Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1986: Lâm Thanh Loan “không giả vờ” nữa, hảo hữu chấn động! Chẳng ngờ đạo lữ của Thanh Loan lại là Giới Chủ? (2)

Lục Trường Sinh dùng Chân giới cuốn một cái.
“Đi.”
Chân giới của Lục Trường Sinh nhanh chóng tiến vào Giới Hải.
Đây cũng là lần đầu tiên ba người Trương Uyên tới Giới Hải.
Đương nhiên là cách một tầng Chân giới.
Lục Trường Sinh cũng để ba người được thấy tình hình Giới Hải.
Ba người đều vô cùng ngạc nhiên.
Không phải ai cũng có được kinh nghiệm thế này.
“Đây chính là Giới Hải ư?”
“Nhìn tựa như một chiếc bọt khí khổng lồ, mà trong đó lại có rất nhiều bong bóng nhỏ nữa. Những bong bóng nhỏ này đều là thế giới của Giới Chủ à?”
“Giới Chủ và Giới Chủ về cơ bản là nước giếng không phạm nước sông. Giới Chủ tại đại vũ trụ không chết, nhưng một khi chết trong Giới Hải thì sẽ chết thật, thế nên không ai tuỳ tiện tạo ra xung đột tại Giới Hải cả.”
Ba người đều rất kinh ngạc.
Nhìn Chân giới xê dịch từng chút tại Giới Hải, trông có vẻ rất chậm nhưng bọn hắn biết, xê dịch một chút xíu trong Giới Hải mà tính theo tiêu chuẩn ở đại vũ trụ chính là khoảng cách xa xôi không gì sánh được.
Quả thực thành Vĩnh Hằng cách núi Phi Long rất xa.
Nếu chỉ là khoảng cách bình thường, Lục Trường Sinh đi mấy canh giờ là tới rồi.
Xa hơn một chút thì mấy ngày là đủ.
Nếu đi mười ngày chính là vô cùng xa xôi. Còn hơn một tháng chính là xa đến mức khó mà tưởng tượng nổi.
Mà lần này Lục Trường Sinh xê dịch trong Giới Hải ròng rã ba tháng!
Đủ thấy khoảng cách xa đến mức nào.
Nếu như không có Giới Chủ thì chuyện đi từ thành Vĩnh Hằng đến núi Phi Long gần như là chuyện không thể.
“Đến rồi!”
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng ngừng lại.
Hắn nhìn lướt qua.
“Hử?”
“Cũng là một vị Giới Chủ à?”
Lục Trường Sinh thấy phía trước cũng có một chiếc “bong bóng khí”.
Thật ra đó chính là thế giới của Giới Chủ.
Lục Trường Sinh rất ít khi gặp những Giới Chủ khác trong Giới Hải.
Càng không cần nói tới chuyện gặp được Giới Chủ trong khoảng cách gần như thế.
Hơn nữa rõ ràng mục đích của đối phương cũng là núi Phi Long.
Gặp nhau trong Giới Hải nên hai vị Giới Chủ đều vô cùng căng thẳng, thậm chí là kiêng dè lẫn nhau.
Không có Giới Chủ nào muốn gặp phải một vị Giới Chủ khác trong Giới Hải.
“Đạo hữu cũng đến núi Phi Long à?”
Đối phương đột nhiên mở miệng.
“Không sai.”
Lục Trường Sinh đáp.
Sau khi hai người nói chuyện, bầu không khí khẩn trương giữa đôi bên cũng chậm rãi dịu lại.
“Nơi này không phải chỗ để nói chuyện, vẫn nên rời khỏi Giới Hải trước đã.”
Lục Trường Sinh lên tiếng.
Hắn không muốn giằng co quá lâu với đối phương trong Giới Hải.
Ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Hai người đều đang có ý này.
Thế là hai chiếc “bong bóng khí” nhanh chóng rời khỏi Giới Hải, xuất hiện tại đại vũ trụ.
“Ầm ầm.”
Hai vị Giới Chủ giáng lâm, động tĩnh có hơi lớn.
Chẳng mấy chốc thế giới của hai vị Giới Chủ đã giáng lâm tới đại vũ trụ.
Lục Trường Sinh phóng mắt nhìn ra xa, trước mắt là một ngọn núi.
Đúng, chính là một ngọn núi.
Ngọn núi này rất lớn.
Dường như còn lớn hơn cả một vị diện.
Cứ thế vắt ngang qua đại vũ trụ.
Nghe nói núi Phi Long chính là một kiện đại vũ trụ chí bảo của Chúa Tể Phi Long.
Tới cả cường giả nhị cảnh cũng có thể bị núi Phi Long thoải mái trấn áp.
Không người nào dám làm càn tại núi Phi Long.
Dù Lục Trường Sinh chưa tiến vào núi Phi Long nhưng cũng cảm nhận được hơi thở thần thánh vĩ đại của nơi này.
“Vị đạo hữu này, đã gặp tức là có duyên, đạo hữu cũng tới núi Phi Long tìm vận may, thử xem có thể trở thành đệ tử của Chúa Tể Phi Long hay không à?”
Lúc này vị Giới Chủ “đụng phải” Lục Trường Sinh kia mở miệng hỏi trước.
“Không sai. Các hạ là…”
“Ta là Giới Chủ Liệt Dương của thương hội Vạn Cổ.”
“Ta là Giới Chủ Lục Trường Sinh của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.”
Hai người đều nói ra thân phận của mình.
Một là người của thương hội Vạn Cổ, một là người của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Cả hai đều là Giới Chủ.
Tất nhiên Lục Trường Sinh cũng biết thương hội Vạn Cổ.
Đó là thương hội đỉnh tiêm không kém gì thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang tại đại vũ trụ.
Kỳ thực phần lớn Giới Chủ đều có quan hệ với thương hội.
Dù sao các Giới Chủ như bọn hắn đều đi theo con đường độc nhất vô nhị trong đại vũ trụ.
Thương hội muốn phát triển ắt không thể thiếu việc vận chuyển.
Còn ai thích hợp làm việc vận chuyển hơn các Giới Chủ như bọn hắn nữa đây?
Giới Chủ cũng nguyện ý gia nhập thương hội, dù sao kiếm tiền rất dễ lại còn nhẹ nhàng, thử hỏi cớ sao không làm?
Đây là việc cả hai cùng có lợi.
Nhưng ngay cả Giới Chủ cũng muốn trở thành đệ tử của Chúa Tể Phi Long.
Bởi vậy mỗi lần núi Phi Long mở ra sẽ có không ít Giới Chủ tìm tới núi Phi Long thử vận may.
Thử xem có thể trở thành đệ tử của Chúa Tể Phi Long hay không.
Chỉ tiếc dường như không có Giới Chủ nào thành công.
“Lục đạo hữu, ta cũng chỉ tới thử vận may thôi. Dù sao Chúa Tể Phi Long cũng không phải Giới Chủ, nhiều năm qua cũng không có bất cứ vị Giới Chủ nào bái sư thành công cả.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Thân phận Giới Chủ giúp bọn hắn chiếm cứ ưu thế tại các thế lực lớn trong đại vũ trụ.
Nhưng ở núi Phi Long thì khác.
Chúa Tể Phi Long không quan tâm tới thân phận Giới Chủ.
Ngược lại Giới Chủ rất khó lọt được vào mắt xanh của Chúa Tể Phi Long.
“Vậy chúng ta cùng tiến vào núi Phi Long đi.”
“Được.”
Lục Trường Sinh cũng thả mấy người Thanh Loan ra khỏi Chân giới.
Bọn hắn đều là kẻ siêu thoát, tất nhiên cũng có thể tiến vào núi Phi Long.
Thế là một đoàn người bay thẳng vào núi Phi Long.
Vừa tiến vào núi Phi Long, Lục Trường Sinh đã cảm giác được điều khác biệt.
Dường như có một loại áp lực kinh khủng luôn lơ lửng trên đỉnh đầu.
Đó là sự áp chế đến từ núi Phi Long.
Nghe nói dù là đại năng nhị cảnh tiến vào núi Phi Long cũng sẽ bị áp chế.
Sau khi mấy người tiến vào núi Phi Long lập tức tìm đến một tòa thành to lớn.
Đây là thành Phi Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận