Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1930: Một mình đấu với Thiên Yêu, chiến lực của Đại Đế uy chấn bốn phương! (2)

Lúc này hắn cũng đã hiểu rõ bản chất của “đại kiếp”.
Chỉ cần sống tại Ám Vực hoặc Hỗn Độn.
Thì không thể trốn thoát đại kiếp.
Tránh cũng không tránh được.
Dù là phong sơn thì đại kiếp cũng giáng lâm.
Giống giờ Ngộ Đạo Thánh Tông lại âm thầm từ chối tiến về chiến trường hai giới, thế nên cấm khu Thiên Yêu mới đánh tới tận cửa.
Thậm chí còn có họa diệt môn.
Chuyện này rõ ràng đều có liên quan tới “đại kiếp”.
“Lục trưởng lão, nếu đại trận bảo vệ sơn môn sụp đổ ngươi hãy thông qua đại trận truyền tống rời khỏi đây để tới Thiên Nguyên Thánh Tông. Nếu có thể xin ngươi dẫn theo một ít đệ tử của Ngộ Đạo Thánh Tông, giúp Ngộ Đạo Thánh Tông giữ lại vài mồi lửa hy vọng…”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông tới tìm Lục Trường Sinh và nhờ Lục Trường Sinh một chuyện.
Ấy là giữ lại vài mồi lửa hy vọng giúp Ngộ Đạo Thánh Tông.
Sở dĩ muốn hắn rời đi sau khi đại trận bảo vệ sơn môn sụp đổ cũng vì đợi đại trận bảo vệ sơn môn mở ra, nếu không đại trận truyền tống sẽ không cách nào truyền tống được.
Lục Trường Sinh lặng im không đáp.
Hắn không đồng ý nhưng cũng không hề từ chối.
Ba tháng qua hắn vẫn luôn để ý tình trạng đại trận bảo vệ sơn môn và Thiên Yêu.
Về cơ bản hắn đã biết tình trạng đại trận bảo vệ sơn môn của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hẳn là không chống đỡ được bao lâu nữa.
Rất có khả năng đại trận hộ sơn sẽ bị công phá trong vòng vài ngày nữa.
Thì ra danh xưng đạo thống Đại Đế, đại trận tự tay Đại Đế bố trí cũng có cực hạn.
Nếu bị công kích không ngừng thì vẫn sẽ bị công phá như cũ.
Mà một khi đại trận bảo vệ sơn môn sụp đổ, Lục Trường Sinh biết rõ kết cục của nơi này sẽ thế nào.
Ngộ Đạo Thánh Tông sẽ không còn tồn tại trên đời nữa.
“Tông chủ, ta ra ngoài một chuyến đã.”
Lục Trường Sinh lên tiếng.
Thế nhưng hắn lại khiến Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông ngẩng phắt đầu, khiếp sợ nhìn về phía Lục Trường Sinh.
“Lục trưởng lão, ngươi nói gì cơ, ngươi muốn ra ngoài trực diện với Thiên Yêu?”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông lắc đầu.
Hắn gần như không cần nghĩ ngợi đã trực tiếp từ chối.
Một vị Đại Thánh đối đầu trực diện với một con Thiên Yêu, không có đại trận hộ sơn bảo vệ thì kết cục chỉ có cái chết mà thôi!
Thuần túy là đi chịu chết, không có bất cứ ý nghĩa gì cả.
Ngay cả cửu đạo Đại Thánh cũng vậy.
“Tông chủ, ngươi hẳn phải biết ở Thiên Nguyên Thánh Tông ta đã thành Đại Thánh vô địch.”
“Đại Thánh vô địch cũng vô dụng, đối đầu với Thiên Yêu vẫn chỉ có một con đường chết thôi.”
“Nhưng khi ta là bát đạo Đại Thánh đã trở thành Đại Thánh vô địch, mà giờ ta đã nắm giữ loại đại đạo thứ chín!”
Lục Trường Sinh hiển hóa ra chín loại đại đạo.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cực kỳ chấn động.
Hắn không biết nói gì nữa.
Đúng vậy, bát đạo Đại Thánh đã có thể trở thành Đại Thánh vô địch.
Vậy khi đã trở thành cửu đạo Đại Thánh thì sao?
Liệu có phải hắn có thể chống lại Đại Đế không? Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông không dám nghĩ quá xa.
Trong lịch sử Ám Vực đã từng có ai ở cấp độ Đại Thánh mà có thể chống lại Đại Đế chưa?
Gần như là không có một ai.
Mặc cho ngươi là Đại Thánh vô địch phong hoa tuyệt đại thế nào.
Nhưng dám đối đầu với Đại Đế thì vẫn chỉ có một con đường chết như cũ.
Từ Đại Đế trở xuống chúng sinh đều là giun dế.
Câu nói này không phải chỉ là một lời đùa mà thôi.
Nhưng giờ Ngộ Đạo Thánh Tông đã đi tới nước sắp gặp phải họa diệt môn, còn gì không dám thử nữa?
Dù coi ngựa chết thành ngựa sống thì Ngộ Đạo Thánh Tông cũng muốn thử một phen.
Về phần Lục Trường Sinh.
Sức mạnh của hắn dĩ nhiên không phải chín loại đại đạo gì cả.
Sức mạnh của hắn là Hư giới.
Nhất là từ khi hắn mở lại thế giới chín lần và dựng lại 1500 loại đại đạo.
Đây là một con số vô cùng khủng bố.
Nhiều loại đại đạo như vậy đã tăng cường Hư giới của Lục Trường Sinh tới cấp độ không thể tưởng tượng nổi.
Vững chắc đến cực hạn.
Thậm chí Lục Trường Sinh cảm thấy, giờ hắn đã có thể thử để Hư giới lột xác.
Đương nhiên xác suất thành công có lẽ cũng chỉ có chừng bốn năm phần mười.
Nhưng cũng có thể đánh cược một lần.
Đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không đánh cược.
Hắn chỉ cần tiếp tục dựng lại đại đạo, chờ tới khi dựng lại 2000 loại, 3000 loại thậm chí nhiều loại đại đạo hơn, như vậy xác suất Hư giới của hắn lột xác thành công tất nhiên sẽ cao hơn.
Chờ tới khi nắm chắc trăm phần trăm lại để Hư giới lột xác cũng không muộn.
Thế nhưng giờ Lục Trường Sinh cảm thấy hắn có thể chính diện va chạm với Đại Đế.
Dù không địch lại nhưng chống đỡ một hồi hẳn cũng không thành vấn đề.
Lục Trường Sinh chỉ lo lắng thân phận của hắn sẽ bại lộ.
Ngộ nhỡ bị Thiên Yêu nhận ra thân phận Giới Chủ thì sao?
Đến lúc đó mọi chuyện sẽ rất rắc rối.
Nhưng nếu quả thật mọi chuyện vỡ lở thì Lục Trường Sinh cũng có thể trở lại Hỗn Độn.
Không có vấn đề gì.
Chỉ là sẽ rất lâu cũng không thể gặp Lâm Thanh Loan thôi.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ Lục Trường Sinh cũng không muốn trực diện đối kháng với một cường giả cấp độ Đại Đế.
Thiên Yêu cũng là cường giả sánh ngang cấp độ Đại Đế.
Nhưng nếu chỉ vì không muốn bại lộ thân phận mà bỏ mặc không để ý tới sống chết của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Như vậy trong lòng Lục Trường Sinh sẽ không thể tha thứ cho mình.
Từ đầu đến cuối Ngộ Đạo Thánh Tông chưa từng có lỗi với Lục Trường Sinh.
Dù hiện giờ Ngộ Đạo Thánh Tông sắp diệt môn nhưng Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn không hề yêu cầu Lục Trường Sinh chôn cùng Ngộ Đạo Thánh Tông, đối phương chỉ muốn hắn dẫn theo một số người rời đi.
Bởi vậy Lục Trường Sinh mới quyết định đối kháng với Thiên Yêu.
Thậm chí sâu trong lòng hắn mơ hồ cũng có chút chờ mong.
Để xem 1500 loại đại đạo vững chắc Hư giới của hắn liệu có thể chống lại sức mạnh của một con Thiên Yêu hay không?
“Tốt!”
“Nếu Lục trưởng lão đã có tâm như vậy thì đương nhiên ta sẽ không ngăn cản.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận