Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 890: Lại thêm một mồi lửa! Lục Trường Sinh đạp biển mà đi, đánh nổ quân hạm vạn tấn! (3)

Chương 890: Lại thêm một mồi lửa! Lục Trường Sinh đạp biển mà đi, đánh nổ quân hạm vạn tấn! (3)
“Đúng, đi hải cảng. Ngươi thông báo tới tầng lớp cao cấp của vương quốc Ngọc Long, cả tin tức truyền thông nữa.”
“Ai cũng cần có trách nhiệm với sự hưng thịnh và suy vong của vương quốc Ngọc Long. Tàu chiến của Liên bang Viêm Long đến xâm phạm, ta sẽ đối phó!”
“Ngài... Ngài muốn đi đối phó tàu chiến?”
Hướng sư tỷ trợn mắt há hốc mồm.
Dù nàng vô cùng sùng kính Lục Viễn.
Nhưng mà, chuyện Lục Viễn muốn đi đối phó tàu chiến vẫn khiến nàng cảm thấy không thể tin được.
Tàu chiến?
Phải biết rằng, mấy chiếc tàu chuyến đi tới đi lui quanh hải cảng vương quốc Ngọc Long đều là hạm đội chủ lực của Liên bang Viêm Long.
Trọng tải mỗi một chiếc tàu chiến đều vượt qua một vạn tấn!
Con quái vật khổng lồ như này, Lục Viễn muốn dùng thân thể xương máu đi đối phó tàu chiến sao?
Đó không giống như chuyện bom nổ bình thường.
Tuy nhiên, nếu Lục Trường Sinh đã quyết tâm thì hắn sẽ không đổi ý định.
Vì thế, Hướng sư tỷ cũng chỉ có thể lập tức chuẩn bị xe cho Lục Viễn, sau đó lập tức thông báo tầng lớp cao cấp của vương quốc Ngọc Long, rồi lại liên lạc với tin tức truyền thông.
Hơn nữa, tin tức này cũng nhanh chóng khuếch tán.
Dù sao, lực ảnh hưởng của Lục Viễn rất khủng bố.
Dùng chính sức mình mở ra thời đại tiến hóa toàn nhân loại.
Cực Hạn Võ Đạo sớm đã thịnh hành cả thế giới.
Mỗi động tác hành động của Lục Viễn đều nhận được sự chú ý.
Thậm chí, tầng lớp cao cấp của vương quốc Ngọc Long cũng hy vọng dựa vào sức ảnh hưởng của Lục Viễn, từ đó khiến toàn bộ thế giới khiển trách Liên bang Viêm Long, thậm chí tạo áp lực lên Liên bang Viêm Long
Bởi vậy, tin tức này được tầng lớp cao cấp của vương quốc Ngọc Long tận tình hết sức tuyên truyền, khuếch tán.
Rất nhanh, tin tức này đã vang truyền khắp thế giới.
Nhất thời, thế giới rơi vào chấn động.
Trên internet hiện lên từng tiếng than thở.
“Gì cơ, Lục Viễn muốn đi đối phó tàu chiến?”
“Lục Viễn dùng chính sức mình mở ra thời đại tiến hóa, dù hắn đã tiến hóa, nhưng so sánh với tàu chiến, đó là đỉnh cao khoa học kĩ thuật của nhân loại, sao so sánh với bom đạn bình thường được?”
“Lục Viễn có thể thành công không?”
“Tàu chiến và Cực Hạn Võ Đạo, cái nào mạnh hơn? Có lẽ rất nhanh sẽ có kết quả.”
“Không được, ta muốn đi hải cảng vương quốc Ngọc Long để quan sát.”
Trong vương quốc Ngọc Long có rất nhiều người không sợ chết.
Tuy chiến tranh sắp bùng nổ, hải cảng sắp trở thành tiền tuyến, bọn họ vẫn nhất quyết muốn tới hải cảng.
Bọn họ muốn tận mắt chứng kiến, nhân loại tiến hóa xong và nhân loại nắm giữ khoa học kĩ thuật, bên nào mạnh hơn?
Độ nổi của vuệc này thậm chí đã lấn át xung đột giữa Liên bang Viêm Long và vương quốc Ngọc Long.
Hải cảng của vương quốc Ngọc Long.
Lục Trường Sinh đứng ở trên cảng thuyền.
Xung quang không còn bóng người.
Nhưng xa xa có rất nhiều người, cầm ống nhòm, hoặc cầm máy ảnh đứng chụp ảnh.
Xa xa trên mặt biển có thể lờ mờ thấy vài chiếc tàu chiến đang qua lại không ngừng trên vùng hải phận này.
Ánh mắt rất nhiều người tập trung vào Lục Viễn.
Vậy mà Lục Viễn thật sự tới hải cảng.
Nhưng mà, hiện tại Lục Viễn gặp phải vấn đề khó.
Không có thuyền!
“Hiện tại không có thuyền, Lục Viễn rời bến kiểu gì?”
“Đúng vậy, mấy tàu chiến của Liên bang Viêm Long tới lui trên hải phận cách đây cũng khá xa, Lục Viễn tới đấy như thế nào?”
“Điều này thật sự khá buồn cười. Đã chuẩn bị đánh tàu chiến lại không đến được trước mặt tàu chiến?”
“Thật là hơi xấu hổ…Chẳng lẽ Lục Viễn lại bơi ra đấy?”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người trợn tròn mắt.
Bọn họ đặt mình vào hoàn cảnh người khác, thay vào hoàn cảnh của Lục Viễn.
Nếu bọn họ là Lục Viễn, tới hải cảng, nhìn tàu chiến tới lui trên mặt biển xa xa, e rằng sẽ cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Hết cách.
Quả thực không còn cách nào!
Cũng không thể bơi qua chứ?
Khi mọi người ở đây đang lo thay cho Lục Viễn, Lục Viễn hành động.
Hắn từng bước một đi tới bên bờ biển.
Hắn nhìn biển rộng mênh mông bát ngát.
Lục Trường Sinh không hề do dự, đột nhiên thả người nhảy lên.
“A?”
“Hắn nhảy vào trong biển, thật sự muốn bơi ra đấy sao?”
Rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm.
“Tùm.”
Lục Trường Sinh thật sự nhảy vào biển rộng.
Nhưng, khi hắn nhảy vào biển rộng, cả người hắn đứng trên mặt biển.
Chân hắn giống như giẫm lên mặt biển.
Nước biển không quá mu bàn chân hắn.
Không vượt qua bắp chân.
Sau đó, Lục Viễn từng bước một sải bước đi trên mặt biển, từng bước tới gần tàu chiến.
Thấy cảnh này, rất nhiều người há to miệng, trợn mắt.
Trong lòng vô số người đang rất rung động.
Bọn họ nhìn thấy gì?
Vậy mà Lục Viễn lại đạp nước mà đi?
Không, hắn đạp biển mà đi.
Bọn họ nhìn rất rõ.
Đạp biển mà đi, thật sự là…khó có thể tưởng tượng!
“Vậy mà Lục Viễn thật sự lướt trên mặt biển, đạp nước mà đi, hắn không chìm xuống sao?”
“Quả thực không thể tin được, tại sao hắn không bị chìm xuống?”
“Sinh mệnh tiến hóa, đây là sinh mệnh tiến hóa chân chính!”
Vô số người gắt gao nhìn chằm chằm Lục Viễn.
Mà giờ phút này, ba chiếc tàu chiến của Liên bang Viêm Long cũng thấy được Lục Viễn đạp nước đi về phía tàu chiến.
Tuy bọn họ hơi khó tin.
Nhưng bọn họ sớm thu được tin tức.
Lục Viễn, hiện tại là địch không phải là bạn.
Mục tiêu của Lục Viễn chính là ba chiếc tàu chiến của bọn họ.
Bởi vậy, ba chiếc tàu chiến nhận được mệnh lệnh phải ngăn cản và giết chết Lục Viễn.
Bọn họ không quan tâm sức ảnh hưởng của Lục Viễn lớn thế nào.
Đã là kẻ địch thì phải tiêu diệt!
“Nã pháo!”
Những khẩu đại bác trên tàu chiến lập tức khai hỏa.
Từng băng đạn đáng sợ, điên cuồng nã về phía Lục Viễn.
“Ầm ầm ầm ầm ầm”.
Nước biển bốn phía quanh Lục Viễn nổ mạnh kịch liệt.
Khiến sóng nước cuồn cuồn, vô cùng nguy hiểm.
Thậm chí Lục Viễn còn đối diện với đại bác của tàu chiến, bị đạn pháo nổ mạnh trong khoảng cách rất gần.
Sóng xung kích khủng bố quả thực khiến Lục Trường Sinh cảm nhận được lực nổ khủng khiếp.
Nhưng Lục Trường Sinh chặn được.
Nói cách khác, thân thể hắn ngăn cản.
Tuy là đạn pháo của tàu chiến cũng không thể nổ tung thân thể hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận