Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 522. Cảm ngộ Hỏa Diễm Pháp Tắc, Đạo Cơ Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (4)



Chương 522. Cảm ngộ Hỏa Diễm Pháp Tắc, Đạo Cơ Cổ Vực Thiên Tông chấn động! (4)




“Lục sư huynh đạp không mà đi, thế là muốn rời khỏi Cổ Vực Thiên Tông đi đâu sao?”
“Có lẽ đi khu vực tầng thứ ba của Cổ Vực. Nhìn chung đệ tử chân truyền thăng cấp Đạo Cơ đều sẽ đi khu vực tầng thứ ba Cổ Vực, rất ít người trở lại.”
“Đúng vậy, trở thành Đạo Cơ, thọ ba trăm năm, có thể truy tìm võ đạo rồi, không còn là võ giả cấp độ như chúng ta nữa...”
Rất nhiều đệ tử hâm mộ.
Thành Đạo Cơ thì nên theo đuổi võ đạo.
Hoàn toàn khác với Thần Tàng, Thần Cương.
Cổ Vực mênh mông.
Chỉ e dù Lục Trường Sinh có thể phi hành nhưng phải xuyên qua khu vực tầng thứ nhất, tầng thứ hai của Cổ Vực, tốc hành tới khu vực tầng thứ ba Cổ Vực cũng cần thời gian rất lâu.
Mất một tháng ròng Lục Trường Sinh mới tới được khu vực tầng thứ ba.
Đi mất cả tháng chứng tỏ sự rộng lớn của Cổ Vực.
Mà thật ra thì khu vực tầng thứ ba cũng coi như là trung tâm Cổ Vực rồi.
Dọc đường đi, thỉnh thoảng Lục Trường Sinh gặp phải yêu ma. Dù hắn không có pháp tắc nhưng não vực của hắn có thể lấy hư hóa thực.
Chỉ cần có thể lấy hư hóa thực, trong tích tắc là có thể giết chết yêu ma.
Huống chi Lục Trường Sinh còn có Kim Sắc Tâm Kiếm.
Kim Sắc Tâm Kiếm tương ứng với bí pháp tinh thần cấp Đạo Cơ.
Dưới Đạo Cơ, có rất ít người hay yêu ma có thể chống đỡ.
Tầng thứ ba Cổ Vực nói chung không có bất kỳ Thần Tàng hay tiên sư nào dám tới gần.
Nơi này quá nguy hiểm.
Lục Trường Sinh vừa tiến vào tầng thứ ba Cổ Vực đã cảm giác rõ sự khác thường.
“Mùi máu tanh...”
Trong không khí như tràn ngập mùi máu tanh nhàn nhạt.
“Ầm ầm.”
Không lâu sau, cả núi rừng chấn động.
Ánh mắt Lục Trường Sinh nhẹ nheo lại, nhìn về nơi cách đó không xa.
Nơi ấy có dao động chiến đấu khủng khiếp.
Trong đó còn có yêu ma gào thét, khí tức não vực vô cùng quen thuộc với Lục Trường Sinh.
“Là cường giả Đạo Cơ và yêu ma!”
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lúc.
Rút lui!
Gần như không hề do dự, hắn rời đi ngay lập tức.
Thậm chí còn đi vòng quanh trung tâm chiến đấu một vòng lớn rồi mới rời khỏi.
Hắn không muốn đi xem náo nhiệt.
Tới khu vực tầng thứ ba Cổ Vực phải cẩn thận mới được.
Dẫu sao Lục Trường Sinh còn chưa cảm ngộ được pháp tắc nào.
Ở khu vực tầng thứ ba Cổ Vực này thật ra chỉ là tồn tại “Nhỏ yếu” mà thôi.
Lục Trường Sinh phải vô cùng thận trọng.
Cảm Tri Lĩnh Vực của hắn vẫn có thể sử dụng.
Vì vậy Cảm Tri Lĩnh Vực có thể cảm giác được tình hình xung quanh, một khi có biến động nhỏ thôi, Lục Trường Sinh sẽ không do dự mà lập tức rời đi.
Cứ như vậy, vì cẩn thận nên Lục Trường Sinh chỉ mất vài ngày đã chạy tới chỗ Cổ Vực Thiên Tông.
“An toàn rồi.”
Lục Trường Sinh thầm thở phào nhẹ nhõm.
Khu vực tầng thứ ba Cổ Vực đúng là rất nguy hiểm.
Từ lúc hắn bắt đầu bước vào khu vực tầng thứ ba Cổ Vực, dọc đường đi gặp không ít các cuộc chiến lớn nhỏ, không dưới hai mươi trận.
Mà đấy là chỉ có vài ngày ngắn ngủ thôi.
Nếu như thời gian dài hơn thì không biết gặp bao nhiêu cuộc chiến nữa?
Hơi không chú ý là có khả năng bỏ mạng ở khu vực tầng thứ ba Cổ Vực!
Lục Trường Sinh rất tự tin nhưng không phải là tự đại mù quáng.
Hiện tại thực lực của hắn ở dù không phải áp chót của khu vực tầng thứ ba nhưng chắc chắn không tính là mạnh, phải khiêm tốn.
“Đứng lại.”
Lục Trường Sinh muốn đi vào nơi dừng chân thì bị người ngăn cản.
“Ta là đệ tử chân truyền Cổ Vực Thiên Tông mới trở thành Đạo Cơ, Lục Trường Sinh.”
Lục Trường Sinh lập tức lấy ra lệnh bài thân phận, chứng minh thân phận của mình.
“Lục Trường Sinh?”
“Hình như tên này rất quen.”
“Chờ đã, mấy hôm trước ta nghe nói qua tên này. Có phải Lục Trường Sinh quyết chiến với người đứng đầu tiên đạo Trúc Cơ dự khuyết Ngọc Phi Tiêu trên đỉnh núi Nhạn, một chiêu chém chết Ngọc Phi Tiêu, trở thành người đứng đầu hai bảng không?”
“Đúng vậy, đứng đầu hai bảng, áp đảo một thế hệ võ đạo, tiên đạo! Thật sự cho võ giả chúng ta chí khí lớn!”
“Ha ha, không ngờ Lục Trường Sinh tới nhanh như thế. Mau vào đi. Bây giờ danh tiếng của ngươi ở khu vực tầng thứ cũng không nhỏ. Nhưng ngươi cần cẩn thận, những Đạo Quân Trúc Cơ trong tiên đạo, đám người đó không có ấn tượng gì tốt với ngươi đâu. Ở tầng thứ ba Cổ Vực, chuyện gì cũng có thể xảy ra, chuyện hạ độc thủ lẫn nhau là bình thường.”
Lập tức, đám cường giả Đạo Cơ nhìn Lục Trường Sinh, tỏ ra vẻ tò mò.
Lục Trường Sinh hơi ngạc nhiên.
Danh tiếng của hắn đã truyền tới khu vực tầng thứ ba Cổ Vực rồi sao?
Hơn nữa, xem ra danh tiếng của hắn hình như không hề nhỏ!
Việc danh tiếng quá lớn vừa có lợi vừa có hại.
Lợi là không phải không có ai biết đến, một mình đánh liều. Tin rằng ở đây có rất nhiều cường giả Đạo Cơ “hảo tâm” trợ giúp hắn, giúp hắn mau sớm thích ứng với tầng thứ ba Cổ Vực.
Hại là hắn có thể bị tiên đạo ở tầng thứ ba Cổ Vực nhắm vào.
Đạo Quân Trúc Cơ trong tiên đạo có lẽ rất bất mãn với Lục Trường Sinh.
Khi nào thì năng lực của võ đạo đè bẹp tiên đạo rồi?
Tuy chỉ là Thần Tàng và Tiên Sư, còn chưa thể đại diện cho võ đạo và tiên đạo.
Nhưng mà xưa nay đều là Tiên Sư áp chế Thần Tàng.
Kết quả lại xuất hiện một tên quái thai Lục Trường Sinh, phá vỡ sự áp chế của Tiên Sư đối với Thần Tàng.
Thậm chí, ở khu vực tầng thứ nhất, tầng thứ hai Cổ Vực, cũng gây ra sóng gió lớn.
Đạo Quân Trúc Cơ vui vẻ với Lục Trường Sinh mới là lạ.
Đoán chừng nếu gặp được, chỉ cần có cơ hội, chắc chắn bọn họ sẽ ra tay với Lục Trường Sinh.
Chuyện này đúng là phiền phức.
Tuy nhiên, mấy chuyện này không gấp.
Lục Trường Sinh phải ổn định trước, hiểu rõ tình hình của tầng thứ ba Cổ Vực.
Thế nhưng Lục Trường Sinh ổn định xong nơi ở tại Cổ Vực Thiên Tông, hắn vẫn đánh giá thấp sức ảnh hưởng của bản thân.
Sau khi biết Lục Trường Sinh tới, cả nới trú của Cổ Vực chấn động rồi.
“Đi, ta muốn tự mình đi xem thiên tài đè bẹp người đứng đầu thế hệ tiên đạo, võ đạo!” Hết chương 522.



Bạn cần đăng nhập để bình luận