Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 440. Thân phận bại lộ, Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên lộ sát ý! (3)



Chương 440. Thân phận bại lộ, Hoàng Thiên Tông Từ Hạo Thiên lộ sát ý! (3)




Nếu như đang trên không trung, đối phương nổi lòng xấu, hắn có thể trực tiếp ném võ giả Thần Tàng xuống đất.
Dù không bị rơi thành bãi thịt nát nhưng chắc chắc cũng bị thương nặng.
Bởi vậy, trừ khi là người vô cùng tin tưởng và thân cận, sẽ không có võ giả Thần Tàng nào cưỡi lên pháp khí phi hành của tiên sư.
“Tốt, vậy sau này chúng ta có duyên lại gặp.”
Huyền Thông trực tiếp khởi động phi thuyền, nhanh chóng phóng lên cao, biến mất ở phía chân trời.
“Nếu thăng cấp được Đạo Cơ, não vực từ giả hóa thật thì võ giả cũng phi hành được!”
Dù Lục Trường Sinh khá hâm mộ, nhưng hắn không để ý mấy.
Sao đó, Lục Trường Sinh bắt đầu trở về Cổ Vực Thiên Tông từ núi Giới Bi.
Dọc theo đường đi, Lục Trường Sinh vô cùng cẩn thận như cũ.
Hắn dùng thêm thời gian vài ngày mới về tới Cổ Vực Thiên Tông.
Chuyến xuất môn này tốn thời gian gần nửa thắng.
Tuy nhiên, thu hoạch cũng rất lớn.
Lục Trường Sinh đi trả nhiệm vụ.
Hắn tổng cộng có bảy con linh thú ngũ hành, bởi vì tập hợp đủ ngũ hành nên lập tức thu được mười vạn điểm cống hiến.
Còn hai con Ngũ Hành Mộc Thú thu được hai vạn điểm cống hiến, hắn thu được tổng cộng mười hai vạn điểm cống hiến.
Đây là thu hoạch rất lớn.
“Không gian trong túi không gian không đủ, ta nên đi xem bảo vật không gian lớn hơn.”
Lục Trường Sinh đi sảnh Hối Đoái.
Hiện tại, Lục Trường Sinh có mười hai vạn điểm cống hiến, coi như tài đại khí thô, tất nhiên vô cùng giàu có.
Vì thế, hắn trực tiếp hỏi: “Bảo vật không gian có thể chứa vật sống lớn nhất trong sảnh Hối Đoái là gì?”
Ánh mắt trưởng lão sảnh Hối Đoái hơi lóe lên.
Nghe giọng điệu vị đệ tử này, đây chính là “đại gia nhà giàu”!
Vừa nhìn đã biết là người không tiếc điểm cống hiến.
Vì thế, trưởng lão lập tức đáp lại: “Tất nhiên là nhẫn không gian, hơn nữa còn do Đạo Quân làm ra, chính là hàng cao cấp!”
“Đó là đồ tạo ra cho riêng võ giả, sử dụng lực tâm linh để mở ra. Không gian trong nhẫn không gian rộng gấp khoảng mười lăm lần túi không gian.”
“Hơn nữa chỉ cần mười vạn điểm cống hiến để đổi. Muốn đổi túi không gian để lấy không gian tương tự như vậy cần mười lăm vạn điểm cống hiến, so với nó thì nhẫn không gian vô cùng lời.”
Ánh mắt Lục Trường Sinh nôn nao.
Mười vạn điểm cống hiến?
Khóe miệng Lục Trường Sinh hơi co rút.
Hắn nghi ngờ có đệ tử chân truyền nào đổi được nhẫn không gian này không.
Dù có chắc cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Quá đắt!
Nhìn Lục Trường Sinh có vẻ thu được mười hai vạn điểm cống hiến trong chớp mắt đấy.
Nhìn cũng nhẹ nhàng dễ dàng.
Nhưng đó là bởi vì Lục Trường Sinh may mắn, vừa nắm giữ Cảm Tri Lĩnh Vực, vừa đi tới đi ra núi Giới Bi dễ dàng, không gặp phải nguy hiểm.
Hơn nữa, Lục Trường Sinh có chiêu Tâm Kiếm vừa đơn giản, vừa hiệu quả với linh thú ngũ hành.
Một khi linh thú ngũ hành gặp hắn, không chạy thoát nổi.
Nhưng mà, bắt linh thú ngũ hành không phải cách lâu dài.
Số lượng linh thú ngũ hành không nhiều lắm.
Đến lúc linh thú ngũ hành bị hắn bắt hết, Lục Trường Sinh tìm nơi nào kiếm được nhiều điểm cống hiến như vậy?
“Đổi cho ta một nhẫn không gian.”
Lục Trường Sinh do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định đổi.
Nhẫn không gian đủ rộng, dù sau này hắn không bắt linh thú ngũ hành thì vẫn có thể dùng để dự trữ rất nhiều đồ vật.
Không gian trong túi không gian vẫn hơi nhỏ.
Vì thế, mười hai vạn điểm cống hiến của Lục Trường trong nháy mắt chỉ còn lại hai vạn điểm.
Lục Trường Sinh dự trữ hai vạn điểm cống hiến còn lại, không lập tức đi đổi Ngộ Đạo Đan.
Hắn không sốt ruột.
Hiện tại mới qua nửa tháng.
Hắn cần ôn dưỡng Đao Chi Lĩnh Vực một tháng mới thăng cấp nó lên viên mãn được.
Huống hồ, sau khi thăng cấp Đao Chi Lĩnh Vực lên viên mãn, Lục Trường Sinh còn Kiếm Chi Lĩnh Vực cần tiếp tục ôn dưỡng.
Hắn không cần lo lắng không có lĩnh vực để rèn luyện, khiến thời gian tu hành bị trì trệ.
Ngược lại, Lục Trường Sinh không quá yên tâm về linh thú ngũ hành.
Nếu linh thú ngũ hành di chuyển thì sao?
Nếu linh thú ngũ hành rời khỏi núi Giới Bi, Lục Trường Sinh không biết lúc nào mới xác định được vị trí của chúng.
Trong mắt Lục Trường Sinh, linh thú ngũ hành chính là “điểm cống hiến biết đi”, hắn đã coi chúng như vật trong túi.
“Ta phải tranh thủ thời gian đi một chuyến nữa đến núi Giới Bi bắt linh thú ngũ hành.”
“Có nhẫn không gian có thể dự trữ đồ vật gấp mười lăm lần túi không gian, trên lý thuyết ta có thể bắt được một trăm hai mươi linh thú ngũ hành mỗi lần.”
Lục Trường Sinh nhẩm tính nhanh, con số này không tồi.
Một trăm hai mươi con!
Cả núi Giới Bi chưa chắc đã có một trăm hai mươi con linh thú ngũ hành.
Hắn đang muốn tất cả linh thú ngũ hành trong núi Giới Bi “tuyệt chủng”.
Lục Trường Sinh lại xuất phát.
Hắn ngựa quen đường cũ, thuận lợi đi tới núi Giới Bi.
Lần này, thời gian Lục Trường Sinh dạo chơi khá dài.
Ngày nào hắn cũng đi tìm linh thí ngũ hành.
Ba ngày, năm ngày, tám ngày, mười ngày…
Trong nháy mắt, đã qua nửa tháng.
Hôm đó là ngày hiếm thấy Lục Trường Sinh không tìm kiếm linh thú ngũ hành mà tìm một sơn động, khoanh chân ngồi trong đó.
“Không sai khác nhiều, ta đã ôn dưỡng Đao Chi Lĩnh Vực tròn một tháng, hẳn là đủ đạt đến viên mãn.”
Lục Trường Sinh nhỏ giọng lẩm bẩm.
Hắn lẳng lặng chờ đợi.
Không biết đã qua bao lâu.
“Ầm ầm ầm.”
Não vực trong cơ thể Lục Trường Sinh đang chấn động không ngừng, cùng lúc đó, não vực từ phạm vi bảy dặm mở rộng đến tám dặm.
“Vù vù.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh phóng ra Đao Chi Lĩnh Vực. Hết chương 440.



Bạn cần đăng nhập để bình luận