Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 696: Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô lượng vừa ra đều thành không! (5)

Chương 696: Võ Đạo Thần Thông ai là đỉnh? Vô lượng vừa ra đều thành không! (5)
“Vẫn chưa có ai trong ở chỗ thương hội đến sao?"
"Chúng ta đã truyền tin tức về thương hội, bây giờ đến tột cùng là đi hay ở, thương hội cũng nên hạ mệnh lệnh mới phải."
"Còn chần chừ thêm nữa chúng ta sẽ bị người Cổ Vực phát hiện mất."
"Ai mà ngờ được Âu Dương Du với Đao Tôn Chu Liệt sẽ vẫn lạc ở Cổ Vực tựa như Man Hoang thế chứ? Lại còn đá trúng tấm sắt cứng, Thánh Thổ Thiên Tông… Ha ha, trước đó thậm chí chúng ta đều chưa từn nghe nói tới chúng."
"Cổ Vực Thiên Tông không là gì cả nhưng cái tên Lục Tôn kia cũng không hề tầm thường. Nghe nói, Lục Tôn còn có quan hệ mật thiết với thương hội Lý thị ở thành Thiên Thánh. Hiện giờ thương hội đang chờ xem ý của thương hội Lý thị và thương lượng với bọn họ."
"Chờ đi, chắc cũng sắp có tin tức rồi đấy.”
Người của thương hội Hắc Quang giờ chỉ có thể chờ đợi mà thôi.
Bọn hắn đã biết chuyện xảy ra ở Hạo Tiên Tông.
Dù sao thì trong số những người của thương hội Hắc Quang tiến về Hạo Tiên Tông cũng có cả Kim Đan Chân Nhân.
Có thể dùng đá truyền tin đưa tin trực tiếp.
Tất cả chuyện xảy ra ở Hạo Tiên Tông, thương hội Hắc Quang đều đã nắm rõ như lòng bàn tay, thế nhưng cũng không có tác dụng lớn gì.
Biết thì như thế nào?
Chẳng phải vẫn cần thương lượng với thương hội Lý thị đấy sao?
Đương nhiên, nếu như không có thương hội Lý thị thì thương hội Hắc Quang cũng sẽ không sợ một Võ Tôn.
Cho dù là Võ Tôn tu luyện Vô Lượng Thần Thông thì sao?
Thương hội Hắc Quang có Võ Thánh!
"Vù vù"
Lúc này, trận pháp truyền tống cự ly cực xa bắt đầu chấn động.
Chẳng bao lâu sau, một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người.
"Bái kiến hội phó."
Rất nhiều người cung kính đứng dậy.
Người vừa xuất hiện là hội phó của thương hội Hắc Quang, cũng chính là hậu nhân dòng chính của Võ Thánh tọa trấn thương hội Hắc Quang, địa vị cao thượng.
Hắn nhìn mọi người một cái, lập tức lắc đầu nói: "Tất cả rút lui đi, chúng ta đã giao tiếp với thương hội Lý thị, thái độ của thương hội Lý thị rất cứng rắn."
"Có thể điều động cao thủ cấp độ Kim Đan Chân Nhân và võ giả cảnh giới Thần Thông, vô luận bao nhiêu người cũng được, đó là cạnh tranh công bằng. Nhưng nếu Võ Thánh ra tay thì Võ Thánh của thương hội Lý thị cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ."
"Lão tổ cảm thấy không cần thiết, một khu vực Man Hoang với linh khí đang dần suy yếu mà thôi, không cần thiết phải cùng chết với thương hội Lý thị."
"Cho nên từ giờ trở đi, lập tức rút khỏi Cổ Vực!"
Đám người nao nao.
Rất nhiều người há to miệng, muốn nói lại thôi.
Nhưng cuối cùng bọn họ cũng không nói gì cả
Hội phó đã giải thích rất rõ rang rồi.
Vì Cổ Vực mà khiến lão tổ Võ Thánh ra tay đánh nhau là chuyện bất khả thi.
Cũng không đáng.
Lần này nhịn vậy!
"Thế nhưng Âu Dương Du, Đao Tôn Chu Liệt đều chết trong tay Lục Trường Sinh..."
Vẫn là có người không nhịn được nên hỏi.
"Vẫn phải nhịn!"
"Thương hội Hắc Quang chúng ta phát triển như thế nào? Còn không phải là dựa vào nhịn hay sao!"
"Lúc trước, khi lão tổ còn chưa trở thành Võ Thánh, chúng ta từng yên lặng nhẫn nại rất lâu, mãi cho đến lúc lão tổ thành Võ Thánh, hết thảy sỉ nhục trong quá khứ cũng được rửa sạch, thậm chí thế lực thương hội còn bành trướng gấp 10 lần, gấp trăm lần."
"Tên Lục Trường Sinh này thật sự không đơn giản. Theo lời lão tổ nói, trong tương lai, hắn vô cùng có khả năng thành tựu Võ Thánh. Chỉ vì một nơi như Cổ Vực mà mạo hiểm liều chết với một vị Võ Thánh tương lai ư? Không đáng giá!"
Lời hội phó nói ra khiến người nghe phải thầm gật đầu.
Kỳ thật, hội phó còn có một câu chưa nói.
Nếu như có thể giết chết Lục Trường Sinh thì đây chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng tình huống bây giờ là nếu không có lão tổ Võ Thánh ra thì thì ai có thể giết chết Lục Trường Sinh được chứ?
Nếu đánh không lại, vậy phải nhịn!
Đây là đạo lý sinh tồn của thương hội Hắc Quang!
"Đúng rồi, phái một người đi tới Cổ Vực Thiên Tông, tự mình gặp mặt Lục Trường Sinh."
"Đưa thiện ý của thương hội Hắc Quangchúng ta đến, tặng tòa pháp trận khoảng cách cực xa này cho Lục Trường Sinh đi."
"Nếu đã lựa chọn nhẫn nhịn thì sao không thuận nước đẩy thuyền, tặng nhân tình để làm dịu quan hệ?"
Hội phó xử lý rất thỏa đáng.
Thế là sau khi suy tính, cân nhắc, hội phó quyết định tự mình tiến về Cổ Vực Thiên Tông.
Cổ Vực Thiên Tông có một đám khách không mời mà đến.
"Bỉ nhân là hội phó của thương hội Hắc Quang, gặp qua Lục Tôn."
Một vị trung niên nam tử cung kính hành lễ với Lục Trường Sinh.
Hắn thực hiện rất đầy đủ về mặt lễ nghĩa.
"Hội phó của thương hội Hắc Quang à?"
"Ngươi tìm Lục mỗ có chuyện gì vậy?"
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.
Hắn mới chém hơn mười vị võ giả Thần Thông của thương hội Hắc Quang, thậm chí còn chém chết cả Âu Dương Du và Đao Tôn Chu Liệt nữa.
Thù hận như thế mặc dù chưa đến mức không đội trời chung, nhưng chắc chắn cũng là tử thù.
Vậy mà hội phó của thương hội Hắc Quang lại đích thân đến Cổ Vực Thiên Tông.
Thực lực của đối phương cũng không mạnh, chỉ là võ giả cảnh giới Thần Thông đỉnh phong, chắc chắn không phải Võ Tôn.
Với thực lực như vậy mà dám chủ động tới Cổ Vực Thiên Tông, quả thực là đến chịu chết.
Đối phương lại không có khả năng đến để chịu chết, vậy chắc hẳn còn có mục đích khác.
Lục Trường Sinh cũng muốn nghe thử xem rốt cuộc thì đối phương đến đây với mục đích gì.
Tên hội phó vừa cười vừa nói: "Lục Tôn, xung đột giữa thương hội Hắc Quang và Cổ Vực chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi."
"Trước đó, chúng ta cũng không biết đây là cố hương của Lục Tôn, cho nên mới gây ra một chút mâu thuẫn."
"Nhưng giờ Lục Tôn đã tỏ rõ thái độ, vậy nên thương hội Hắc Quang chúng ta cũng sẽ không tiếp tục ở lại Cổ Vực vữa. Chúng ta sẽ rời khỏi đây và rút về Thánh Thổ ngay."
"Đồng thời chúng ta sẽ báo vị trí cụ thể của đại trận truyền tống cự ly cực xa cho Lục Tôn. Như vậy ân oán giữa Lục Tôn cùng thương hội Hắc Quang chúng ta coi như xóa bỏ, được chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận