Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2196: Vị diện Chân giới lột xác thành vũ trụ, kẻ thôn phệ tấn công! (3)

Chỉ cần có một khoảng thời gian nhất định, vũ trụ Chân giới sẽ không ngừng tăng trưởng.
Tất nhiên tiền đề là linh hồn Bất Hủ của Lục Trường Sinh đủ mạnh.
Nếu linh hồn Bất Hủ không đủ mạnh thì Lục Trường Sinh cũng sẽ chủ động ngăn cản sự bành trướng của vũ trụ Chân giới.
Nói cách khác, về mặt lý thuyết ngay cả khi Lục Trường Sinh không làm gì cả thì theo thời gian vũ trụ Chân giới của hắn cũng sẽ ngày càng rộng lớn hơn.
Về mặt lý thuyết, hắn không làm gì cả thì thực lực cũng sẽ ngày càng mạnh mẽ.
Giờ vấn đề chính là linh hồn.
Linh hồn của Lục Trường Sinh đã hạn chế sự bành trướng của vũ trụ Chân giới.
Hạn chế sự gia tăng thực lực của chính Lục Trường Sinh.
“Linh hồn Bất Hủ…”
Tạm thời Lục Trường Sinh không có cách nào tốt để tăng cường linh hồn Bất Hủ.
Có lẽ khí vận có thể giúp ích.
Nhưng hắn đã là người đứng đầu bảng Bách Tôn.
Danh tiếng còn lớn hơn hầu hết các Chúa Tể bình thường.
Dù vậy linh hồn Bất Hủ vẫn tăng trưởng rất chậm.
Có lẽ vẫn phải nhờ đến thuyền thời không, liên tục cảm ứng linh hồn tại các chiều không gian khác rồi phân tích ra vũ trụ mà những linh hồn đó đang ở, sau đó trực tiếp hấp thu linh hồn trong các dòng thời gian hoặc chiều không gian khác.
Nhưng như vậy cũng cần đến thuyền thời không.
Mà hiện giờ thuyền thời không đang ở ngay trước mặt hắn.
Nhưng trước đây Lục Trường Sinh đã mượn thuyền thời không một lần, hắn chỉ dùng thuyền thời không để lấy nước sông Thời Không Trường Hà.
Giờ lại muốn mượn thuyền thời không để tu luyện trong Thời Không Trường Hà, đây là hai chuyện hoàn toàn khác.
Vẫn phải thương lượng thêm với học phủ Vĩnh Hằng mới được.
Nhưng lúc này Lục Trường Sinh còn điều kiện gì để thương lượng đây?
Hắn đã là đạo sư của học phủ Vĩnh Hằng rồi.
“Khoan đã, thực lực của ta hiện tại… không biết có thể sánh ngang với Chúa Tể đỉnh tiêm không?”
Lục Trường Sinh nghĩ đến tình trạng của bản thân.
Hắn biết Chúa Tể đỉnh tiêm đều dung nhập vật chất Bất Hủ.
Mỗi hành động đều tương đương với việc đánh ra vật chất Bất Hủ.
Có thể dễ dàng đánh nổ Chúa Tể bình thường.
Mà hiện giờ vị diện Chân giới trong cơ thể Lục Trường Sinh đã biến thành vũ trụ Chân giới.
Hắn chưa dung nhập bất kỳ vật chất Bất Hủ nào.
Nhưng Lục Trường Sinh lại cảm thấy, nếu giờ hắn muốn đánh nổ một Chúa Tể bình thường cũng không khó lắm.
Vậy thì hiện giờ hắn có được coi là Chúa Tể đỉnh tiêm không?
Có lẽ phải tìm một Chúa Tể đỉnh tiêm thử qua mới biết được.
“Chúa Tể Trường Sinh, ngươi đã xuất quan rồi sao?”
Ngay lúc này Lục Trường Sinh nhận được truyền âm.
Bình thường khi hắn bế quan sẽ không ai tới quấy rầy.
Nhưng lúc này hắn lại nhận được truyền âm của Chúa Tể Vĩnh Dạ.
Đúng vậy, chính là Chúa Tể Vĩnh Dạ.
Nhất định đã xảy ra chuyện gì đó nên Chúa Tể Vĩnh Dạ mới phải quấy rầy Lục Trường Sinh đang bế quan.
“Vĩnh Dạ đạo hữu, có chuyện gì vậy?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Hắn ra khỏi tĩnh thất, quả nhiên đã thấy Chúa Tể Vĩnh Dạ giáng chân thân xuống.
Hơn nữa vẻ mặt hắn rất nghiêm trọng, hẳn đã xảy ra chuyện gì đó.
“Trường Sinh đạo hữu, ngươi có biết kẻ thôn phệ chứ?”
“Biết.”
“Lần này kẻ thôn phệ lại xuất hiện, hơn nữa còn là kẻ thôn phệ sánh ngang với Chúa Tể đỉnh tiêm, quan trọng là không chỉ có một tên. Hiện giờ các thành viên của liên minh vũ trụ đều đang xin Chúa Tể đỉnh tiêm đi giải quyết những kẻ thôn phệ đó.”
“Nhưng đúng lúc này lại có một kẻ thôn phệ hướng đến học phủ Vĩnh Hằng của chúng ta, chỉ sợ mục đích của nó là nuốt chửng học phủ Vĩnh Hằng của chúng ta.”
Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động.
Kẻ thôn phệ?
Hơn nữa còn hướng đến học phủ Vĩnh Hằng.
Nơi học phủ Vĩnh Hằng tọa lạc là vũ trụ Vĩnh Hằng.
“Học phủ Vĩnh Hằng không có Chúa Tể đỉnh tiêm sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Có, chính là Chúa Tể Thiên Hằng, người sáng lập ra học phủ Vĩnh Hằng của chúng ta.”
“Hiện giờ Chúa Tể Thiên Hằng đã đi ngăn cản kẻ thôn phệ đó rồi, nhưng theo Chúa Tể Thiên Hằng nói thì kẻ thôn phệ đó rất mạnh, hắn cũng không chắc có thể ngăn cản hoàn toàn. Một khi không ngăn được thì các Chúa Tể chúng ta sẽ phải ra tay ngăn cản và kiềm chế kẻ thôn phệ, tuyệt đối không thể để kẻ thôn phệ nuốt chửng vũ trụ Vĩnh Hằng được.”
“Vậy nên ta mới đến thông báo với Chúa Tể Trường Sinh.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta hãy đến đó ngay.”
Sau đó hai người lập tức đến bên bờ Thời Không Trường Hà.
Họ hướng mắt ra xa, lập tức trông thấy một bóng đen khổng lồ.
Đó chính là kẻ thôn phệ!
Hơn nữa kẻ thôn phệ này còn to lớn hơn cả kẻ thôn phệ mà Lục Trường Sinh đã nhìn thấy lần trước.
Từ xa đã thấy một bóng đen khổng lồ khiến người ta phải kinh hãi.
Ở trên bờ có một vị Chúa Tể với khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Đó chính là Chúa Tể Thiên Hằng!
Vị Chúa Tể đứng đầu học phủ Vĩnh Hằng.
Bình thường hắn không quan tâm đến chuyện của học phủ, chỉ xuất hiện khi học phủ Vĩnh Hằng rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng.
Ngoài Chúa Tể Thiên Hằng ra còn có rất nhiều Chúa Tể khác.
Đều là Chúa Tể của học phủ Vĩnh Hằng.
Bọn hắn cũng đứng trên bờ, cách xa Chúa Tể Thiên Hằng một đoạn.
Đó là phòng tuyến cuối cùng để bảo vệ vũ trụ Vĩnh Hằng.
“Chúa Tể Trường Sinh, Chúa Tể Vĩnh Dạ, các ngươi cũng đến rồi.”
Lúc này có một vị Chúa Tể chủ động chào hỏi.
Nhìn thì có vẻ các Chúa Tể vẫn khá bình tĩnh.
Dù sao thì ở đây đã có Chúa Tể Thiên Hằng, bọn hắn cũng không quá lo lắng.
Lục Trường Sinh cũng chào đáp lại.
Nhưng hắn không quen biết nhiều Chúa Tể, chỉ có thể im lặng nghe thấy các Chúa Tể bàn luận.
“Gần đây không biết vì sao trong Thời Không Trường Hà lại xuất hiện nhiều kẻ thôn phệ như thế, khiến nhiều vũ trụ dưới trướng liên minh vũ trụ đều phải xin cứu viện, hiện giờ các Chúa Tể đỉnh tiêm khác đều đã đến những vũ trụ đó rồi, học phủ Vĩnh Hằng của chúng ta chỉ có thể dựa vào Chúa Tể Thiên Hằng thôi.”
“May mà Chúa Tể Thiên Hằng không rời đi, nếu không thì lần này chúng ta nguy to.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận