Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 948. Huyết Nhục Thần Điện cải tạo phủ Sơn Nam! Cảnh Triều khiếp sợ, Yêu Vương Yêu Thần bộ giáng lâm! (3)



Chương 948. Huyết Nhục Thần Điện cải tạo phủ Sơn Nam! Cảnh Triều khiếp sợ, Yêu Vương Yêu Thần bộ giáng lâm! (3)




Có nên khuếch trương tiếp không?
Nếu như có đất đai hai phủ, ba phủ, thậm chí là một châu thì sao?
Đến lúc đó, có thể đạt được bao nhiêu Yêu Thực?
Ít nhất có thể giúp hắn đạt tới Sinh Trưởng Ngũ Thứ, hẳn là không vấn đề đúng không?
“Trần Bình, Cảnh Triều có động tĩnh gì không?”
Lục Trường Sinh triệu Trần Bình tới hỏi.
“Bẩm Thủy Tổ, theo trinh thám của chúng ta, Cảnh Triều không muốn phái đại quân tới bình định, ngược lại đã giao chuyện này cho Yêu Thần bộ.”
“Rất có khả năng Yêu Thần bộ phái Bán Yêu cường đại tới phủ Sơn Nam.”
“Vì vậy, gần đây ta đã kiểm soát chặt chẽ các cửa thành lớn của thành Sơn Nam, canh phòng nghiêm ngặt, tuyệt đối không để Bán Yêu của Yêu Thần bộ lẻn vào thành Sơn Nam.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn vẫn rất yên tâm về khả năng làm việc của Trần Bình.
Có điều, Yêu Thần bộ thật sự phái Bán Yêu đến đây?
Chẳng lẽ là Yêu Vương?
Lục Trường Sinh kỳ thật rất tò mò.
Yêu Vương của thế giới này tương đương với Sinh Trưởng Tứ Thứ của hắn.
Có thể mạnh đến mức nào?
Lúc này, ở phủ Sơn Nam, Bán Yêu Cổ La không đi theo đường chính mà đi xuyên qua đường nhỏ trong núi rừng, dọc đường đi tất cả những gì hắn nhìn thấy chỉ là khung cảnh thôn quê.
Hiện tại hắn hắn đã bước chân vào vùng đất phủ Sơn Nam.
Vừa bước vào phủ Sơn Nam, Cổ La đã nhận thấy có điều gì đó không bình thường.
“Hử?”
“Khí tức trên người những người này không đúng.”
“Chẳng lẽ bọn họ chính là huyết duệ trong tin tình báo?”
Cổ La ngạc nhiên nhìn đám dân làng xung quanh mình.
Bọn họ thật sự chỉ là dân làng.
Những dân làng này không giống với những dân làng nghèo khổ bình thường.
Bọn họ không gầy gò xanh xao, mà ngược lại ai ai cũng cao lớn vạm vỡ, mặt mày hồng hào.
Lúc này, họ đang cày ruộng.
Hơn nữa, bọn họ cày ruộng không cần trâu, mà những dân làng này đích thân ra tay, tự coi mình là “trâu cày” để làm việc trên đồng.
Sức lực của tất cả đều rất lớn.
Thực sự còn tốt hơn cả trâu cày.
Thậm chí, một số dân làng còn có thể đi vào núi để săn thú.
Mỗi con mồi đều vô cùng to lớn.
Hơn nữa có người tổ chức kênh tưới, lúa mạ mọc lên rất đẹp.
Cảnh tượng như vậy, e rằng vừa nhìn cũng biết năm nay nhất định là một năm được mùa bội thu.
Thậm chí, trong mắt những dân làng này còn lộ ra rất nhiều “hi vọng”.
Cổ La không phải là kẻ chưa từng trải.
Mặc dù hắn là Bán Yêu, nhưng nhân tính của hắn áp đảo yêu tính.
Vì vậy, hắn vẫn coi mình là người.
Bán Yêu của Yêu Thần bộ thật ra đều giống như vậy.
Đều coi mình là người.
Cách suy nghĩ cũng là cách con người suy nghĩ.
Hắn từ Cảnh Đô tới, những người hắn gặp phải đều vô cùng nghèo khổ, njan đói hoành hành khắp nơi.
Duy chỉ có đến phủ Sơn Nam mới nhìn thấy được một cảnh tượng khác.
“Bịch”.
Đúng lúc này, một đứa trẻ ngã xuống đất.
Hàm răng bị va gãy.
Trên tay đầy máu tươi.
Cổ La gần như bước lên ngay lập tức, đỡ đứa trẻ đó dậy.
Hắn thấy vết thương của đứa trẻ rất nghiêm trọng, định mang nó đi tìm đại phu.
“Lang trung trong thôn các ngươi ở đâu?”
Cổ La hỏi.
“Lang trung?”
“Ta không đi gặp lang trung đâu, chút vết thương này không đáng kể, ngày mai sẽ khỏi hẳn thôi.”
“Ngươi xem, bây giờ đã không còn chảy máu rồi...”
Đứa trẻ “nghiêm túc” nói.
Cổ La định thần nhìn lại.
Quả nhiên, vết thương của đứa trẻ đã ngừng chảy máu.
Thậm chí vết thương còn đang chậm rãi khôi phục.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Cổ La chấn động.
“Loại tốc độ khôi phục này... có thể so được với Chân Yêu!”
“Không, Chân Yêu khôi phục còn chậm hơn một chút, nhưng đã là rất tốt rồi. Cho dù chỉ có được một nửa tốc độ khôi phục của Chân Yêu thì cũng vô cùng kinh khủng...”
Cổ La mở to hai mắt nhìn.
Hiển nhiên, đứa trẻ này là “huyết duệ”, có năng lực khôi phục phi phàm.
Hơn nữa, Cổ La là Yêu Vương.
Hắn đương nhiên có thể cảm nhận được, khí tức của đứa trẻ này vô cùng cổ quái.
Không phải là yêu, nhưng tuyệt đối không phải là người.
Là một loại thể hỗn hợp.
Hoặc nói, đó là một loại khí tức hoàn toàn mới.
“Ta đưa ngươi về, nhà ngươi ở đâu?”
Cổ La hỏi.
Đứa bé đáp: “Nhà ta ở đầu đông thôn phía trước.”
“Được.”
Thế nên, Cổ La trực tiếp cõng đứa trẻ đi tới đầu đông thôn.
Nhưng mà, Cổ La vừa đặt đứa trẻ xuống, nó đã chạy như bay vào đám đông dân làng.
Hơn nữa nó còn la lớn: “Mau tới bắt gian tế, có gian tế của triều đình...”
Khi đứa trẻ hét lên, lập tức có vô số dân làng chạy tới.
Trong tay mọi người là cuốc, gậy, lưới đánh cá,...
Hơn nữa ai nấy đều cao to vạm vỡ, thoạt nhìn rất có thanh thế.
Cổ La nhìn đứa trẻ với ánh mắt “âm u”, cau mày nói: “Tiểu tử, ta cõng ngươi về nhà, sao ngươi lại lấy oán báo ơn, nói ta là gian tế?”
Đứa trẻ ngẩng cổ nói: “Chắc chắn ngươi là gian tế. Tộc lão nói rồi, Thần Điện hạ lệnh, phàm là người xứ khác đến đều phải bắt lại, đưa đến Thần Điện nhận trừng phạt.”
Cổ La càng nhíu mày chặt hơn.
“Ta không phải người xứ khác.”
“Không, ngươi chính là người xứ khác.”
“Tại sao ngươi lại khẳng định ta là người xứ khác?”
“Bởi vì đôi mắt của ngươi. Ngươi nhìn xem, huyết duệ của Thần Điện có ai là không có mắt màu đỏ? Chỉ có mắt của ngươi không phải là màu đỏ, thế nên ngươi chắc chắn là người xứ khác, nhất định là gian tế.”
Đứa trẻ bướng bỉnh nói.
Cổ La không nói lời nào.
Hắn nhìn những dân làng này.
Quả nhiên, những dân làng này bất kể nam nữ, người lớn hay trẻ em cũng đều có đôi mắt màu đỏ, rất khác đôi mắt của hắn.
Lúc này, một tộc lão chậm rãi đến gần, nói: “Người xứ khác, không cần chống cự, cũng không cần giãy giụa, nếu không chúng ta sẽ đánh chết ngươi.”
“Thật ra ngươi cũng không cần sợ. Lệnh mà Thần Điện ban ra là đưa tất cả người xứ khác vào Thần Điện, nếu như không phải gian tế thì ngươi thậm chí còn có thể trong họa được phúc, có cơ hội chuyển hóa thành huyết duệ.”
“Đây cũng là chuyện mà rất nhiều kẻ xứ khác mơ ước. Gần đây có rất nhiều người từ nơi khác tới, dùng phương pháp này để chuyển hóa thành huyết duệ.”
Cổ La hơi giật mình. Hết chương 948.



Bạn cần đăng nhập để bình luận