Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1564: Trăm năm kỳ hạn gần hết, Lục Trường Sinh tới Thiên Đình!

Tuyệt đối không phải chuyện có thể làm xong trong một sớm một chiều được.
Trước đó Lục Trường Sinh và năm vị Tiên Quân đại chiến, hắn dựa vào Hư giới mới có thể trấn áp năm vị Tiên Quân.
Điều này kiến Lục Trường Sinh có thêm lòng tin.
Nếu như bên trong Hư giới của hắn có một tòa Giới Hải hoàn chỉnh thì việc trấn áp năm vị Tiên Quân hẳn là càng thêm dễ dàng.
Thậm chí đến lúc đó nếu hắn muốn ma diệt ý thức của năm vị Tiên Quân có lẽ cũng không khó khăn gì.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh đã hạ định quyết tâm.
Dù có phải mất rất nhiều thời gian thì cũng phải “tái tạo” lại cả tòa Giới Hải hoàn chỉnh trong Hư giới.
Thế nên Lục Trường Sinh ở tại Giới Hải.
Hắn bắt đầu xuyên qua khắp nơi trong Giới Hải, tỉ mỉ “tái tạo” từng tấc của Giới Hải vào Hư giới.
Một năm, ba năm, năm năm, mười năm…
Lục Trường Sinh chỉ làm một chuyện duy nhất tại Giới Hải.
Nếu là lúc trước, cho dù Lục Trường Sinh có bỏ ra mấy chục năm chỉ sợ cũng không thể triệt để “tái tạo” Giới Hải vào Hư giới.
Dù sao thì Giới Hải quá lớn.
Lớn đến mức ngay cả Thiên Tiên trong chốc lát cũng đừng mơ bay hết Giới Hải được.
Nhưng bây giờ thì khác.
Lục Trường Sinh có thể xuyên qua không gian.
Bất kể khoảng cách bao xa, trong nháy mắt là hắn có thể xuyên thẳng qua rồi.
Đừng nói đi quanh Giới Hải một chuyến.
Dù có đi mười lần trăm lần cũng dễ như trở bàn tay.
Dựa vào xuyên qua không gian và đỉnh cấp ngộ tính nên Lục Trường Sinh mới có lòng tin có thể “di chuyển” cả tòa Giới Hải vào trong Hư giới.
Tại Giới Hải “tái tạo” lại một tòa Giới Hải giống y như đúc.
Công trình này là công trình cực lớn, lớn đến mức khó có thể tưởng tượng.
Thậm chí phức tạp đến khó mà tưởng nổi.
Nhưng nhờ có đỉnh cấp ngộ tính nên dù có phức tạp và khổng lồ hơn nữa cũng không phải vấn đề.
Cái hắn cần chỉ là thời gian thôi.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, bốn mươi năm, năm mươi năm…
Thoáng cái Lục Trường Sinh đã chuyên tâm tái tạo tới mấy chục năm.
Hắn vẫn chưa có ý định trở lại Thiên giới.
Đây cũng là một loại tu hành.
Chỉ có điều cái hắn tu luyện chính là Hư giới.
Mà Hư giới vì Lục Trường Sinh không ngừng hoàn thiện “Giới Hải” nên cũng đang gia tăng từng chút tiến độ.
Chỉ là tốc độ gia tăng rất chậm.
Tựa hồ tiến độ lên đến hơn 50% sẽ rất khó tăng thêm nữa.
Có thể gia tăng 1% tiến độ cũng không dễ dàng.
Rốt cục khi Lục Trường Sinh giáng lâm Giới Hải năm thứ chín mươi ba, trong Hư giới ầm vang.
Ngay sau đó, Hư giới tựa như đã biến thành Giới Hải.
Giống Giới Hải bên ngoài y như đúc.
Ngoại trừ thời gian.
Trong Giới Hải tại Hư giới, dường như hết thảy đều đứng im, không hề có chuyển động thời gian.
Cứ như thể mọi thứ bị cố định trong một thời khắc.
Không có chuyển động thời gian thì mãi mãi cũng chỉ là Hư giới, không cách nào lột xác thành thế giới chân chính được.
Nhưng vậy là đủ rồi.
Lúc này Lục Trường Sinh trên mặt lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Trước tiên hắn mở bảng thuộc tính ra xem tình hình trước mắt.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hồng Trần đạo quả: 90% (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 52% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 26% (Thần Thông Vĩ Lực)
Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: Nhục thân bất hủ
Trên bảng thuộc tính, Hồng Trần đạo quả của Lục Trường Sinh đã đạt đến tiến độ khủng bố là 90%.
Mà đây dường như là điểm cực hạn.
Bất kể Lục Trường Sinh cố gắng thế nào cũng không thể gia tăng tiến độ của Hồng Trần đạo quả lên được nữa.
Trong lòng Lục Trường Sinh mơ hồ có một suy đoán.
Nếu muốn Hồng Trần đạo quả tiếp tục tăng lên có lẽ chỉ có một cách.
Đó chính là thời gian.
Nếu như có thể lĩnh ngộ thời gian thì hẳn là Hồng Trần đạo quả có khả năng sẽ viên mãn.
“Thời gian…”
Lục Trường Sinh biết, muốn cảm ngộ thời gian sợ rằng cần gặp được cơ duyên.
Với đỉnh cấp ngộ tính của hắn.
Qua gần trăm năm vậy mà hắn vẫn không có bất cứ cảm ngộ gì về “thời gian” cả.
Rõ ràng đây không phải là thứ chỉ dựa vào ngộ tính là có thể cảm ngộ.
Chắc chắn cần một chút cơ duyên.
Hoặc là do cảnh giới tu vi của hắn hiện giờ không đủ.
Có lẽ đợi tới khi hắn trở thành Kim Tiên thậm chí là Thái Ất thì mới có thể cảm ngộ thời gian.
Nhưng tuyệt đối không phải lúc này.
“Không sai biệt lắm, đã chín mươi ba năm rồi, cách thời hạn trăm năm cũng vẻn vẹn chỉ còn khoảng bảy năm.”
“Nên trở về Thiên giới thôi…”
Việc của Lục Trường Sinh ở Giới Hải về cơ bản đều đã được an bài thỏa đáng.
Đã tới lúc nên trở lại Thiên giới.
Hắn muốn tuân thủ thời hạn trăm năm, cũng muốn đi chiến trường Thiên Ngoại, không thể ở lại Giới Hải mãi được.
Thời gian chuẩn bị trăm năm đúng là đã giúp Lục Trường Sinh thu hoạch được rất nhiều.
Hắn không chỉ thu được Không Tướng Châu.
Ngoài ra tiến độ Hư giới còn tăng lên tới 90%, gần như là không thể tăng lên được nữa rồi.
Giờ có đối đầu với bất cứ Thiên Tiên nào Lục Trường Sinh cũng không sợ.
Thậm chí, ngay cả Kim Tiên ra mặt, Lục Trường Sinh cũng cho rằng Hư giới không đến mức không có chút phần thắng nào.
Cụ thể ra sao còn phải thử một lần mới rõ.
Nhưng bất kể thế nào, giờ hắn tới chiến trường Thiên Ngoại chắc chắn cũng an toàn hơn một chút.
Thế là Lục Trường Sinh lại quay về Tiên Võ cung.
Thông báo với người của Tiên Võ cung tin tức hắn sắp trở về Thiên giới.
Nhất thời, người của Tiên Võ cung đều xôn xao.
Chỉ là mọi người cũng không quá bất ngờ.
Dù sao trước đó bọn hắn đã đoán ra ít nhiều.
Vả lại Lục Trường Sinh là Tiên Nhân Thiên giới, sớm muộn gì hắn cũng sẽ trở lại Thiên giới.
Chuyện này không cần đoán cũng biết.
“Cung chủ, chúng ta có thể đi theo ngài đến Thiên giới không?”
Bỗng nhiên có người mở miệng hỏi.
Có câu một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên.
Câu này cũng có lý của nó.
Trước kia Giới Hải dù có người thành tựu Tiên cảnh nhưng cũng không phải Tiên Nhân chân chính, thế nên muốn dẫn người lên Thiên giới hẳn sẽ vô cùng khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận