Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1945: Kẻ siêu thoát giáng lâm, biến cố tại Hỗn Độn! (3)

Bọn hắn đều thấy được phi thuyền to lớn giữa hư không.
Trên phi thuyền có dấu ấn.
Đó là dấu ấn của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Ba hư ảnh hiện lên giữa hư không.
Đây là ba kẻ siêu thoát trong phi thuyền.
“Các ngươi có nhiều kẻ siêu thoát như vậy thì hẳn cũng từng ra ngoài, biết quy củ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang chúng ta nhỉ? Khi chúng ta tìm thấy vị diện của các ngươi thì cũng đã truyền vị trí cụ thể của vị diện về.”
“Vậy nên nếu các ngươi có bất cứ ý tưởng gì cũng có thể dừng lại ngay. Một khi công kích phi thuyền của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang sẽ bị coi là khiêu khích thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang, hẳn các ngươi phải biết làm thế sẽ gặp hậu quả thế nào.”
“Dù sao vị diện của các ngươi cũng bại lộ, các ngươi đều là kẻ siêu thoát nên không bị ảnh hưởng nhiều, thậm chí chuyện này có thể chính là cơ duyên của các ngươi. Mà các ngươi hẳn là cũng biết rõ mục đích của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang chúng ta, chúng ta chỉ muốn làm ăn.”
“Chúng ta hãy còn nhiều cơ hội gặp mặt…”
Nói xong ba hư ảnh biến mất.
Kỳ thực ba kẻ siêu thoát này cũng có chút kiêng dè.
Ở đây có nhiều kẻ siêu thoát như vậy.
Bọn hắn đúng là không dám rời khỏi phi thuyền.
Ai biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ?
Trước kia không phải không có chuyện tìm ra một ít vị diện rồi bị kẻ siêu thoát trong vị diện đánh chết.
Dù cuối cùng những vị diện đó cũng bị trừng phạt, gần như tất cả kẻ siêu thoát đều bị tàn sát sạch sành sanh.
Nhưng kẻ khai phá cũng đã chết rồi.
Không thay đổi được gì nữa.
Hiện giờ ba người bọn hắn không dám rời khỏi phi thuyền, chỉ cần ở yên trong phi thuyền là bọn hắn sẽ được an toàn.
Có thể thấy bọn hắn rất cẩn thận.
Dù sao cứ chờ tới khi người từ tổng bộ thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang tới là được.
Các vị Đại Đế và các vị nguyên sinh mệnh liếc nhìn lẫn nhau.
“Thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đã tới, cuối cùng bí mật vẫn về vị diện song sinh của chúng ta vẫn không giấu được.”
“Về sau vị trí của vị diện chúng ta sẽ được ghi lại trong địa đồ vị diện đại vũ trụ do thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang bán ra, rắc rối chỉ vừa bắt đầu thôi…”
“Nhưng dù gì chúng ta đều là kẻ siêu thoát, bất kể Đại Đế hay nguyên sinh mệnh đều là kẻ siêu thoát trong đại vũ trụ. Chúng ta có thể dứt áo ra đi mà không lo ngại gì, nhưng vận mệnh của những Đại Thánh và sinh mệnh Hỗn Độn kia sẽ thế nào thì phải dựa vào chính bọn hắn rồi.”
“Chúng ta cũng có thể nói là đã bảo vệ Hỗn Độn và Ám Vực rất lâu rồi…”
Đông đảo Đại Đế và nguyên sinh mệnh đều lặng lẽ lắc đầu.
Đại cục đã định, không thể nghịch chuyển được nữa.
Bọn hắn liên thủ với nhau cũng không đủ năng lực chống lại thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Nếu đã không cách nào đối kháng thì chỉ có thể chấp nhận.
Thay đổi lớn cuối cùng vẫn tới.
Nhất thời, ngay cả chiến tranh hai giới cũng không đáng để tâm nữa.
Đương nhiên đối với Đại Đế mà nói, chiến tranh hai giới vẫn có ý nghĩa rất lớn.
Mà một số nguyên sinh mệnh thì đã nản lòng thoái chí, thậm chí hạ quyết tâm rời khỏi Hỗn Độn, tiến vào đại vũ trụ lịch lãm.
Dù sao bọn hắn cũng khác với Đại Đế.
Tuổi thọ của bọn hắn vô tận.
Không cần lo chuyện đại hạn tiến đến, cũng không coi trọng chuyện tranh đoạt khí vận như vậy…..
Lục Trường Sinh quay về Hỗn Độn.
Hắn suy nghĩ, hẳn có rất nhiều người biết thông đạo đi tới đại vũ trụ, nhưng quá nửa chỉ giới hạn trong cấp độ nguyên sinh mệnh.
Mà trước mắt nguyên sinh mệnh hắn quen biết cũng chỉ có lão tổ Thanh Trì và lão tổ Hỗn Nguyên.
Lão tổ Hỗn Nguyên không cần nhắc tới, Lục Trường Sinh và lão tổ Hỗn Nguyên không chỉ không có giao tình gì mà thậm chí còn có chút khúc mắc với nhau.
Vậy cũng chỉ có thể hỏi thăm lão tổ Thanh Trì.
Đây cũng không phải chuyện bí mật gì, hẳn là lão tổ Thanh Trì sẽ cho hắn biết chi tiết thôi.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh lập tức gửi tin hỏi thăm chuyện thông đạo tới đại vũ trụ.
Đá truyền tin rất nhanh đã nhận được hồi âm.
“Ngươi muốn tới đại vũ trụ?”
“Không sai. Ta cảm thấy mình có thể thử để Hư giới lột xác, trở thành Giới Chủ chân chính.”
Lục Trường Sinh không hề giấu diếm.
“Ngươi đến chiến trường Thanh Trì một chuyến đi, tình thế thay đổi rồi…”
Lục Trường Sinh khẽ nhướng mày.
Tình thế thay đổi?
Là tình thế chiến tranh hai giới thay đổi sao?
Có điều tình thế chiến tranh hai giới thay đổi thì có liên quan gì tới việc hắn tiến vào đại vũ trụ?
Nhưng lão tổ Thanh Trì sẽ không bắn tên không đích.
Thế là Lục Trường Sinh nhanh chóng đi về phía chiến trường Thanh Trì.
Dựa vào Hư giới xuyên qua không gian, Lục Trường Sinh chỉ mất mấy ngày đã tới được chiến trường Thanh Trì.
Chiến trường Thanh Trì không kịch liệt như chiến trường Hỗn Nguyên.
Lão tổ Thanh Trì cũng vẫn kiểm soát thế cục chiến trường, xem như đang chiếm cứ thế thượng phong.
Tình cảnh tốt đẹp.
Lục Trường Sinh rất nhanh đã gặp được lão tổ Thanh Trì.
Sắc mặt lão tổ Thanh Trì ngưng trọng, hắn quan sát Lục Trường Sinh kỹ càng, sau đó mở miệng nói: “Kỳ thực ngươi không cần vội vàng để Hư giới lột xác như vậy, Giới Chủ các ngươi mỗi lần lột xác thế giới đều vô cùng hung hiểm, cửu tử nhất sinh.”
“Nếu như lúc trước không có gì thay đổi, như vậy ngươi tới đại vũ trụ thử để Hư giới lột xác cũng không sao. Nhưng giờ khác rồi, lúc này thế cục đã thay đổi, có lẽ đây là tai nạn đối với toàn bộ Hỗn Độn và Ám Vực, nhưng với ngươi lại là cơ hội nghìn năm có một.”
Lục Trường Sinh không hiểu ra sao.
Hiện tại là cơ hội của hắn ư?
Nhưng lại là tai nạn với Ám Vực và Hỗn Độn?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lục Trường Sinh không hiểu ra sao, hắn không nhịn được truy vấn: “Thanh Trì đạo hữu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Giờ Lục Trường Sinh cũng có chiến lực nguyên sinh mệnh, tiếng “đạo hữu” này cũng không có gì sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận