Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 345. Cuối cùng cũng bại lộ năm loại lĩnh vực, trưởng lão truyền công nói về Thần Tàng!



Chương 345. Cuối cùng cũng bại lộ năm loại lĩnh vực, trưởng lão truyền công nói về Thần Tàng!




“Tạp dịch có thể do nội môn sắp xếp, ngươi cũng có thể tự dẫn người lên núi. Nhớ kỹ, tính mạng của bản thân và gia đình tạp dịch đều nằm trong tay đệ tử nội môn, ngươi có quyền sinh sát bọn họ.”
“Nhưng cùng với đó, tạp dịch cũng là người của ngươi. Một khi tạp dịch phạm lỗi, ngươi cũng phải chịu trách nhiệm!”
Trưởng lão chấp sự nói.
Lục Trường Sinh đã hiểu.
Thật ra, chế độ tạp dịch là để đệ tử nội môn có thể xếp người của mình vào.
Ví dụ như rất nhiều đệ tử nội môn đều đến từ một vài đại tộc hoặc môn phái nhỏ.
Vậy thì đệ tử nội môn có thể sử dụng người thân cận của mình làm tạp dịch.
Tuy tạp dịch không thuộc về Bắc Vực Thiên Tông mà chỉ thuộc về cá nhân đệ tử.
Nhưng một khi bước vào Bắc Vực Thiên Tông, tạp dịch gần quan được ban lộc, luôn có thể hưởng thụ một bộ phận chỗ tốt của Bắc Vực Thiên Tông.
Vậy nên, dù là vị trí tạp dịch cũng có vô số người gọt nhọn đầu cũng muốn có được.
Dù tính mạng bản thân và gia định bị nắm giữ trong tay đệ tử nội môn cũng không tiếc.
“Tạm thời không cần.”
Lục Trường Sinh không quá muốn tạp dịch.
Một mình hắn ở trong sân cũng không có quá nhiều việc vặt vãnh.
Việc cần làm duy nhất chính là quét dọn.
Đây là việc nhỏ, Lục Trường Sinh không muốn có một người xa lạ ở bên cạnh mình.
Nếu thật sự muốn tạp dịch thì hắn cũng sẽ lựa chọn tự mang một người mình quen thuộc.
“Lục Trường Sinh, ngươi là đệ tử hạt giống của nội môn.”
“Làm đệ tử hạt giống một năm, trong lúc đó không đánh mất thân phận đệ tử hạt giống thì một năm sau ngươi sẽ nhận được một viên Ngộ Đạo Đan.”
“Đệ tử nội môn có thể tu luyện trong nội môn mười năm. Trên lý thuyết, đệ tử hạt giống nội môn có thể nhận được mười viên Ngộ Đạo Đan.”
“Vì thế, ngươi phải giữ được thân phận đệ tử hạt giống này.”
Đôi mắt của Lục Trường Sinh sáng lên.
Một viên Ngộ Đạo Đan!
Hơn nữa mỗi năm đều có thể nhận được một viên Ngộ Đạo Đan.
Nếu đổi thành điểm cống hiến thì mười viên Ngộ Đạo Đan chính là mười vạn điểm cống hiến!
“Đúng rồi, trên cảnh giới Thần Cương chính là Thần Tàng.”
“Nhưng làm thế nào để đột phá tới Thần Tàng?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Tuy hắn đã trở thành võ giả cảnh giới Thần Cương, cũng biết trên Thần Cương là Thần Tàng.
Nhưng hắn cảm thấy rất kỳ quái.
Ngoài Bắc Vực Thiên Tông, dường như rất ít khi nghe thấy hai chữ “Thần Tàng”.
Nhiều nhất cũng chỉ là Thần Cương.
Ví dụ như thành Trạm Hải, lại ví dụ như chiến trường Bắc Vực.
Lục Trường Sinh chỉ từng nghe nói đến cảnh giới Thần Cương chứ chưa từng nghe nói tới Thần Tàng.
Càng chưa từng được gặp võ giả Thần Tàng.
Sau khi đi vào Bắc Vực Thiên Tông, hắn mới biết trên Thần Cương là Thần Tàng.
Chỉ khi đột phá tới Thần Tàng mới có thể trở thành đệ tử chân truyền!
Một tông môn lớn như Bắc Vực Thiên Tông, là bá chủ của toàn bộ Bắc Vực.
Trong tông môn có mấy vạn đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn.
Nhưng đệ tử chân truyền thì sao?
Chỉ có ít ỏi mấy trăm người.
Xác suất đệ tử nội môn tấn chức chân truyền là khoảng một phần trăm.
Trong một trăm đệ tử nội môn chỉ có một người có thể tấn chức chân truyền.
Dường như từ Thần Cương đến Thần Tàng vô cùng thần bí. Đến tận bây giờ, Lục Trường Sinh vẫn chưa biết làm thế nào để đột phá tới Thần Tàng.
Ngay cả phương hướng tu luyện cũng không có.
Trưởng lão chấp sự cười thần bí rồi nói: “Thần Tàng có quan hệ rất quan trọng, gần như có thể xem là sự thay đổi về chất với võ giả chúng ta. Một khi trở thành Thần Tàng, võ giả chúng ta sẽ thật sự có được tự tin và thực lực tranh phong với tu sĩ Luyện Khí!”
“Chính vì có Thần Tàng nên võ đạo mới không thua kém tiên đạo.”
“Chuyện tu hành võ đạo, ngươi nên tới điện Truyền Công hỏi trưởng lão truyền công.”
“Đệ tử hạt giống nội môn hỏi trưởng lão truyền công chuyện tu hành không mất điểm cống hiến.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Có trưởng lão chấp sự chỉ điểm, hắn đi thẳng tới điện Truyền Công và tìm được trưởng lão truyền công.
Trưởng lão truyền công không đơn giản đâu.
Muốn làm trưởng lão truyền công thì bắt buộc phải trở thành võ giả cảnh giới Thần Tàng!
Ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy trưởng lão truyền công, Lục Trường Sinh đã cảm thấy không đúng rồi.
Dường như đối phương khác với tất cả những võ giả mà hắn từng nhìn thấy.
“Bái kiến trưởng lão truyền công, ta là đệ tử hạt giống nội môn Lục Trường Sinh, đây là lệnh bài thân phận của đệ tử.”
Lục Trường Sinh trực tiếp đẩy lệnh bài thân phận qua.
“Có chuyện gì?”
Trưởng lão truyền công kiểm tra lệnh bài thân phận rồi nhìn về phía Lục Trường Sinh.
“Đệ tử vừa tiến vào nội môn nên muốn biết làm thế nào để đột phá tới Thần Tàng.”
“Thần Tàng…”
Có vẻ trưởng lão truyền công cũng không cảm thấy bất ngờ.
Người trong giang hồ bình thường đều biết được một chút về Thần Lực và Thần Cương.
Thậm chí còn biết một phương hướng đại khái.
Nhưng Thần Tàng thì khác.
Trong giang hồ rất ít khi thấy võ giả cảnh giới Thần Tàng xuất hiện.
Cũng chỉ có Bắc Vực Thiên Tông và số ít thế lực mới có võ giả cảnh giới Thần Tàng mà thôi.
Dường như cực kỳ thần bí.
Ngay cả phương hướng tu hành cũng không rõ ràng.
Trưởng lão truyền công chậm rãi lên tiếng giải thích: “Cảnh giới Thần Tàng chủ yếu tu hành não vực.”
“Não vực vừa mở ra là sẽ có được đủ loại năng lực không thể tưởng tượng nổi.”
“Bây giờ ngươi đã ngưng tụ ra Thần Cương nên chắc ngươi cũng biết, thân thể của chúng ta có cực hạn. Trên cơ bản, cảnh giới Thiên Đỉnh chính là cực hạn của thân thể. Dù ngưng tụ ra Thần Cương cũng chỉ thêm vào trên cơ thể, có thể bộc phát sức mạnh cường đại trong thời gian ngắn, nhưng thân thể vẫn luôn không thể tăng lên.”
“Nếu thân thể không thể tăng lên, vậy con đường võ đạo nên đi theo lối nào đây? Thật ra là phải mở não vực.”
Ánh mắt của Lục Trường Sinh trở nên sáng ngời.
Não vực!
Hoá ra phương hướng tu hành sau cảnh giới Thần Cương là não vực.
Thân thể đã đạt tới cực hạn, dù rèn luyện thân thể thế nào cũng không có bất cứ tác dụng gì. Hết chương 345.



Bạn cần đăng nhập để bình luận