Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 898: Lục Trường Sinh lấy lực lượng Siêu Phàm đánh xuyên quân đoàn, vụ nổ hạt nhân lại xuất hiện! (2)

Chương 898: Lục Trường Sinh lấy lực lượng Siêu Phàm đánh xuyên quân đoàn, vụ nổ hạt nhân lại xuất hiện! (2)
Không ai còn sống.
Lúc mọi người đang thảo luận có nên ra ngoài hay không.
Quân đội vương quốc Ngọc Long chạy tới.
Trong đó có một số quan lớn.
Dường như còn có phóng viên tin tức truyền thông đi theo.
Bọn họ không biết sự đáng sợ của “phóng xạ”.
May mắn tránh ở hầm trú ẩn không chết, hiện tại nổ mạnh chấm dứt, bọn họ tất nhiên sẽ ra ngoài.
Hơn nữa, bọn họ trước tiên tới Cực Hạn Võ Đạo quán.
“Lục tiên sinh đâu?”
“Lục tiên sinh thế nào rồi?”
Lúc này quan lớn Vương quốc Ngọc Long hỏi.
Lục Viễn rất quan trọng với vương quốc Ngọc Long.
Hơn nữa tình hình hiện tại lại như này.
Liên bang Viêm Long nắm giữ vũ khí diệt thế khủng bố.
Nếu không có Lục Viễn, vương quốc Ngọc Long lấy gì đối phó với Liên bang Viêm Long?
Nghe được lời nói quan lớn, mọi người trong Cực Hạn Võ Đạo quán cúi đầu, vẻ mặt trầm trọng, gằn từng tiếng chậm rãi nói: “Phái chủ đi thăm dò tình hình tên lửa đạn đạo tập kích, vậy nên không tiến vào hầm trú ẩn mà lưu tại bên ngoài.”
“Phái chủ cách trung tâm nổ mạnh chỉ gần mấy trăm thước, e rằng đã chết không toàn thây…”
Tiếng nói vừa dứt, một đám người vương quốc Ngọc Long sắc mặt đại biến trong nháy mắt.
“Cái gì?”
“Lục tiên sinh vậy mà… chết rồi?”
“Hắn cách trung tâm nổ mạnh chỉ gần mấy trăm thước, dựa theo khắp nơi đo lường tính toán, người trong mấy cây số cách trung tâm nổ mạnh chỉ cần không vào hầm trú ẩn thì không sống được…”
Quan lớn vương quốc Ngọc Long chỉ cảm thấy đầu óc nổ tung.
Chuyện lớn rồi!
Ngọc đô bị phá hủy, vương quốc Ngọc Long vẫn còn một hy vọng.
Nhưng Lục Viễn đã chết, vương quốc Ngọc Long hoàn toàn không còn hy vọng.
Tuy rằng Lục Viễn rất mạnh, đao thương bất nhập, dùng thân chặn bom, có thể một quyền đánh nổ tàu chiến vạn tấn.
Nhưng đối mặt với loại vũ khí diệt thế này, không ai có thể ngăn cản.
“Cộp cộp cộp.”
Đúng lúc này, tiếng bước chân truyền rõ ràng vào trong tai mọi người.
“Vụt.”
Mọi người ngẩng đầu, nhìn tới mảnh phế tích phía trước.
Phế tích trước mắt thật ra là khu vực trung tâm nổ mạnh.
Mà tiếng bước chân truyền đến từ khu vực trung tâm nổ mạnh.
Nhưng khu vực trung tâm sao có thể còn người sống?
Rất nhanh, bọn họ nhìn thấy hai thân hình.
Trong đó một người là “Hướng nữ sĩ”.
Mọi người đã quen Cực Hạn Võ Đạo quán đều biết, “Hướng nữ sĩ” cơ bản quản lý tất cả công việc của Cực Hạn Võ Đạo quán hết thảy.
Về phần một người khác
“Lục Viễn!”
“Là Lục tiên sinh!”
“Lục tiên sinh không chết! Nhưng sao có thể chứ?”
“Chỗ đó chính là trung tâm nổ mạnh, có thể phóng ra nhiệt độ trên mấy ngàn trong nháy mắt, còn có sóng xung kích khủng bố…”
Chấn động!
Tất cả mọi người cảm thấy vô cùng chấn động.
Giống như không thể tin được.
“Làm sao, các ngươi cảm thấy Lục mỗ chết chắc sao?”
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
“Không, chúng ta chỉ là… không thể tin nổi.”
Quan viên vương quốc Ngọc Long lập tức phản ứng lại, tiến lên từng bước, sắc mặt hưng phấn nói: “Lục tiên sinh, ngài không có việc gì là tốt rồi, lần này Liên bang Viêm Long dùng loại vũ khí khủng bố này, có ý định tiêu diệt vương quốc Ngọc Long.”
“Sau này, con dân vương quốc Ngọc Long dựa vào Lục tiên sinh…”
Lục Trường Sinh từ chối nêu ý kiến.
Hắn đương nhiên biết ý tứ vương quốc Ngọc Long.
“Ban đầu ta đang muốn đợi thêm đoạn thời gian nữa, hiện tại xem ra không cần chờ.”
“Chính ta sẽ đi một chuyến đến Liên bang Viêm Long.”
“Vương quốc Ngọc Long chuẩn bị sẵn sàng sát nhập thêm Liên bang Viêm Long.”
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
“Hả?”
“Lục tiên sinh, ngài nói chúng ta sát nhập Liên bang Viêm Long sao?”
Nghe đượclời nói Lục Viễn, trong lòng quan lớn vương quốc Ngọc Long chấn động.
Chẳng lẽ Lục Viễn muốn tự mình hoàn toàn đánh bại Liên bang Viêm Long?
Không, không chỉ đơn giản là đánh bại Liên bang Viêm Long.
Thậm chí, hắn còn muốn thâu tóm Liên bang Viêm Long!
Đương nhiên, một mình Lục Viễn chắc chắn không thể thâu tóm Liên bang Viêm Long.
Cho dù Lục Viễn mạnh đến đâu, hắn chỉ là một người thôi.
Nhưng vương quốc Ngọc Long không giống vậy.
“Nhớ kỹ, chuẩn bị sát nhập Liên bang Viêm Long càng nhanh càng tốt!”
Nói xong, Lục Trường Sinh trực tiếp xoay người.
“Bùm.”
Hắn đạp hai chân, cả người nhảy dựng lên, bay lao ra như một viên đạn.
Phương hướng này rõ ràng là muốn tới Liên bang Viêm Long!

Thành Tân, đây là một thành phố ven biển.
Là một trong những bến cảng phồn hoa nhất vương quốc Ngọc Long.
Tuy nhiên, thành Tân phồn hoa khi xưa hiện tại đã trở thành chiến trường tràn ngập khói thuốc súng.
Sau nửa giờ Liên bang Viêm Long phóng bom hạt nhân, Liên bang Viêm Long xác định Ngọc đô tất nhiên đã bị phá hủy, sau đó bọn họ ngang nhiên đưa bộ đội lên mặt đất, tiến vào trong thành Tân.
Chênh lệch hai bên rất lớn, thành Tân gần như không thể nào cản trở Liên bang Viêm Long, cũng đã rơi vào tay Liên bang Viêm Long.
Vô số người đang chạy toán loạn khỏi thành Tân.
Khắp nơi trên mặt đất là thi thể.
Còn có binh lính Liên bang Viêm Long vác súng trên vai, lên nòng đạn.
Mọi người trong thành Tân tuyệt vọng.
Không ai muốn chiến tranh đến.
Chiến tranh không biết hại bao nhiêu người mất mạng.
“Mau xem kìa, đó là gì?”
Bỗng nhiên, binh sĩ Liên bang Viêm Long nhìn phía xa xa.
Bọn họ nhìn đằng xa hình như có một thân hình, nhảy vài trăm thước, cao cao nhảy lên, nặng nề nện xuống mặt đất.
Phương hướng rõ ràng là bộ chỉ huy của Liên bang Viêm Long ở thành Tân.
“Bùm.”
Bọn lính còn chưa phản ứng kịp đã nhìn thấy một bóng hình rơi xuống trước mặt bọn họ.
“Ngươi...”
Binh lính lập tức bóp cò súng.
Từng viên đạn dồn dập bắn lên người đối phương, nhưng không thể lưu lại một dấu vết nào.
Trên mặt đất tràn đầy vỏ đạn.
“Ngươi… Ngươi là Lục Viễn!”
“Người tiến hóa đứng đầu vương quốc Ngọc Long, người sáng lập Cực Hạn Võ Đạo Lưu.”
“Ngươi còn chưa chết?”
Người binh lính này dường như biết chút tình hình.
Lục Viễn vậy mà không chết.
Điều này quả thực khiến kẻ khác khiếp sợ.
“Đi, dẫn ta tới bộ chỉ huy.”
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
“Vài tên binh lính nhìn thấy đạn không giết được Lục Viễn, lại có nhiều lời đồn về Lục Viễn, bọn họ biết chỉ bằng bọn họ thì không làm gì được Lục Viễn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận