Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1326. Đăng Thiên lão tổ hung uy trập trời chấn vạn vật! (5)



Chương 1326. Đăng Thiên lão tổ hung uy trập trời chấn vạn vật! (5)




Lục Trường Sinh làm sao có thể làm trái lương tâm mà không trả lại?
Một khi không trả lại, đạo tâm bị thiếu, Lục Trường Sinh khó có thể tiến thêm.
Điều này chắc chắn là không thể chấp nhận được đối với người lập chí “tiên cảnh” như Lục Trường Sinh.
Vì vậy, ngày hôm sau Lục Trường Sinh cùng Lôi Toàn đến thương hội Vạn Tượng.
Vạn Tượng lão tổ đã đích thân tiếp đón.
Hai bên xác nhận lại giá của Lôi Thạch, Lôi Toàn rất hài lòng, sau đó hai bên ký kết thỏa thuận.
Lôi Toàn lấy ra một đống Lôi Thạch đưa cho thương hội Vạn Tượng tại chỗ.
Đương nhiên, thương hội Vạn Tượng đã thu mua lại hoàn toàn như đã hứa.
Cả hai bên đều vui mừng.
Đương nhiên, Lục Trường Sinh không rõ mọi người có thật sự vui vẻ hay không.
Suy cho cùng, thương hội Vạn Tượng lẽ ra đã có thể kiếm được nhiều hơn thế.
Nhưng vì Lục Trường Sinh, thương hội Vạn Tượng không thể tối đa hóa lợi nhuận.
Phần lớn lợi nhuận vẫn nằm trong tay tộc Lôi Linh.
Nhưng ít nhất cả hai bên đều có thể kiếm được.
“Đăng Thiên đạo hữu, xin chờ thêm mấy tháng nữa, thần vật Tiên Linh sẽ được chuyển đến thành Thiên Không.”
Sau khi thỏa thuận được ký kết, Lôi Toàn cũng đưa ra lời bảo đảm cho Lục Trường Sinh.
Hắn sẽ cử người mau chóng chuyển thần vật Tiên Linh đến thành Thiên Không, tuyệt đối không để Lục Trường Sinh phải chờ đợi lâu.
“Được, vậy thì ta sẽ đợi thêm.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn đã chờ đợi rất lâu, cũng không ngại đợi thêm vài tháng nữa.
Lục Trường Sinh không chờ đến vài tháng.
Bởi vì mấy ngày sau, Lôi Toàn đã vội vã chạy tới tìm Lục Trường Sinh.
“Hửm?”
“Lôi đạo hữu, đã xảy ra chuyện gì vậy? Nhìn ngươi vội vàng như thế, là chuyện thần vật Tiên Linh à?”
Trong ánh mắt Lục Trường Sinh đã hiện lên một tia tinh mang.
Thật ra thì hắn nhớ tới tộc Lôi Linh có giở một chút mánh khoé, bố trí một chút trở ngại, chuyện này cũng rất bình thường.
Nhưng nếu thật sự như vậy, vậy thì phải nhìn xem tộc Lôi Linh có thể thừa nhận được lửa giận của hắn hay không.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lục Trường Sinh, Lôi Toàn vội vàng nói: “Đăng Thiên đạo hữu, không phải như ngươi nghĩ đâu. Chúng ta thật sự đã chuẩn bị đưa thần vật Tiên Linh vào trong thành Thiên Không, chỉ là gặp phải phiền phức.”
“Phiền phức? Không lẽ còn có người chặn lại giữa đường hay sao?”
Lục Trường Sinh cười lạnh nói.
Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy?
Đưa một thần vật Tiên Linh, lại đúng lúc bị người chặn lại giữa đường?
Chẳng lẽ là có người đặc biệt theo dõi tộc Lôi Linh?
Nhưng quan trọng là người thành Thiên Không cũng không biết tộc Lôi Linh ở chỗ nào?
Thì theo dõi kiểu gì?
Nguyên nhân duy nhất, đó chính là tộc Lôi Linh muốn đổi ý.
Nói cách khác, tộc Lôi Linh muốn giở trò, “làm mất” thần vật Tiên Linh.
Trong lòng Lục Trường Sinh càng lúc càng lạnh.
Thần vật Tiên Linh của hắn, cũng không dễ “làm mất” như vậy.
Thấy ánh mắt lạnh như băng của Lục Trường Sinh, Lôi Toàn cũng phản ứng được, hắn biết Lục Trường Sinh hiểu lầm.
Cho nên Lôi Toàn vội vàng nói: “Đăng Thiên đạo hữu, ngươi hiểu lần rồi, không phải như ngươi nghĩ đâu.”
“Thần vật Tiên Linh, tộc Lôi Linh chúng ta đương nhiên sẽ theo ước định mà đưa cho Đăng Thiên đạo hữu, chẳng qua hiện tại chúng ta thật sự gặp phải phiền phức, Mà phiền phức cũng không phải ở giữa đường, mà là ở tộc Lôi Linh.”
“Phiền phức của tộc Lôi Linh?”
Lục Trường Sinh có chút nghi ngờ.
Tộc Lôi Linh có thể có phiền phức gì?
“Thật ra thì không chỉ không vận chuyển được thần vật Tiên Linh ra, mà ngay cả Lôi Thạch cũng không vận chuyển ra được, tộc Lôi Linh gặp phải phiền phức lớn rồi...”
Lôi Toàn một năm một mười nói rõ phiền phức mà tộc Lôi Linh gặp phải.
Hóa ra là tộc Lôi Linh cũng không thật sự là một tốc đàn bền chắc như thép.
Nội bộ chia ra thành tộc Lôi và tộc Linh.
Gọi chung là tộc Lôi Linh.
Tộc Lôi và tộc Linh xung đột từ xưa tới nay, thật ra là vì phân chia tài nguyên, nhưng mâu thuẫn mấy vạn năm tích lũy tháng ngày, hiện tại đã khó có thể hóa giải rồi.
Thời gian hai bên tranh đấu rất dài.
Nhưng những năm gần đây, tộc Linh lại bắt đầu dẫn người bên ngoài vào.
Mượn sức mạnh người ngoài chống lại tộc Lôi.
Nhất thời, tình thế chậm rãi có biến hóa.
Mà Lôi Thạch chủ yếu nằm trong tay tộc Lôi.
Lôi Toàn cũng thuộc về tộc Lôi.
Người bên ngoài liên thủ với tộc Linh, gây ra áp lực rất lớn đối với tộc Lôi, thậm chí phong tỏa Lôi Linh giới. Dẫn tới việc ngay cả Lôi Thạch cũng không ra được, chứ đừng nói tới thần vật Tiên Linh.
“Vậy nên, mọi chuyện chính là như vậy. Thế cục hiện tại của Lôi Linh giới không có cách nào đảm bảo có đưa thần vật Tiên Linh ra ngoài. Đăng Thiên đạo hữu chỉ có thể chờ thêm một chút...”
Lần này Lôi Toàn tới là muốn nói cho Lục Trường Sinh chuyện này.
Để cho Lục Trường Sinh chờ thêm một chút.
Lục Trường Sinh trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi cất giọng: “Tộc Lôi, có chắc chắn áp chế được tộc Linh liên thủ với người bên ngoài không?”
Lôi Toàn khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Thật ra thì trước kia tộc Lỗi vẫn có thể áp chế được tộc Linh, nhưng tộc Linh dẫn người ngoài vào, thế cục mới xảy ra biến hóa vi diệu. Chỉ là trước mắt tộc Lôi vẫn có thể chống đỡ, muốn lại lần nữa áp chế tộc Linh cùng với người bên ngoài, e là cần thời gian.”
Lục Trường Sinh từ chối cho ý kiến.
Thời gian?
Thật ra thì chờ thêm một chút cũng không sao cả.
Nhưng quan trọng là tộc Lôi thật sự có thể áp chế tộc Linh liên thủ với người bên ngoài?
Lục Trường Sinh cảm thấy, e là rất khó.
Tộc Linh liên thủ với người bên ngoài, có thể nhận được sức mạnh chi viện không dứt.
Còn tộc Lôi thì sao?
Sức mạnh bị tiêu hao từng chút một.
Cho dù có đợi thêm mấy tháng, thậm chí mấy năm, sợ là cũng không đợi được tộc Lôi đem thần vật Tiên Linh đưa tới thành Thiên Không.
Nhưng hết lần này tới lần khác tộc Lôi lại không hề có ý định tìm kiếm sức mạnh từ bên ngoài.
Nếu không Lôi Toàn nhất định sẽ nói.
Nhưng một câu Lôi Toàn cũng không nói, rõ ràng cũng không hy vọng tìm kiếm lực lượng từ bên ngoài. Hết chương 1326.



Bạn cần đăng nhập để bình luận