Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 705: Ba mươi giọt Thiên Linh Thủy mời Lục Trường Sinh ra tay! Vô Lượng Thần Thông của Lục Trường Sinh uy áp toàn bộ núi Hư Linh! (4)

Chương 705: Ba mươi giọt Thiên Linh Thủy mời Lục Trường Sinh ra tay! Vô Lượng Thần Thông của Lục Trường Sinh uy áp toàn bộ núi Hư Linh! (4)
Vòng xoáy giữa hư không cũng lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Áp lực khủng bố cùng uy hiếp bao phủ hư không kia tựa hồ cũng hoàn toàn biến mất.
Đám người rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khi ánh mắt bọn hắn nhìn qua Lục Trường Sinh vẫn cứ có cảm giác tim đập thình thịch như cũ.
"Vô Lượng Thần Thông, đây chính là Vô Lượng Thần Thông, chỉ là một chút khí tức đã khủng bố như thế, thật sự bao trùm tất cả các loại Thần Thông!"
"Nhìn Cảnh Vân Tôn Giả kìa, một Võ Tôn đỉnh phong, kết quả là dưới Vô Lượng Thần Thông cũng không dám có chút xúc động nào. Xem ra lời đồn quả thật không sai, Lục Tôn ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông, hắn đã là Võ Tôn đỉnh phong, có được tư thế vô địch."
"Hiện tại ở cấp độ Thần Thông, ai dám nói có thể chiến thắng Lục Tôn?"
"Lần này Hồ Tiên Tông hẳn là cao hứng nhất, thực lực Lục Tôn càng mạnh thì càng có lợi cho Hồ Tiên Tông."
Trong lúc nhất thời, ánh mắt đám người nhìn về phía Lục Trường Sinh đã trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Chấn kinh, hâm mộ, kính sợ, đủ loại cảm xúc bộc lộ.
"Cảnh Vân Tôn Giả, thực lực của Lục đạo hữu thế nào?"
Hỏa Vân Tôn Giả giống như cười mà không phải cười nói.
Cảnh Vân Tôn Giả liếc nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, lập tức gật đầu nói: "Nhìn mà than thở, ta không bằng!"
Nói xong, Cảnh Vân Tôn Giả lắc đầu, quay người quay về vị trí cũ.
Tuy kiêng dè Lục Trường Sinh nhưng chuyện vừa xảy ra giữa đôi bên dù sao cũng không phải chuyện vui sướng gì.
Lục Trường Sinh cùng Hỏa Vân Tôn Giả đáp xuống mặt đất.
Hỏa Vân Tôn Giả vừa cười vừa nói: "Lục đạo hữu, ba mươi giọt Thiên Linh Thủy, cho ngươi."
Hỏa Vân Tôn Giả lấy thẳng ba mươi giọt Thiên Linh Thủy từ không gian bảo vật ra.
Bảo vật như Thiên Linh Thủy, võ giả bình thường đều sẽ tùy thân mang theo.
Lục Trường Sinh cũng không khách khí nhận lấy ba mươi giọt Thiên Linh Thủy.
Mà có vẻ hắn cũng không làm gì cả, vẻn vẹn chỉ là phóng xuất ra một cái Thần Thông thôi.
Ngay cả Thần Thông cũng không giao thủ với người khác.
Cũng chỉ có thế mà đã thu được ba mươi giọt Thiên Linh Thủy.
Ba mươi giọt Thiên Linh Thủy này tựa hồ kiếm được quá dễ dàng.
Phảng phất là "tiện tay mà thôi".
Bất quá, những người khác "tiện tay mà thôi" sẽ không có tác dụng như vậy.
"Tiện tay mà thôi" của Lục Trường Sinh khiến cho Võ Tôn đỉnh phong Cảnh Vân Tôn Giả cũng không dám coi thường hay vọng động.
Đây chính là sức uy hiếp!
Loại sức uy hiếp này đáng giá ba mươi giọt Thiên Linh Thủy.
Hơn nữa chỉ nhiều chứ không ít!
Không có uy hiếp từ Lục Trường Sinh, Hỏa Vân Tôn Giả chắc chắn không có cách nào giết chết Triệu Hoài Sơn.
Chuyện này đối với Lục Trường Sinh mà nói, tựa hồ chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn mà thôi.
Hắn đứng bên dưới núi Hư Linh, lẳng lặng chờ đợi.
Rốt cục, vài ngày sau, núi Hư Linh cũng có động tĩnh.
"Ầm ầm."
Giữa hư không đang chấn động.
Sau đó, từng đợt gợn sóng không ngừng khuếch tán.
Lục Trường Sinh lúc này mới phát hiện ra, núi Hư Linh trước mắt hắn vẫn luôn bị pháp trận bao phủ.
Núi Hư Linh lúc trước chỉ là "núi giả".
Núi Hư Linh thực sự vẫn luôn bị ẩn giấu ở trong pháp trận, chỉ khi nào tới kỳ hạn mười năm đến mới có thể mở ra.
Sau khi trận pháp khởi động, núi Hư Linh cũng thực sự lộ ra.
Một khí tức đặc thù tỏa ra từ bên trong núi Hư Linh.
Nếu võ giả Thần Thông cảm ứng được khí tức này thì không bị ảnh hưởng gì cả.
Thế nhưng với những Kim Đan Chân Nhân kia lại khác, sắc mặt người nào kẻ nấy đều không đẹp lắm.
"Là khí tức của Hóa Đan Dịch."
"Chết tiệt, ngay cả pháp lực cũng bị tan đi."
"Tranh thủ thời gian rời đi thôi."
Khí tức của Hóa Đan Dịch hoàn toàn khắc chế tu tiên giả.
Ngay cả pháp lực cũng có thể bị tan đi.
Nếu không thì làm sao khiến Kim Đan tan đi được?
"Lục Tôn, Hỏa Vân Tôn Giả và các vị đạo hữu, hiện tại các ngươi có thể tiến vào núi Hư Linh."
"Nhưng phải nhớ lấy, thời gian chỉ có một tháng. Một tháng sau, các ngươi nhất định phải đi ra, bằng không, một khi pháp trận đóng lại, đây chính là pháp trận Nguyên Anh Chân Quân của các đại tiên tông liên thủ bố trí, là pháp trận ngay cả Võ Thánh cũng không thể đánh vỡ."
"Nếu thật sự bị nhốt ở núi Hư Linh, vậy thì thời gian bị nhốt chí ít cũng là mười năm."
"Các ngươi cũng đừng nghĩ đến việc ở trong núi Hư Linh mười năm, thu hoạch được thật nhiều Hóa Đan Dịch rồi lần sau mới đi ra đổi lấy rất nhiều bảo vật."
"Tại núi Hư Linh ngây ngốc mười năm, Võ Thánh cũng chết chắc!"
Huyền Hồ Chân Nhân thần sắc ngưng trọng thông báo với đám người.
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Hắn sẽ không vì một chút xíu Hóa Đan Dịch mà ở trong đó suốt mười năm.
"Lục đạo hữu, chúng ta đi thôi."
Thế là hai người Lục Trường Sinh và Hỏa Vân Tôn Giả dẫn trước đông đảo võ giả, trong nháy mắt bay vào núi Hư Linh.
"Vèo.”
Vừa vào núi Hư Linh, Lục Trường Sinh lập tức cảm thấy sự khác biệt.
Toàn bộ núi Hư Linh tựa hồ cũng tràn ngập một loại khí tức đặc thù.
Loại khí tức này không ngừng ăn mòn thân thể, nhưng thân thể võ giả kỳ thật rất mạnh mẽ.
Hơn nữa dù có bị ăn mòn cũng không có vấn đề gì lớn.
Võ giả không có pháp lực nên không sợ.
Thứ võ giả cần đề phòng chủ yếu là Hư Ma.
"Lục đạo hữu, núi Hư Linh rất lớn, chúng ta từ biệt tại đây thôi, tách ra hành động đi."
Hỏa Vân Tôn Giả nói.
Đây là đã việc đã được lên kế hoạch từ trước đó.
Một khi tiến vào núi Hư Linh bọn họ sẽ tách ra hành động ngay lập tức chứ không đi cùng nhau nữa.
Dù sao núi Hư Linh rất lớn, nếu đi cùng nhau thì quá lãng phí.
Chỉ có tách ra mới có thể trông đợi may mắn, từ đó thu hoạch được càng nhiều Hóa Đan Dịch.
Lục Trường Sinh nhanh chóng đi xa.
Chẳng mấy chốc, bốn phía xung quanh cũng chỉ còn lại có một mình Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh phóng thích Cảm Tri Lĩnh Vực.
Cảm Tri Lĩnh Vực của hắn mạnh hơn so với các võ giả cảnh giới Thần Thông khác rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận