Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1414: Lại vào Đăng Thiên Lộ! (3)

“Cái gì, mười năm?”
Cự Phủ Tiên Nhân trợn to hai mắt, biểu cảm trên mặt nháy mắt thay đổi.
Mười năm!
Nếu như bình thường cũng không tính là gì.
Nhưng mà dưới tình huống hiện tại, ai có thể bảo đảm thời gian mười năm Tây Thủy Tiên Nhân sẽ không trở về?
Một khi Tây Thủy Tiên Nhân trở lại dãy núi Quy Tây, vậy bọn họ có thể toi công rồi.
“Mười năm… Thật cần mười năm sao? Vậy cũng quá dài.”
“Có thể, nhanh một chút hay không?”
“Thời gian mười năm, thật sự có chút nguy hiểm. Tây Thủy Tiên Nhân đi ra ngoài hai năm có thể sẽ không trở lại, ra ngoài ba năm chắc cũng không có vấn đề.”
“Nhưng ba năm sau, Tây Thủy Tiên Nhân có thể trở lại bất cứ lúc nào…”
Vẻ mặt Cự Phủ Tiên Nhân nghiêm trọng nói.
Thậm chí thời gian hai đến ba năm này, cũng là Cự Phủ Tiên Nhân dự đoán thôi.
Xác suất thời gian hai đến ba năm sẽ không trở về.
Dù sao vừa đi vừa về cũng phải thời gian rất dài.
Cho dù là Tiên Nhân, cũng không cách nào sáng đi chiều đến.
Giới Hải mênh mông vẫn rất khổng lồ đối với Tiên Nhân.
Nhưng ba năm sau thì không dễ nói.
Thật ra, Tây Thủy Tiên Nhân đi chiến trường cổ, thời gian nào cũng có khả năng.
Nếu thật sự đi tranh đoạt, vậy thì tranh đoạt mười năm, hai mươi năm thậm chí ba mươi năm cũng có thể.
Vậy phải xem chiến trường cổ kia, có thật sự có manh mối mà Cổ Tiên của thời đại thái cổ lưu lại hay không.
Nếu có, vậy có thể sẽ nán lại thời gian rất dài.
Nếu như không có, vậy ước chừng Tây Thủy Tiên Nhân và các Tiên Nhân khác rất nhanh sẽ trở lại Côn Ngô giới.
Đến lúc đó thì phiền phức rồi.
Cự Phủ Tiên Nhân không nói gì, chỉ là nhìn Lục Trường Sinh.
Hắn dẫn Lục Trường Sinh tới, chính là muốn để năng lực phân tích Hồng Trần Tiên Đạo của Lục Trường Sinh có thể có tác dụng.
Nhưng hiện tại xem ra, tác dụng mà năng lực phân tích của Lục Trường Sinh mang đến cũng không lớn.
Mười năm, nguy hiểm quá lớn.
Hơi không cẩn thận, tình cảnh của hai người đều sẽ vô cùng nguy hiểm.
Lục Trường Sinh trầm ngâm hồi lâu.
Hắn chậm rãi mở miệng nói: “Thời gian có thể giảm bớt, có lẽ không cần tới mười năm.”
“Có thể chỉ cần năm năm. Không, nếu như dốc hết toàn lực, ba năm, chỉ cần ba năm, ta sẽ có thể phân tích Tiên trận!”
Lục Trường Sinh cắn răng một cái, đưa ra quyết định.
Thời gian ba năm!
Sở dĩ hắn có thể chắc chắn như vậy, nguyên nhân rất đơn giản.
Lục Trường Sinh có thể tiêu hao điểm ngộ tính gia tăng năng lực phân tích, tiện đà phân tích Tiên trận.
Thậm chí, hắn cũng phải tiêu hao điểm ngộ tính.
Bằng không thì phải mạo hiểm dùng mười năm để phân tích.
Một khi Tây Thủy Tiên Nhân trở lại, vậy thì nguy hiểm.
Lục Trường Sinh không dám đánh cược!
“Thời gian ba năm sao?”
“Được, vậy thì thời gian ba năm!”
“Làm phiền Lục đạo hữu rồi, ắt phải dốc hết toàn lực, có thể giảm bớt bao nhiêu thời gian thì giảm bớt bấy nhiêu thời gian. Dụng thời gian càng ngắn, chúng ta càng an toàn!”
Cự Phủ Tiên Nhân nặng nề nói.
Thật ra, Cự Phủ Tiên Nhân cũng biết, thời gian phân tích của Lục Trường Sinh từ mười năm rút ngắn đến ba năm, vậy tất nhiên sẽ trả một cái giá khổng lồ.
Nhưng đây là cách duy nhất của bọn họ.
Chỉ cần có thể phân tích Tiên trận, tiến vào bên trong Đăng Thiên Lộ, có trả ra một cái giá lớn hơn nữa cũng đáng.
“Đáng tiếc, nơi này là Côn Ngô giới…”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Côn Ngô giới ngăn cách với ngoại giới.
Cho dù phân thân của Lục Trường Sinh thu được mảnh vỡ đại đạo, luyện hóa mảnh vỡ đại đạo, Lục Trường Sinh bản thể ở trong Côn Ngô giới, cũng đứt liên lạc với phân thân.
Điểm ngộ tính mà phân thân gia tăng, không cách nào thể hiện trên bản thể.
Bắt đầu từ bây giờ điểm ngộ tính của Lục Trường Sinh bản thể sẽ không gia tăng chút nào, chỉ có giảm bớt.
Suy cho cùng, Lục Trường Sinh cần tiêu hao điểm ngộ tính, dùng để “thôi diễn”.
“Bắt đầu đi.”
Lục Trường Sinh không kéo dài thời gian.
Trực tiếp bắt đầu phân tích.
Phân tích đồng thời Lục Trường Sinh cũng đang tiêu hao điểm ngộ tính.
Theo Lục Trường Sinh tiêu hao điểm ngộ tính, năng lực phân tích của hắn cũng tăng vọt mấy lần.
Ở trong mắt Lục Trường Sinh, Tiên trận vốn vô cùng phức tạp.
Dưới năng lực phân tích cũng đang tăng vọt mấy lần, dường như trở nên đơn giản rất nhiều.
Lục Trường Sinh có thể bóc từng lớp kén, thấu hiểu từng điểm huyền bí của cả Tiên trận.
Chỉ là, cho dù đơn giản hơn nữa, bóc từng lớp kén đi nữa, vậy cũng cần thời gian.
Điểm ngộ tính của Lục Trường Sinh vẫn luôn tiêu hao.
Tuy không phải là một lần duy nhất tiêu hao trăm vạn, nghìn vạn, nhưng mỗi ngày đều tiêu hao, chống đỡ sự thôi diễn của Lục Trường Sinh.
Bởi vậy, điểm ngộ tính tiêu hao tích lũy tháng ngày, có thể nói là khủng bố.
Chẳng qua, hiệu quả cũng rất tốt.
Lục Trường Sinh có thể vững bước tiến lên, không ngừng phân tích Tiên trận.
Cho dù Tiên trận phức tạp hơn nữa, vào thời khắc này dưới sự phân tích của Lục Trường Sinh cũng không thể che dấu, dần dần bị Lục Trường Sinh nắm trong tay.
Một năm, hai năm…
Trong nháy mắt, đã gần đến thời gian ba năm.
Nhiều nhất chỉ hai đến ba tháng nữa sẽ ba năm.
Mà gấp gáp nhất là Cự Phủ Tiên Nhân.
Mắt thấy kỳ hạn ba năm gần tới, Lục Trường Sinh lại không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.
“Chẳng lẽ sắp thất bại rồi?”
Trong lòng Cự Phủ Tiên Nhân căng thẳng.
Kể từ sau khi thời gian hai năm trôi qua, Cự Phủ Tiên Nhân cực kỳ lưu ý tình huống ngoại giới.
Nhất là Côn Ngô giới.
Một khi có Tiên Nhân trở về, Cự Phủ Tiên Nhân đều phải cảnh giác.
Lỡ như là Tây Thủy Tiên Nhân thì sao?
Nhưng may mắn, Côn Ngô giới tạm thời vẫn chưa có Tiên Nhân trở về.
Nhưng mà, Cự Phủ Tiên Nhân cũng không thể ký thác hy vọng vào vận may.
Lỡ đâu Tây Thủy Tiên Nhân trở về thì sao?
Cho nên, Cự Phủ Tiên Nhân vẫn hy vọng Lục Trường Sinh có thể hoàn toàn phân tích Tiên trận trong kỳ hạn ba năm.
Trên thực tế, giờ phút này Lục Trường Sinh cũng rơi vào thời khắc mấu chốt.
Hắn cũng không phải là không biết gì về thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận