Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 923. Bí quyết trường sinh bất tử của Chân Yêu! Con đường cải tạo thân thể của Lục Trường Sinh!



Chương 923. Bí quyết trường sinh bất tử của Chân Yêu! Con đường cải tạo thân thể của Lục Trường Sinh!




Đối với những Chân Yêu bình thường thì hẳn không có vấn đề gì.
Mặc dù không giết chết được nhưng có thể bắt, có thể vây khốn, cũng có thể nhốt lại.
Đây cũng là điểm mà quân đội, võ giả nhân loại có thể có tác dụng.
Trên thực tế chính là đối phó với những Chân Yêu bình thường.
“Mang theo lưới đánh cá đặc chế.”
Lục Trường Sinh dặn dò.
“Thiếu gia yên tâm, ta đã chuẩn bị hai tấm lưới đánh cá đặc chế.”
“Nhưng muốn tróc yêu, thật sự chỉ có hai chúng ta đến trước thôi sao?”
Cao Bình vẫn rất lo lắng.
Mặc dù nửa năm qua, hắn cũng biết được một số “bí mật” của Lục Trường Sinh.
Biết Lục Trường Sinh cũng đang luyện võ.
Thậm chí võ công còn rất mạnh.
Ngay cả những võ sư đứng đầu mà phủ mời về cũng đều nói “Cao Văn” là thiên tài võ đạo trăm năm khó gặp.
Nhưng lần này là đi “tróc yêu” đấy.
Nghĩ tới thôi cũng khiến người ta sợ hãi.
“Chờ sau khi tiến vào Tầm Hoan lâu thì đừng nói chuyện, cứ theo sát ta.”
“Đã hiểu, thiếu gia.”
Vì vậy, Lục Trường Sinh không do dự nữa, trực tiếp dẫn Cao Bình đi vào Tầm Hoan lâu.
“Ồ, đây không phải là Cao thiếu gia sao?”
“Lần trước thật sự là khiến Cao thiếu gia sợ hãi, ta còn định để Huyên cô nương nhận tội với Cao thiếu gia nữa, kết quả nửa năm rồi Cao thiếu gia cũng không quay lại chỗ chúng ta.”
Vừa mới bước vào Tầm Hoan lâu, hai người đã gặp một bóng người quen thuộc.
Bên tai cũng truyền đến giọng nói quen thuộc của tú bà.
Mặc dù Lưu ma ma là tú bà của Tầm Hoan lâu, nhưng nàng lại không hề già.
Tuổi cũng chỉ chừng ba mươi.
Dĩ nhiên, nữ tử khoảng ba mươi tuổi ở thanh lâu quả thực đã coi như “rất già” ở thế giới này rồi.
Những người này đã là “hoa tàn ít bướm”, chỉ có thể đổi nghề thành tú bà thôi.
Có điều, mặc dù Lưu ma ma đã khoảng ba mươi, nhưng nàng vẫn rất quyến rũ.
Thậm chí với Lục Trường Sinh, sự quyến rũ của nàng không hề thua kém những nữ tử mười mấy tuổi kia.
“Lưu ma ma, không phải ta đã tới rồi đó sao?”
“Đi, sắp xếp một nhã gian, phải là nhã gian yên tĩnh nhất.”
“Sau đó gọi Huyên cô nương tới.”
Lục Trường Sinh tiền nhiều như nước, trực tiếp ném ra một nén bạc.
Điều đó khiến Lưu ma ma mở cờ trong bụng, vui vẻ ra mặt.
“Cao đại thiếu” có khác, ra tay vô cùng hào phóng.
“Vốn dĩ hôm nay Huyên cô nương không được khỏe, nhưng Cao thiếu gia tới, chắc chắn Huyên cô nương sẽ bằng lòng tiếp Cao thiếu gia.”
“Mời Cao thiếu gia lên lầu chờ một lát.”
Vì thế, Lưu ma ma uyển chuyển bước đi, nhanh chóng đi xuống sắp xếp.
Cao Bình đứng một bên nhìn chằm chằm bóng dáng Lưu ma ma, hai mắt trợn to.
“Đừng nhìn nữa, lên lầu đi.”
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
Sau đó hắn dẫn Cao Bình đi thẳng tới nhã gian trên lầu hai.
Nhã gian thoạt nhìn khá xa hoa.
Hơn nữa còn có một chút đồ uống, thịt và rất nhiều trái cây.
Đồ ăn khá thịnh soạn.
Chờ khoảng mười lăm phút, Huyên cô nương cuối cùng đã tới.
Huyên cô nương hẳn là đã dành chút thời gian để trang điểm.
Vừa vào cửa, Lục Trường Sinh đã nhìn thấy Huyên cô nương xinh đẹp động lòng người.
Giống như trong trí nhớ.
Mặc dù Huyên cô nương là nữ tử thanh lâu, lưu lạc phong trần, nhưng nàng lại không có sự quyến rũ của nữ tử phong trần mà ngược lại mang một loại khí chất thanh lệ, giống như một tiểu thư khuê các.
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân tại sao Huyên cô nương lại có thể thu hút được “Cao Văn”.
Huyên cô nương khẽ mỉm cười, nói: “Cao thiếu gia, hôm nay ta cảm thấy có hơi không thoải mái, thế nên chỉ có thể ngồi cùng ngươi một lát mà thôi.”
Trên tay Huyên cô nương còn cầm một cây đàn.
“Ngồi đi.”'
Lục Trường Sinh bảo Huyên cô nương ngồi xuống.
Lưu ma ma lập tức đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại ba người Lục Trường Sinh.
Huyên cô nương đang chuẩn bị đánh đàn thì Lục Trường Sinh lên tiếng: “Huyên cô nương, nửa năm trước ta đã nhìn thấy yêu ở Tầm Hoan lâu.”
“Khi đó, hẳn là Huyên cô nương cũng thấy yêu rồi.”
“Yêu sao?”
Vẻ mặt Huyên cô nương hơi thay đổi, nhưng vẫn chậm rãi nói: “Cao thiếu gia, nửa năm trước có yêu lẻn vào Tầm Hoan lâu, quấy rầy Cao thiếu gia, ta cũng bị dọa, nhưng sau đó yêu đã rời đi rồi.”
“Những tình huống này, ta đã báo cáo lại cho nha môn rồi.”
Lục Trường Sinh gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
“Được rồi, ta sẽ không nói thêm những lời thừa thãi nữa.”
“Huyên cô nương, dẫn ta đi gặp Chân Yêu nửa năm trước đi.”
Lục Trường Sinh trực tiếp nói.
Sắc mặt Huyên cô nương tái nhợt, nhưng vẫn trấn định đáp: “Cao thiếu gia nói đùa, Chân Yêu kia đã sớm chạy trốn rồi, ngay cả nha môn cũng không bắt được, sao ta có thể đưa ngài đi gặp yêu chứ?”
Lục Trường Sinh chỉ nhìn chằm chằm Huyên cô nương, nói rõ từng chữ: “Huyên cô nương, ta nói, dẫn ta đi gặp Chân Yêu nửa năm trước. Những lời này ta chỉ lặp lại một lần, chẳng lẽ ngươi muốn ta đi báo với quan phủ, rằng Huyên cô nương quen biết Chân Yêu sao?”
“Ầm.”
Hắn vừa dứt lời, đầu óc Huyên cô nương nổ tung, trong đầu trống rỗng.
Lộ rồi!
Chuyện của nàng cuối cùng vẫn bại lộ.
Cấu kết với Chân Yêu.
Tội danh này thật sự quá lớn.
Nàng không gánh được!
Nhưng mà Chân Yêu kia thật sự không phải là do nàng chủ động đụng tới.
“Ta...”
Huyên cô nương muốn nói lại thôi.
Cuối cùng, vẻ mặt nàng chán nản, nói: “Đúng là vẫn không thể giấu giếm được Cao thiếu gia.”
“Chân Yêu A Hổ kia thật ra từng là con của di nương ta.”
“Ban đầu nhà ta vẫn chưa xuống dốc, cha ta đã nạp thiếp, ta đã trao đổi với Thu di nương.”
“Sau đó Thu di nương mang thai, có điều sau khi sinh A Hổ mới phát hiện, A Hổ lại là bán yêu.”
“Lúc này Thu di nương mới nói sự thật. Thì ra khi Thu di nương ra ngoài đã bị một con yêu cưỡng bức, sau đó mang thai. Bởi vì sợ hãi nên nàng không dám nói ra sự thật, cuối cùng sinh ra một đứa trẻ bán yêu là A Hổ.”
“Cha vừa sợ vừa giận, nhưng hắn vẫn không dám xử trí Thu di nương, cũng không dám làm tổn thương A Hổ. Suy cho cùng, ai biết được Chân Yêu kia có quan tâm đến A Hổ hay không.” Hết chương 923.



Bạn cần đăng nhập để bình luận