Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 591. Lục Trường Sinh cường thế chặn cửa! Trong một cái tát trấn áp Đạo Cơ đỉnh tiêm, phất tay miểu sát Trúc Cơ Đạo Quân! (5)



Chương 591. Lục Trường Sinh cường thế chặn cửa! Trong một cái tát trấn áp Đạo Cơ đỉnh tiêm, phất tay miểu sát Trúc Cơ Đạo Quân! (5)




Giọng điệu của Lục Trường Sinh vẫn bình thản như cũ.
Thậm chí từ đầu đến cuối, Lục Trường Sinh vẫn chỉ khoanh chân ngồi dưới đất.
Ngay cả vị trí đều không có xê dịch một bước.
"Muốn bảo vật không gian của ta à? Nằm mơ!"
"Đại Na Di Phù!"
Vân Long Đạo Quân cắn răng một cái, cơ hồ không có chút do dự, trong nháy mắt định bóp nát Đại Na Di Phù.
Đại Na Di Phù cùng Na Di Phù có khác biệt rõ ràng.
Đại Na Di Phù là do Kim Đan Chân Nhân luyện chế, trong nháy mắt có thể bộc phát ra một luồng sức mạnh đáng sợ, xé rách não vực của võ giả, từ đó trực tiếp na di.
Bảo vật như vậy chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Dưới tình huống bình thường đều là chí bảo bảo mệnh! ‌
Chỉ tiếc, bên trong não vực của Lục Trường Sinh thì tương đương với việc bị Cảm Tri Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh bao bọc. ‌
Nhất cử nhất động của Vân Long Đạo Quân, Lục Trường Sinh đều nắm rõ như lòng bàn tay.
"Tự tìm đường chết..."
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên một tia lãnh ý.
Hắn đến chặn cửa ra vào bí cảnh chỉ vì Pháp Tắc Thần Thạch.
Nếu không bắt buộc hắn cũng không muốn giết người.
Thế nhưng nếu đã ngu xuẩn mất khôn giống Vân Long Đạo Quân, còn muốn dùng Đại Na Di Phù trực tiếp bỏ chạy vậy thì Lục Trường Sinh cũng sẽ không khách khí.
Đại Na Di Phù quả là rất lợi hại.
Não vực của Lục Trường Sinh cũng không thể ngăn cản.
Thế nhưng Lục Trường Sinh càng nhanh hơn Đại Na Di Phù.
Hoặc là nói, Tinh Thần Pháp Tắc của Lục Trường Sinh càng nhanh!
"Vù."
Giữa hư không xuất hiện một chiếc cối xay khổng lồ.
Cối xay trong nháy mắt rơi xuống, chui vào thân thể Vân Long Đạo Quân.
Toàn thân Vân Long Đạo Quân cứng đờ.
Biểu cảm trên mặt biểu lộ cũng lập tức cứng đờ.
Tinh Thần Ma Bàn!
Lục Trường Sinh không chút do dự, thi triển ra Tinh Thần Ma Bàn.
Có Tinh Thần Pháp Tắc cảnh giới viên mãn thúc giục Tinh Thần Ma Bàn, uy lực lập tức mạnh hơn gấp mười lần.
Ngay cả Vân Long Đạo Quân cũng bị Tinh Thần Ma Bàn trực tiếp nghiền ép.
Tinh thần của Vân Long Đạo Quân trong nháy mắt đã bị chôn vùi.
Tinh thần chôn vùi, thân thể Vân Long Đạo Quân vô thanh vô tức ngã xuống.
"Bộp."
Vân Long Đạo Quân ngã gục xuống đất.
Ánh mắt trống rỗng.
Trên người không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào nữa.
Chết!
Vân Long Đạo Quân thế mà vô thanh vô tức chết như vậy.
Ngay cả Đại Na Di Phù cũng không có cơ hội sử dụng.
Một màn này càng khiến đám người chung quanh câm như hến.
"Đó là Vân Long Đạo Quân đấy, ngay cả Vân Long Đạo Quân cũng đã chết..."
"Một kích, vẻn vẹn chỉ một kích! Lặng yên không tiếng động chết đi, hẳn là tinh thần của Vân Long Đạo Quân đã bị chôn vùi, đó là Tinh Thần Ma Bàn."
"Tinh Thần Ma Bàn thật là đáng sợ. Vân Long Đạo Quân so với Nguyễn Thông Hà lúc trước mạnh hơn nhiều, thế nhưng Nguyễn Thông Hà rất nhạy bén, còn nhịn được, cuối cùng mới sống sót rời đi. Nhưng Vân Long Đạo Quân cảm thấy có Đại Na Di Phù thì có thể thuận lợi rời đi, kết quả cứ vậy chết đi."
"Thủ đoạn của Lục Trường Sinh quá kinh khủng, bất kể là Trúc Cơ Đạo Quân hay cường giả Đạo Cơ đều không phải là đối thủ của hắn..."
Ánh mắt những Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân này nhìn về phía Lục Trường Sinh đã thay đổi.
Trong mắt có rung động, có kinh ngạc, hiện tại nhiều nhất chính là e ngại!
Thời gian trôi qua từng ngày như cũ.
Khoảng cách thời hạn ba tháng chỉ còn có mười ngày.
Chín ngày, tám ngày, bảy ngày, sáu ngày, năm ngày...
Kỳ thật, thời gian bí cảnh đóng lại cũng không phải thật sự chỉ có ba tháng.
Có khả năng nhiều hơn ba tháng một chút.
Trên thực tế thời gian cũng không cố định.
Thế nhưng rất nhiều người vẫn không dám lơ là, đều bắt đầu rời khỏi bí cảnh từ sớm.
Từng vị Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân đều thu hoạch tràn đầy, ôm rất nhiều hy vọng rời khỏi bí cảnh, chuẩn bị trở về tông môn.
Thế nhưng một khắc khi bọn hắn bước ra bí cảnh.
Đã thấy một võ giả trẻ tuổi khoanh chân ngồi cách lối vào bí cảnh không xa, miệng thốt ra một câu: "Đạo hữu chậm đã..."
Sau đó, chính là bi kịch bắt đầu.
Mặc kệ là cường giả Đạo Cơ hay là Trúc Cơ Đạo Quân.
Không phải đầu sắt bị chém giết thì chính là bị trấn áp, sau đó vô cùng nghẹn khuất "cống hiến" ra không gian bảo vật của bản thân, mặc cho Lục Trường Sinh "chọn lựa" một ít bảo vật quý giá bên trong.
Lục Trường Sinh vẫn rất có nguyên tắc.
Nói một là một hai là hai.
Đã nói chỉ cần Pháp Tắc Thần Thạch vậy chỉ lấy Pháp Tắc Thần Thạch.
Cùng lắm là "tiện tay" cầm thêm một ít tinh huyết Thiên Yêu thôi.
Trừ cái đó ra, đối với những thiên tài địa bảo khác ngược lại không có bất cứ hứng thú gì.
Khi ngày bí cảnh đóng dần dần tới gần, đã có vài chục tôn Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân rời khỏi bí cảnh, tất cả đều bị Lục Trường Sinh "cướp đoạt" Pháp Tắc Thần Thạch.
Nhưng dù vậy Lục Trường Sinh vẫn như cũ không thể gom đủ Pháp Tắc Thần Thạch.
Ngược lại tinh huyết Thiên Yêu có thu hoạch bất ngờ, có thể nói thu hoạch tương đối khá.
"Vẻn vẹn chỉ thu hoạch được một viên Pháp Tắc Thần Thạch."
"Còn thiếu ba viên Pháp Tắc Thần Thạch. Nhưng trước mắt số lượng Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân trong bí cảnh cũng không còn nhiều..."
Lục Trường Sinh vẫn như cũ lẳng lặng chờ ở gần cửa ra vào bí cảnh.
Còn có một số Đạo Cơ và Trúc Cơ Đạo Quân không hề rời đi.
Tâm trạng của bọn hắn rất phức tạp.
Bọn hắn chỉ đứng xa xa nhìn chuyện xảy ra ở cửa ra vào bí cảnh.
Dù sao, bọn hắn rất ấm ức.
Bị Lục Trường Sinh "vơ vét" một phen như thế quả thực là vô cùng nhục nhã.
Một tiếng "đạo hữu chậm đã" từ đó trở thành bóng ma không thể xóa nhòa trong lòng bọn hắn.
Bọn hắn cũng không rời đi.
Bởi đều muốn xem thử liệu Lục Trường Sinh có thể đụng trúng miếng sắt cứng nào hay không.
Dù sao trong bí cảnh còn có cường giả vô cùng đáng sợ dường như vẫn chưa ra ngoài.
Lục Trường Sinh đang đợi, bọn hắn cũng đang đợi!
Năm ngày, bốn ngày, ba ngày, hai ngày...
Lúc đó đã tới hai ngày cuối cùng. Hết chương 591.



Bạn cần đăng nhập để bình luận