Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2117: Chém giết Oán Hận Ma Tôn, hủy diệt thân thể Ma Thần! (4)

Hiện tại Lục Trường Sinh dù không tới mức có thể cắn nuốt chiến trường Minh La chỉ với một lượt.
Nhưng chắc chắn sẽ không mất đến một nghìn năm trăm năm.
Nhiều nhất chỉ mất vài trăm năm là có thể cắn nuốt hết chiến trường Minh La.
Lục Trường Sinh cũng có tham vọng.
Nếu như vị diện Chân giới của hắn đủ lớn.
Liệu có một ngày hắn có thể bao phủ một phần trăm hoặc mười phần trăm vũ trụ trong một hơi không?
Tới khi ấy.
Bất cứ khu vực vũ trụ nào bị vị diện Chân giới bao phủ, tất cả các phế tích vị diện có trong đó đều sẽ bị Lục Trường Sinh cắn nuốt.
Hiệu suất sẽ nhanh hơn bây giờ biết bao nhiêu lần?
Vì vậy kích thước hiện giờ vẫn chưa đủ.
Sau khi Lục Trường Sinh trở thành vũ trụ đại năng, quá trình tu luyện của hắn dường như không giống với các vũ trụ đại năng khác.
Các vũ trụ đại năng khác chỉ có thể tìm kiếm cơ duyên, cố gắng tạo ra Bất Hủ Chân Ý.
Chỉ khi lĩnh ngộ được Bất Hủ Chân Ý, trùng kích đệ tam cảnh thì thực lực mới có thể tăng lên một cách nhanh chóng.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Việc hắn trở thành vũ trụ đại năng dường như chỉ mới là bắt đầu.
Người khác tu luyện càng ngày càng khó khăn, tiến bộ càng ngày càng chậm.
Nhưng Lục Trường Sinh tăng trưởng kích thước vị diện Chân giới lại càng ngày càng nhanh, hiệu suất ngày càng cao.
“Lục sư đệ, cuối cùng ngươi cũng tu luyện xong rồi.”
“Thử xem hư không xung quanh chúng ta đi.”
Lúc này giọng của Triệu Dịch truyền đến từ bên cạnh.
Lục Trường Sinh nhìn xung quanh.
Hư không xung quanh đang không ngừng tan biến.
Nhưng lại chưa hoàn toàn tan biến.
Sau khi tan biến hư không có thể phục hồi, nhưng sau đó lại tiếp tục tan biến.
Trong hoàn cảnh như vậy, đừng nói tới người thường mà ngay cả người tu hành cũng khó có thể tồn tại nổi.
Hơn nữa tình cảnh này xuất hiện chứng tỏ chiến trường Minh La thật sự không thể chống đỡ được bao lâu nữa.
Chậm thì nghìn năm, nhanh thì trăm năm, vũ trụ Minh La ắt sẽ sụp đổ.
“Phải tranh thủ thời gian.”
“Tiếp theo chúng ta đến Ma La Không Vực. Đợi cắn nuốt Ma La Không Vực xong nếu còn thời gian thì đến thành Thiên Môn.”
“Tóm lại phải tận dụng mọi khả năng để cắn nuốt các vị diện càng nhanh càng tốt.”
Lục Trường Sinh đã có kế hoạch.
“Khoan đã, e là Ma La Không Vực có chút rắc rối.”
Triệu Dịch đột nhiên nhíu mày.
“Rắc rối gì?”
“Ma La Không Vực đang bị Cửu Đầu Chí Tôn tới từ vũ trụ Trạm Lam chiếm cứ.”
“Nghe đồn Cửu Đầu Chí Tôn này thiên phú dị bẩm, chín cái đầu của hắn có thể cắn nuốt mọi thứ. Gần giống với Lục sư đệ, Cửu Đầu Chí Tôn nuốt thứ gì đó thì sẽ mạnh lên, mà Ma La Không Vực lại có thứ Cửu Đầu Chí Tôn cần, hắn đã chiếm cứ nơi đó hơn nghìn năm rồi, đã có hơn ba mươi vị vũ trụ đại năng của các vũ trụ khác chết dưới tay Cửu Đầu Chí Tôn rồi…”
Giọng điệu của Triệu Dịch vô cùng nghiêm trọng.
Rõ ràng Cửu Đầu Chí Tôn này rất nổi tiếng trong vũ trụ Minh La.
Hơn nữa còn là kẻ hung danh hiển hách!
Tuy Lục Trường Sinh rất mạnh.
Nhưng đến Ma La Không Vực e rằng cũng sẽ nguy hiểm.
“Hay chúng ta đến thành Thiên Môn trước…”
Triệu Dịch đề nghị.
“Thành Thiên Môn…”
“Thôi được, tới thành Thiên Môn trước đi.”
Cuối cùng Lục Trường Sinh chấp nhận đề nghị của Triệu Dịch.
Không phải hắn sợ Cửu Đầu Chí Tôn, mà hiện giờ vũ trụ Minh La đang rất nguy hiểm, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Lục Trường Sinh cũng phải giành giật từng giây, hắn không muốn lãng phí một giây một phút nào hết.
Nếu là tới Ma La Không Vực, chắc chắn sẽ xảy ra tranh chấp với Cửu Đầu Chí Tôn, thậm chí đôi bên còn có thể ra tay đánh nhau.
Cụ thể có thể kéo dài bao lâu Lục Trường Sinh cũng không rõ, nhưng chung quy đây cũng là một chuyện rắc rối.
Dù sao mục đích của hắn cũng là cắn nuốt phế tích vị diện, tới thành Thiên Môn cũng không khác gì. Không cần trì hoãn thêm nữa.
Cũng sẽ không có bất cứ chuyện rắc rối nào xảy ra.
Lục Trường Sinh đưa ra quyết định xong lập tức hành động.
Hắn bắt đầu lợi dụng vị diện Chân giới thăng duy để tìm vị trí tọa độ cụ thể của thành Thiên Môn.
Sau đó trực tiếp giáng lâm.
“Ruỳnh.”
Lục Trường Sinh giáng lâm tới thành Thiên Môn.
Chỉ là nơi này không giống với tưởng tượng của Lục Trường Sinh.
Chẳng ngờ thành Thiên Môn đã biến mất.
Đúng, chính là biến mất triệt để.
Thay vào đó là bão không gian vô tận và một lỗ thủng to lớn.
Thậm chí lỗ thủng còn đang không ngừng mở rộng. Bên phía kia của lỗ thủng chính là Thời Không Trường Hà.
Thậm chí đã có thể nhìn cả thấy Thời Không Trường Hà.
Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng biết đã có chuyện gì xảy ra.
Thành Thiên Môn đã triệt để băng liệt.
Vũ trụ Minh La đã bắt đầu sụp đổ.
Từ tình hình của thành Thiên Môn là có thể nhận ra.
Hiện tại tốc độ sụp đổ cũng không quá nhanh.
Vũ trụ Minh La có thể chống đỡ thêm mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm.
Nhưng cụ thể là bao lâu thì không ai rõ.
Nói cách khác, Lục Trường Sinh không còn nhiều thời gian nữa.
“Giờ thành Thiên Môn đã biến mất thì cũng chỉ có thể tới Ma La Không Vực!”
“Có lẽ Ma La Không Vực chính là nơi cuối cùng chúng ta tới tại vũ trụ Minh La này.”
“Đây cũng là cơ hội cuối cùng…”
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
Lúc này dù hắn không muốn rắc rối thì cũng không thể không đối đầu với “Cửu Đầu Chí Tôn” để xem Ma La Không Vực thuộc về ai.
“Đi, tới Ma La Không Vực thôi!”
Lục Trường Sinh quyết định rất nhanh, sau đó dẫn theo Triệu Dịch tiến về Ma La Không Vực.
Lúc này Ma La Không Vực không có một bóng người.
Nhưng gần Ma La Không Vực lại có rất nhiều vũ trụ đại năng.
Hôm nay các vũ trụ đại năng tụ tập tới Ma La Không Vực chỉ vì một nguyên nhân.
Vô Thượng Kiếm Tôn muốn tiến vào Ma La Không Vực. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Vô Thượng Kiếm Tôn là đại năng nhị cảnh mạnh nhất vũ trụ Kiếm Thuật.
Được vũ trụ Kiếm Thuật tôn làm Vô Thượng Kiếm Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận