Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1670: Thế như chẻ tre, Lục Trường Sinh chính là đệ nhất! (2)

Lục Trường Sinh lại vận dụng Hư giới lần nữa.
Hư giới giáng lâm, trực tiếp trấn áp tu sĩ Nhân tộc có ba đầu sáu tay kia.
“Diệt.”
Lục Trường Sinh điều động tất cả sức mạnh của Hư giới, chuẩn bị tiêu diệt tu sĩ Nhân tộc ở tầng khảo hạch thứ tám này.
Nhưng lần này hắn gặp một chút rắc rối.
Đối phương dường như có thể chống đỡ được.
Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở…
Tới tận năm hơi thở thì tu sĩ Nhân tộc ở tầng khảo hạch thứ tám mới không chống đỡ nổi rồi ầm vang sụp đổ.
“Phù…”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi. Ở tầng khảo hạch thứ tám thật sự là Lục Trường Sinh đã gặp một chút rắc rối.
Lên tới tầng thứ chín, nếu Lục Trường Sinh chỉ dựa vào Hư giới thì e rằng chưa chắc hắn đã vượt qua được.
“Bắt đầu khảo hạch tầng thứ chín.”
Rất nhanh đã đến tầng khảo hạch thứ chín.
Một tên cự nhân xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.
Đúng, đây là cự nhân thật sự.
Cao chừng trăm trượng.
Nhưng đây chính là hình thể vốn có của đối phương.
Đây mới thực sự là hình thể “cự nhân”.
Nếu là tầng khảo hạch thứ chín thì Lục Trường Sinh cũng không có gì để nói nữa.
“Hư giới.”
Hư giới lần nữa giáng lâm, muốn nghiền nát cự nhân.
“Răng rắc.”
Trên thân cự nhân xuất hiện từng vết rạn.
Nhưng chỉ vậy mà thôi.
Trong chớp mắt vết rạn trên thân cự nhân đã biến mất.
“Khả năng khôi phục khủng khiếp thật!” Lục Trường Sinh chính là đệ nhất!
Lục Trường Sinh hơi nheo mắt.
Rõ ràng khả năng khôi phục của vị cự nhân trước mắt này khá mạnh.
Có thể kháng trụ trấn áp từ Hư giới.
Thế nhưng đối phương không phải hoàn toàn không có áp lực.
Ngược lại áp lực của đối phương rất lớn.
Bị Hư giới của Lục Trường Sinh trấn áp, đối phương bước đi cũng rất khó khăn.
Nhưng hắn vẫn có thể động đậy như cũ.
“Rầm.”
Cự nhân đấm ra một quyền, đập vào hư không.
Hư không chấn động, Hư giới của Lục Trường Sinh lại cảm thấy rung động dữ dội, như thể muốn vỡ nát tới nơi.
Cự nhân này không chỉ không thể tuỳ tiện trấn áp, thậm chí còn có thể phản kích.
Nếu cứ tiếp tục như thế không khéo cự nhân còn có thể đánh tan Hư giới nữa kìa.
“Lợi hại, không hổ là tầng khảo hạch thứ chín. Vận dụng Hư giới thì chỉ có thể ảnh hưởng đến cự nhân nhưng không có cách nào chém giết đối phương.”
“Nếu muốn vượt qua tầng khảo hạch thứ chín thì phải tăng cường sức mạnh.”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia tàn khốc.
Hắn không chỉ có mỗi một thủ đoạn là Hư giới.
Kỳ thực thủ đoạn mạnh nhất của hắn cũng không phải là Hư giới.
Mà là phân thân Huyết Nhục!
Tất thảy 450.000 bộ phân thân Huyết Nhục, một khi dung hợp sẽ kinh khủng đến nhường nào?
Nhất là hiện giờ còn có Hư giới phối hợp.
Hư giới đã trấn áp phần lớn sức mạnh của cự nhân.
Hiện tại chỉ còn thiếu một nguồn sức mạnh có thể đánh vỡ thế cân bằng.
“Dung!”
Lục Trường Sinh không thi triển toàn bộ 450.000 phân thân.
Hắn chỉ dung hợp 100.000 bộ phân thân mà thôi.
Vậy là đủ.
Dù sao chỉ cần đánh vỡ thế cân bằng là đủ rồi.
100.000 bộ phân thân dung hợp thành một thân thể khổng lồ đỉnh thiên lập địa.
Sau đó tung một quyền về phía cự nhân.
Cự nhân bị Hư giới trấn áp chín phần sức mạnh, hiện tại bước đi cũng khó khăn, muốn tránh né cũng không được, chỉ có thể gắng sức cứng chọi cứng.
Nhưng bản thân cự nhân đã đến cực hạn.
Sao có thể chống lại một kích từ phân thân Huyết Nhục của Lục Trường Sinh?
“Bùm.”
Thân thể cự nhân truyền ra tiếng nổ tung.
Biến thành một cơn mưa máu, phiêu tán giữa Hư giới.
Chết rồi.
Như thế một cự nhân khủng bố bị Lục Trường Sinh trực tiếp đánh nổ.
“Thông qua tầng khảo hạch thứ chín, có bắt đầu tầng khảo hạch thứ mười hay không?”
Trong không gian hắc ám vang lên thanh âm không cảm xúc như mọi lần.
Nhưng Lục Trường Sinh lại cười một tiếng.
Rốt cục cũng thông qua rồi.
Kỳ thực hắn còn cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
Dù sao tới giờ hắn vẫn chưa phải dùng toàn bộ thực lực lần nào.
Hắn dựa vào Hư giới một đường quét ngang đến tầng thứ chín.
Chỉ có tầng khảo hạch thứ chín là hơi khó khăn trắc trở một chút.
Nhưng cũng không tính là gì.
Thế nhưng Lục Trường Sinh biết rất rõ ý nghĩa của việc thông qua tầng khảo hạch thứ chín.
Dù hiện giờ hắn không muốn khảo hạch tiếp thì hắn cũng có thể trở thành đệ tử Thiên Quang Thánh Tông.
Mục đích của chuyến đi tới Thiên Quang Thánh Giới lần này đã đạt được rồi.
Vậy thì có cần tiếp tục nữa không?
Trong lúc Lục Trường Sinh đang suy nghĩ, bên ngoài chín thông đạo khảo hạch, tu sĩ phụ trách khảo hạch của Thiên Quang Thánh Tông hình như chú ý tới điều gì đó nên sắc mặt lộ ra vẻ khác lạ.
“Ồ?”
“Lại có người vượt qua tầng thứ chín rồi, trước mắt đây là vị tu sĩ thứ mười vượt qua tầng khảo hạch thứ chín.”
“Hình như là trong thông đạo thứ tư, đó chính là Đăng Thần tứ giai.”
“Đăng Thần tứ giai mà có thể vượt qua tầng khảo hạch thứ chín nhanh như vậy, chứng tỏ tiềm lực không tệ đâu.”
“Không biết hắn có thể tiếp tục xông lên không nhỉ? Cuối cùng có thể xông đến tầng thứ mấy đây?”
“Nếu chỉ vượt qua tầng khảo hạch thứ chín thì dù được gia nhập Thiên Quang Thánh Tông nhưng cũng chỉ là đệ tử bình thường.”
“Thứ quan trọng nhất ở Thiên Quang Thánh Tông chính là đãi ngộ với đệ tử. Mà đãi ngộ lại cần bình xét cấp bậc, muốn có bình xét cấp bậc tốt lại quá khó khăn, chỉ có mỗi bình xét cấp bậc tại lần thứ nhất khảo hạch là dễ dàng nhất. Nếu như không nắm được cơ hội này về sau gia nhập Thánh Tông cũng phải bình xét cấp bậc, sợ rằng lúc đó cũng không dễ dàng như vậy nữa thôi…”
Rất nhiều đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông đều tập trung vào thân ảnh Lục Trường Sinh trong thông đạo khảo hạch thứ tư.
Bọn hắn cũng muốn xem rốt cuộc Lục Trường Sinh có thể lên tới tầng thứ mấy?
Thậm chí bọn hắn càng muốn xem rốt cuộc bình xét cấp bậc dành cho Lục Trường Sinh sẽ là gì?
Bọn hắn đều rất tò mò về tất cả tu sĩ thông qua tầng khảo hạch thứ chín lần này.
Đây cũng là “trò vui” trăm năm mới có một lần của các đệ tử Thiên Quang Thánh Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận