡ như điên, hắn lập tức quay về phía Lục Trường Sinh rồi hành lễ.
"Lý đại nhân, Trang mỗ đã diệt trừ được Đại Mạc Thập Tam Kỵ, có phải đã đến lúc thực hiện theo những gì đã giao kèo rồi không?"
Mục đích chính để Lục Trường Sinh tới tri phủ nha môn cũng là vì giải thưởng.
Nghìn lạng hoàng kim cũng không phải thứ gì to tát, thế nhưng Lục Trường Sinh vẫn vô cùng có hứng thú với môn võ công của cảnh giới Thần Lực.
"Tất nhiên rồi, mười ba thanh loan đao này chính là bằng chứng. Đã có bằng chứng, tất nhiên những thứ treo giải trên Bảng Nghĩa Sĩ cũng sẽ được trao."
"Người đâu, mang cái rương trong phòng bản quan tới đây."
Đám nha dịch nhanh chóng khiêng một chiếc rương lớn tới.
Lý Mục mở rương ra, bên trong đúng là hoàng kim vàng rực một màu.
Nghìn lạng hoàng kim là bằng một vạn lạng bạc, nặng tới năm mươi cân!
Chẳng qua thứ Lục Trường Sinh quan tâm không phải là hoàng kim mà là một quyển bí tịch bên trong rương. Hết chương 112.



Bạn cần đăng nhập để bình luận