Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 273. Đao Thập Nhị hiện thân sau một năm bặt vô âm tín! (2)



Chương 273. Đao Thập Nhị hiện thân sau một năm bặt vô âm tín! (2)




“Haizz, cứ tiếp tục thế này thì đại quân Bắc Lỗ sẽ tràn xuống phía Nam, tới lúc đó sinh linh đồ thán, chúng ta cũng trở thành nô lệ cho Bắc Lỗ mất thôi.”
“Thế nhưng chúng ta làm được gì đây? Tống Vô Tình và Thánh Nguyên Nhất tranh đấu đã lâu, có thắng có bại. Nhưng ngoài Tống Vô Tình ra thì còn ai có thể chiếm cứ ưu thế khi chiến đấu với người Bắc Lỗ nữa? Chúng ta không ngăn được người Bắc Lỗ!”
“Nếu đội Trảm Lỗ vẫn còn thì tốt rồi... Hoặc phải nói nếu Đao Thập Nhị vẫn còn thì tốt rồi.”
“Đao Thập Nhị là ai thế?”
Một số người vẫn nhớ tới Đao Thập Nhị và đội Trảm Lỗ.
Thế nhưng rất nhiều võ giả mới tới chiến trường Bắc Vực lại chưa từng nghe qua tên tuổi Đao Thập Nhị và đội Trảm Lỗ.
Dù sao sau một năm không ra tay thì tên của Đao Thập Nhị đã dần bị rất nhiều người mới thay thế.
Thế nên giờ chẳng còn mấy người biết tới Đao Thập Nhị nữa.
Lục Trường Sinh nhìn lướt qua bảng Thần Lực rồi thôi, hắn lập tức xoay người rời đi.
Thế nhưng cuối cùng vẫn có người nhận ra Đao Thập Nhị.
Thấy được hình bóng hắn.
“Mau nhìn kìa, đó là Đao Thập Nhị phải không?”
“Một năm rồi, cuối cùng thì Đao Thập Nhị cũng xuất hiện.”
“Đội Trảm Lỗ tan rã rồi, Đao Thập Nhị có xuất hiện thì cũng làm được gì nữa chứ?”
“Đúng rồi, lúc trước người Thiên Tâm muốn giết chính là Đao Thập Nhị, thế nhưng các thành viên khác của đội Trảm Lỗ đều liều mạng ngăn cản đối phương. Một khi Đao Thập Nhị bước vào chiến trường Bắc Vực thì Thiên Tâm sẽ không tha cho hắn.”
“Thực lực của Đao Thập Nhị không quá mạnh, hắn không thay đổi được gì đâu.”
Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Đao Thập Nhị.
Thế nhưng Đao Thập Nhị cũng chẳng để ý, hắn bước từng bước, kiên định đi ra ngoài thành Bắc Lăng, tiến về phía chiến trường Bắc Vực.
Dọc đường, có rất nhiều võ giả tỏ vẻ sửng sốt.
“Đúng là Đao Thập Nhị rồi, chẳng lẽ hắn định tới chiến trường Bắc Vực ư?”
Tin tức này nhanh chóng truyền đi khắp thành Bắc Lăng.
Sau một năm im ắng Đao Thập Nhị lại hiện thân lần nữa, hơn nữa còn đang đi về phía chiến trường Bắc Vực.
Chẳng lẽ Đao Thập Nhị không sợ Thiên Tâm nữa à?
Trong trận chiến lần trước, bên ngoài đồn rằng Thiên Tâm đã đánh nát lòng tin của Đao Thập Nhị.
Thậm chí tới nội tâm của Đao Thập Nhị cũng bị Thiên Tâm đập vỡ.
Thế nên suốt một năm qua Đao Thập Nhị mới không lộ mặt.
Có người còn cho rằng Đao Thập Nhị đã bị ám ảnh trong lòng, thế nên hắn đã rời khỏi chiến trường Bắc Vực, cách xa khỏi thành Bắc Lăng từ lâu.
Vậy mà giờ Đao Thập Nhị lại xuất hiện ở đây.
Đánh vỡ vô số đồn đại trước đó.
Lục Trường Sinh bước từng bước về phía cửa thành.
Hắn nhìn thảo nguyên mênh mông bên ngoài thành.
Chiến trường Bắc Vực, hắn lại tới rồi đây!
“Đao Thập Nhị, ngươi muốn tới chiến trường Bắc Vực chịu chết sao?”
Đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng hắn.
Lục Trường Sinh không cần quay đầu cũng đã biết là ai.
Tống Vô Tình!
Lúc này Tống Vô Tình đang bước tới chỗ Lục Trường Sinh từ đằng sau.
“Chịu chết?”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Hắn nhìn chiến trường Bắc Vực, bình thản nói: “Ta đi hoàn thành chuyện mà đội Trảm Lỗ vẫn chưa làm xong! Vưu Thế Phi, Dương Chân, Đồng Huyền, Thiết Uyên tuy đã chết nhưng đội Trảm Lỗ thì vẫn còn.”
“Họ từng nói, có ta ở đây thì đội Trảm Lỗ vẫn còn!”
“Họ nói rất đúng, ta còn thì đội Trảm Lỗ còn! Ta chỉ là đi hoàn thành di nguyện mà họ gửi gắm trên người ta thôi.”
Tống Vô Tình nhíu mày: “Di nguyện?”
“Đúng vậy.”
“Tuy họ không nói ra nhưng ta biết di nguyện của họ là gì.”
“Giết Thiên Tâm!”
Nói xong Lục Trường Sinh bước ra ngoài mà không hề do dự, trực tiếp tiến vào chiến trường Bắc Vực.
Tống Vô Tình trợn trừng mắt, như thể không tin nổi.
“Giết Thiên Tâm ư?”
Tống Vô Tình thấp giọng thì thào.
Ai dám nói câu này ra chứ?
Trên toàn bảng Thần Lực ai dám nói mình giết được Thiên Tâm đây?
Ngay cả Thánh Nguyên Nhất và Tống Vô Tình cũng đều tự nhận mình kém Thiên Tâm rất xa.
Thế nhưng giờ Đao Thập Nhị, một võ giả còn chẳng có tên trên bảng Thần Lực lại dám nói ra câu giết Thiên Tâm?
Có điều Tống Vô Tình lại mơ hồ cảm thấy rất mong đợi.
Hắn không biết liệu Đao Thập Nhị có phải đã “điên” rồi không.
Ánh mắt Đao Thập Nhị rất bình tĩnh.
Nhưng trong bình tĩnh lại chứa đựng sự kiên định!
Có lẽ Đao Thập Nhị im ắng một năm thật sự có thể tạo ra kỳ tích!
“Vèo.”
Lục Trường Sinh lần nữa đặt chân vào chiến trường Bắc Vực.
Hắn hít sâu một hơi.
Như thể lại quay về một năm trước, hắn bừng bừng khí thế bước vào chiến trường Bắc Vực, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, danh tiếng vang khắp chiến trường.
Tới tận ngày gặp phải Thiên Tâm!
Mà hiện giờ hắn lại quay về chiến trường Bắc Vực lần nữa.
Lục Trường Sinh không vội vã đi tìm Thiên Tâm ngay.
Bởi điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả.
Hắn muốn Thiên Tâm phải tự tìm đến mình!
“Người Bắc Lỗ... Cứ thu chút lãi trước đã!”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên lệ mang.
Giờ hắn đã không còn như ngày trước nữa rồi.
Hắn chẳng còn phải e ngại bất cứ kẻ nào nữa.
“Vù...”
Một cơn gió nhẹ thổi qua.
Cảm Tri Chi Phong Ý Cảnh của Lục Trường Sinh nhanh chóng lan ra.
Hắn cảm ứng được khoảng tám dặm về hướng Bắc có một đội ngũ người Bắc Lỗ đang hoạt động.
Khóe miệng Lục Trường Sinh khẽ nhếch lên.
“Chính là các ngươi.”
Ngay sau đó thân ánh Lục Trường Sinh lóe một cái, đột ngột biến mất giữa thảo nguyên mênh mông.
Bên phía đội ngũ Bắc Lỗ có tên tiểu đội Thanh Huyền.
Tiểu đội Thanh Huyền rất nổi tiếng trong chiến trường Bắc Vực.
Năm võ giả cảnh giới Thần Lực trong đội ngũ đều là cường giả trên bảng Thần Lực cả.
Tuy xếp hạng chỉ khoảng tám chín mươi thôi nhưng đội hình như vậy cũng không thể coi thường được.
Theo tình hình của các đội ngũ bên phía vương triều Đại Ngư hiện giờ mà nói, nếu gặp phải tiểu đội Thanh Huyền thì họ chỉ có một con đường chết mà thôi.
“Mọi người cẩn thận một chút, nếu gặp Tống Vô Tình thì phải chạy ngay.”
Dù tiểu đội Thanh Huyền rất nổi tiếng nhưng vẫn hết sức cẩn thận. Hết chương 273.



Bạn cần đăng nhập để bình luận