Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2181: Lục Trường Sinh trở về đại vũ trụ, trùng kích đệ tam cảnh!

Nhưng một khi mất đi thân phận đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng, muốn có một số tài nguyên tu hành sẽ phải dựa vào chính mình, mất rất nhiều thời gian và công sức cũng chưa chắc đã có được.
“Tài nguyên tu hành… giờ ta còn cần tài nguyên tu hành gì nữa?”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Khi sắp đến lúc tấn thăng đệ tam cảnh, vốn cũng không cần bất kỳ tài nguyên tu hành nào nữa.
Tài nguyên tu hành đã chẳng còn tác dụng gì với hắn.
Tất nhiên vật chất Bất Hủ thì có tác dụng.
Nhưng vật chất Bất Hủ đối với Chúa Tể cũng có tác dụng lớn, sao có thể đưa cho một vũ trụ đại năng nhị cảnh được?
Ngay cả đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng cũng không thể dễ gì nhận được vật chất Bất Hủ.
Có lẽ tài nguyên tu hành duy nhất hẳn là nước sông Thời Không Trường Hà.
Nhưng nước sông Thời Không Trường Hà lại rất dễ tìm.
Hơn nữa mỗi một vị vũ trụ đại năng đã sinh ra Bất Hủ Chân Ý đều có thể thôi động vật chất Bất Hủ đi lấy nước sông Thời Không Trường Hà.
Việc này không có gì khó khăn.
Lục Trường Sinh trở về động phủ.
Hắn suy nghĩ một hồi, cõi lòng vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Lục Trường Sinh lại nhìn quanh học phủ Vĩnh Hằng một lần nữa.
Dù hắn đã ở học phủ Vĩnh Hằng rất lâu.
Nhưng ở học phủ Vĩnh Hằng không cho Lục Trường Sinh cảm giác trung thành.
Lục Trường Sinh nghe theo tiếng gọi từ nơi sâu trong nội tâm mình.
Rõ ràng Lục Trường Sinh muốn trở về.
Trở về đại vũ trụ.
Trở về núi Phi Long.
Nơi đó mới là gốc rễ của hắn!
Vì vậy Lục Trường Sinh lại tới bái kiến Chúa Tể Vĩnh Dạ.
“Chúa Tể Vĩnh Dạ bệ hạ, đệ tử chuẩn bị trở về cố hương.”
“Ngươi muốn trở về sao? Ngươi vẫn là đệ tử chân truyền của học phủ Vĩnh Hằng, dù chỉ còn chưa tới hai trăm năm nhưng dù chỉ có hai trăm năm thì ở lại học phủ Vĩnh Hằng việc tu luyện của ngươi cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều, nhưng nếu ngươi trở về đại vũ trụ…”
“Đệ tử chuẩn bị về cố hương điều chỉnh lại trạng thái, sau đó thử trùng kích đệ tam cảnh!”
Lục Trường Sinh nói thẳng.
“Đệ tam cảnh…”
Chúa Tể Vĩnh Dạ sững ra.
Thực ra khi Lục Trường Sinh sinh ra Bất Hủ Chân Ý thì đã có thể trùng kích đệ tam cảnh rồi.
Nhưng có tư cách trùng kích đệ tam cảnh với việc chính thức trùng kích đệ tam cảnh vẫn có điều khác biệt.
Trùng kích đệ tam cảnh vô cùng nguy hiểm.
Chỉ hơi bất cẩn là sẽ thất bại ngay.
Mà tỷ lệ tử vong sau khi thất bại rất cao.
Ngay cả khi may mắn không chết thì cũng chỉ có thể trở thành tồn tại nửa bước Chúa Tể.
Mà tồn tại nửa bước Chúa Tể không thể tấn thăng đệ tam cảnh nữa, con đường đi lên đệ tam cảnh gần như đã đoạn tuyệt.
“Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Chúa Tể Vĩnh Dạ hỏi.
“Đệ tử đã suy nghĩ kỹ rồi, sau khi sinh ra Bất Hủ Chân Ý, thời gian tốt nhất để trùng kích đệ tam cảnh thực ra là trong vòng ba trăm năm. Đệ tử hiện vẫn đang trong khoảng thời gian tốt nhất, tiếp tục trì hoãn cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
Lục Trường Sinh giải thích.
“Được, đã suy nghĩ kỹ là được.”
“Thôi được, trở về vũ trụ cố hương của ngươi đi, như thế ngươi cũng có thể điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất.”
“Đi đi.”
Chúa Tể Vĩnh Dạ vẫy tay, Lục Trường Sinh lại cung kính hành lễ bái biệt Chúa Tể Vĩnh Dạ.
Ở học phủ Vĩnh Hằng, Lục Trường Sinh quen thuộc với Chúa Tể Vĩnh Dạ.
Giống như sư tôn Chúa Tể Phi Long trước đây vậy.
Nhưng nơi này lại không phải là nơi Lục Trường Sinh thuộc về.
Lục Trường Sinh thu dọn một phen rồi rời khỏi học phủ Vĩnh Hằng.
Hắn đã đến học phủ Vĩnh Hằng gần vạn năm.
Dù cũng thông qua một số phương thức để tìm hiểu tình hình của đại vũ trụ, nhưng thực ra hắn cũng không biết được nhiều chuyện.
Mặc dù có phân thân, nhưng giữa các vũ trụ lại có vô vàn trở ngại, vả lại còn có Thời Không Trường Hà nên phân thân cũng không thể truyền tin cho nhau.
Thực ra thân thể hiện tại của Lục Trường Sinh mới là phân thân.
Nhưng tình trạng của Lục Trường Sinh rất đặc biệt.
Thực ra giữa phân thân và bản thể không có sự phân biệt rõ ràng.
Bản thể có thể biến thành phân thân, ngược lại phân thân cũng có thể biến thành bản thể.
Có lẽ sự khác biệt duy nhất chính là kích thước.
Giờ thân thể này của hắn có kích thước lớn nhất, vậy thì đương nhiên sẽ trở thành bản thể.
Trên đường đi, lòng Lục Trường Sinh nóng như lửa đốt, vội dùng tốc độ nhanh nhất hướng về đại vũ trụ.
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng nhìn thấy vũ trụ quen thuộc của mình.
“Hả?”
Lục Trường Sinh đã tới vũ trụ cô hương, thế nhưng hắn lại thấy có rất nhiều vũ trụ đại năng tiến vào đại vũ trụ.
Hơn nữa còn nối đuôi nhau ra ra vào vào, trông có vẻ rất náo nhiệt.
Lục Trường Sinh vẫn nhớ vạn năm trước đại vũ trụ không náo nhiệt như vậy.
Thậm chí đại vũ trụ vẫn phải lo lắng về sự xâm lược của cường giả dị vũ trụ.
Cuối cùng không thể làm cách nào khác ngoài gia nhập liên minh vũ trụ.
Nhưng ngay cả khi gia nhập liên minh vũ trụ thì cũng không thể đảm bảo đại vũ trụ sẽ không bị cường giả tới từ dị vũ trụ xâm lược.
Nhưng giờ chuyện gì đang xảy ra thế này?
Sao đại vũ trụ lại trở nên náo nhiệt như vậy?
Dường như không hề “khiêm tốn” chút nào.
Điều này không giống với “chiến lược” của đại vũ trụ lúc trước.
Trước đây đại vũ trụ luôn cố gắng hết sức để giữ thái độ khiêm tốn.
Càng khiêm tốn càng tốt.
Nhưng nhìn cảnh tượng hiện giờ, rõ ràng đại vũ trụ đã trở nên vô cùng náo nhiệt.
Còn đâu sự khiêm tốn ban đầu nữa?
Lục Trường Sinh cực kỳ nghi hoặc.
Nhưng đại vũ trụ đã ở ngay trước mắt.
Chỉ cần hắn trở về đại vũ trụ, trở về núi Phi Long, tất nhiên sẽ biết được mọi sự thay đổi của đại vũ trụ.
“Vút.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh bay thẳng vào đại vũ trụ.

Đại vũ trụ, núi Phi Long.
Lúc này núi Phi Long người đến người đi, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Lục Trường Sinh đứng trước núi Phi Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận