Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 167. Đúc kiếm ba ngày, mười đỉnh sức mạnh!



Chương 167. Đúc kiếm ba ngày, mười đỉnh sức mạnh!




Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 719 (Tiềm long tại uyên)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 0 ngày
Bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo: Tầng thứ nhất
Tam Trọng Lãng: Tầng thứ hai
Ngư Dược Long Môn Cửu Trọng công: Tầng thứ hai
Thần Long Biến: Biến thứ hai
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Viên mãn (Tàn)
Quả nhiên “thời gian” tích lũy của bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết đã về không, nếu tiếp tục đúc kiếm thì sẽ tính ngày lại từ đầu.
“Thanh kiếm khí huyết phải coi như át chủ bài, không tới lúc nguy cấp nhất thì không thể sử dụng được.”
“Một khi sử dụng thì nhất định phải giải quyết gọn gàng!”
Lục Trường Sinh đã xác định vị trí cho thanh kiếm khí huyết.
Át chủ bài!
Một khi sử dụng thì phải dứt khoát gọn gàng, một đòn quyết định thắng bại.
Dù sao thì bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết cần thời gian tích lũy, một khi dùng xong sẽ phải tích lũy lại từ đầu.
Càng tích lũy thì uy lực sẽ càng khủng bố.
Nếu tích lũy một năm, ba năm, thậm chí là mười năm liên tục thì một khi chém ra sẽ mang tới uy lực khủng bố cỡ nào đây?
“Thanh kiếm khí huyết có ‘thời gian’ tích lũy rất mơ hồ, nếu có thể xác định chắc chắn thì tốt quá.”
“Vậy lấy ba ngày tích lũy khí huyết làm đơn vị, ba ngày có sức mạnh mười đỉnh, một tháng trăm đỉnh, một năm một nghìn hai trăm đỉnh. Dựa theo tiêu chuẩn này để hạn định lượng khí huyết mỗi ngày.”
“Ví dụ như lượng khí huyết là mười sợi, tương đương với một ngày đúc kiếm. Nếu một ngày tích lũy được hai mươi sợi khí huyết thì bảng thuộc tính sẽ thể hiện là đã đúc kiếm hai ngày, nếu tích lũy hai trăm sợi khí huyết thì chứng tỏ đã đúc kiếm hai mươi ngày. Nhưng thực ra thời gian mới chỉ qua một ngày mà thôi.”
Lục Trường Sinh vừa nghĩ.
Hắn đặt ra một tiêu chuẩn cho “bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết” trên bảng thuộc tính.
Bằng cách này có thể biết được thanh kiếm khí huyết có uy lực khủng bố ra sao một cách trực quan nhất.
Nếu không một năm trôi qua, mà trong năm này Lục Trường Sinh mỗi ngày đều chủ động “khổ luyện” thanh kiếm khí huyết, còn tăng thêm mấy lần dịch tủy hoán huyết, cứ đúc kiếm một năm như thế ai biết thanh kiếm khí huyết này sẽ có uy lực tới mức nào chứ?
Nhưng nếu lượng khí huyết tích lũy được tính là một ngày thì trong thời gian một năm có thể đại biểu cho mười năm đúc kiếm. Một năm một nghìn hai trăm đỉnh, mười năm chính là sức mạnh một vạn hai trăm đỉnh.
Bằng cách này có thể phản ánh uy lực của thanh kiếm khí huyết một cách trực quan nhất.
Dường như cảm ứng được suy nghĩ của Lục Trường Sinh, bảng thuộc tính cũng biến hóa tương ứng.
Lục Trường Sinh vừa tự sáng tạo ra bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết, mặt khác vẫn là lang trung của Diệu Thủ Viên như khi trước.
Hôm nay Lục Trường Sinh tới vấn an sư phụ Ngô Cảnh.
Ngô Cảnh ngã bệnh.
Rõ ràng chỉ là phong hàn nhưng mãi vẫn không khá hơn.
Sức khỏe cũng ngày một kém đi.
Lục Trường Sinh cũng đã bắt mạch cho Ngô Cảnh mấy lần, khai vài phương thuốc, có điều hiệu quả cũng không tốt lắm.
Lục Trường Sinh biết đây là dấu hiệu “nguyên khí” của Ngô Cảnh đang dần kiệt quệ, cũng là lúc đại nạn ập đến.
Ngô Cảnh thật ra đã bảy mươi chín tuổi, sang năm nay là tám mươi.
Trước giờ vẫn có câu người thọ bảy mươi xưa nay hiếm, Ngô Cảnh đã qua tuổi bảy mươi nhiều năm rồi.
Theo tuổi thọ trung bình của người thời này thì cũng có thể coi là trường thọ.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn thấy rất buồn bực.
Ngô Cảnh trông thấy Lục Trường Sinh thì sắc mặt cũng vui vẻ hơn hẳn.
“Trường Sinh à, ta già rồi, không biết còn chống đỡ được bao lâu nữa. Có điều ta cũng không có gì tiếc nuối cả.”
Ngô Cảnh thậm chí còn rất vui mừng.
Gặp được Lục Trường Sinh có lẽ chính là chuyện vui nhất đời này của hắn.
Bản lĩnh của hắn rốt cuộc cũng không thất truyền.
“Sư phụ, người sẽ khỏe lên thôi.”
Lục Trường Sinh an ủi một phen xong mới rời đi.
Cây cối ven đường đã nảy mầm xanh, sức sống tràn trề.
Mấy tháng trước đám cây cối này vẫn còn trơ trụi khẳng khiu.
“Cây có vinh khô, người có sinh tử.”
“Dù là võ giả dường như cũng không thể thoát khỏi đại nạn thọ mệnh...”
Trước đây Lục Trường Sinh chưa bao giờ nghĩ tới điều này.
Nhưng giờ trông thấy sư phụ như vậy trong lòng hắn dường như đã có một chút thay đổi.
Vỏ giả tới cảnh giới Thần Lực tuy các phương diện đều đã lột xác nhưng tuổi thọ vẫn không có tăng trưởng rõ rệt.
Nếu như không có ngoại lực tác động thì võ giả cảnh giới Thần Lực có người mấy chục tuổi sẽ chết, cũng có người tới trăm tuổi là chết.
Cùng lắm cũng chỉ là khá hơn người bình thường một chút, vả lại không dễ ngã bệnh hay đau ốm mà thôi.
“Võ giả cảnh giới Thần Lực không có cách kéo dài tuổi thọ nhưng trên cảnh giới Thần Lực thì sao?”
Lục Trường Sinh cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn sục sôi trong cơ thể mình.
Có được sức mạnh đáng sợ như thế, có cả thân thể mạnh mẽ tới vậy thì không có lý do gì tuổi thọ lại không gia tăng cả.
Lục Trường Sinh tin rằng võ đạo nhất định có thể giúp gia tăng tuổi thọ!
Hắn chỉ cần bước từng bước một, chậm rãi trèo lên đỉnh cao của võ đạo.
...
Đại Long Thiên Giáo cai quản bảy hòn đảo và ba mươi sáu động.
Ba mươi sáu động lại chia thành ba thượng động, chín trung động cùng hai mươi bốn hạ động.
Trong đó Ly Dương động là một trong hai mươi bốn hạ động.
Hôm nay là ngày động chủ Ly Dương động Quách Cửu Linh xuất quan. Hết chương 167.



Bạn cần đăng nhập để bình luận