Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1166. Thần vật khủng bố hiện thế, Lục Trường Sinh dùng chính sức mình càn quét vô địch! (2)



Chương 1166. Thần vật khủng bố hiện thế, Lục Trường Sinh dùng chính sức mình càn quét vô địch! (2)




Lần va chạm này khiến hơn mười cao thủ Cực Cảnh nở nụ cười.
Lục Trường Sinh không tránh không né, hắn chết chắc rồi.
Mười mấy người bọn họ liên thủ chẳng lẽ còn không phải đối thủ của một tên Cực Cảnh?
Tuy nhiên, khi bọn họ nhìn thấy một màn trước mắt.
Nụ cười trên mặt nháy mắt đông cứng.
“Này…Điều này không thể xảy ra!”
“Không hao tổn lấy một cọng tóc, sao hắn có thể không bị hao tổn chút nào?”
“Đây là thủ đoạn nào? Khí tức trên người hắn thật khủng khiếp, lập tức gấp mười lần, trăm lần, đã đạt đến Tôn Cảnh sao?”
“Không thể là Tôn Cảnh. Nếu hắn đã thăng cấp thành Tôn Cảnh, chỉ sợ sẽ bị Côn Ngô giới trục xuất trong nháy mắt.”
“Hay là, hắn có thể bộc phát lực lượng ngang với Tôn Cảnh?”
Nghĩ đến lực lượng của Tôn Cảnh, tất cả cường giả Cực Cảnh im lặng.
Thậm chí sâu trong nội tâm bọn họ sinh ra một tia khủng hoảng không thể áp chế.
Bộc phát sức mạnh ngang Tôn Cảnh, đây không phải chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Trong vạn tộc, xét cho cùng có rất nhiều cường giả kinh tài tuyệt diễm.
Dù bọn họ là Cực Cảnh nhưng có thể dùng thủ đoạn đặc thù, hoặc là huyết mạch, bí pháp vân vân, tóm lại, là Cực Cản nhưng có thể bộc phát một đòn ngang với Tôn Cảnh, được xưng là lực lượng Tôn Cảnh.
Tồn tại bực này có thể xưng hùng bên trong Cực Cảnh.
Dù ở Côn Ngô giới, nơi vạn tộc tranh hùng, tồn tại như vậy tuyệt đối là cao thủ đứng đầu.
Nhưng ai mà ngờ đến, cường giả Cực Cảnh xa lạ trước mắt này lại chính là một tồn tại khủng bố có thể bộc phát lực lượng Tôn Cảnh?
“Phiên!”
“Thiên!”
“Ấn!”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lạnh lùng.
Hắn không hề chần chờ, Pháp Thiên Tượng Địa giúp lực lượng hắn tăng vọt.
Bởi vậy, luca này, Lục Trường Sinh không hề do dự tung một đòn này.
Nháy mắt, dường như tinh hà treo ngược, kinh thiên động địa.
Tất cả cường giả Cực Cảnh vậy mà có cảm giác “tận thế” đã đến..
Bọn họ cảm nhận được hơi thở tử vong vất vưởng.
Một đòn này hạ xuống, chắc chắn bọn họ sẽ chết!
“Đại nhân, làm sao bây giờ?”
“Này…Thật là một đòn khủng khiếp, hơn mười Thiên Ngoại Thần Nhân kia hơn nửa không chặn được.”
“Chúng ta làm sao bây giờ?”
Phải hoảng sợ nhất vẫn là đám người thần triều Đại Càn.
Vốn dĩ, bọn họ muốn làm “chim sẻ”.
Đợi đám Thiên Ngoại Thần Nhân này tranh đấu nội bộ, lưỡng bại câu thương thì ra tay kiếm lời, cuối cùng thu được thần vật.
Tuy nhiên, tình thế hiện tại thay đổi đột ngột.
Ai có thể ngờ đến? Từ đâu đến một tên Thiên Ngoại Thần Nhân vậy mà mạnh mẽ như vậy.
Hơn mười Thiên Ngoại Thần Nhân khác liên thủ, hiện tại lại đang trong tình thế tràn ngập nguy cơ.
Cường giả khủng bố như thế, dù bọn họ xuất thủ, liệu có hi vọng thắng sao?
“Không thể để hắn giết những Thiên Ngoại Thần Nhân khác.”
“Động thủ!”
Lúc này, người của thần triều Đại Càn nhanh chóng quyết định.
Khi Lục Trường Sinh định dùng một đòn vỗ chết hơn mười cường giả Cực Cảnh, bọn họ ngang nhiên ra tay.
“Thần vật, Lưu Sa!”
Ngay sau đó, một hạt cát vàng óng ả, hiển hiện giữa hư không.
Cùng lúc đó, hạt cát vàng nháy mắt hóa thành vô số Lưu Sa.
Che khuất bầu trời, dường như cả vùng trời chỉ còn lại Lưu Sa mênh mông.
Cùng lúc đó, Lưu Sa bay thẳng, càn quét đến Pháp Thiên Tượng Địa của Lục Trường Sinh.
“Hửm? Thần vật!”
Đồng tử Lục Trường Sinh hơi co rút.
Thế mà lúc trước hăn không hề cảm nhận được còn có người đang âm thầm ẩn núp.
Hơn nữa, bọn họ còn chọn đúng lúc này ra tay.
Thời cơ này, chọn rất chuẩn.
Nếu Lục Trường Sinh không quan tâm, quyết tâm phải giải quyết hơn mười cao thủ Cực Cảnh thì chắc chắn hắn sẽ bị Lưu Sa bao phủ.
Pháp Thiên Tượng Địa của Lục Trường Sinh rất mạnh.
Nhưng đối mặt với thần vật thần bí quỷ dị, ai biết nó có năng lực gì?
Ai biết Pháp Thiên Tượng Địa của hắn có thể cản trở thần vật hay không?
Một khi không ngăn được, hậu quả thảm thiết không gánh nổi!
Nhưng mà, một khi thả hơn mười người cao thủ Cực Cảnh này, tình thế sẽ càng trở nên phức tạp hơn.
Vạn nhất hai bên liên thủ, quyết tâm đối phó hắn thì sao?
Trong lúc nhất thời, Lục Trường Sinh hình như rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Đây là một lựa chọn vô cùng gian nan.
“Một bước lui, vạn bước lùi.”
“Thần vật phải thuộc về ta!”
Trong lòng Lục Trường Sinh có một loại trực giác mãnh liệt.
Thần vât này không thể coi thường.
Có lẽ là Thần thể?
Thậm chí là Tiên thể?
Tóm lại, hắn cực hạn khát vọng thu thần vật này về tay.
Nếu như bỏ lỡ.
Ngàn năm, vạn năm, Lục Trường Sinh cũng chưa chắc gặp lại thần vật bực này.
Vậy nên, muốn hắn rút lui sao?
Không thể rút lại.
Hắn đã tiến vào Côn Ngô giới, không thể lựa chọn rút lui.
Lục Trường Sinh nhát mắt quyết định trong lòng.
Chống cự!
Huống hồ, trước khi hắn tiến vào Côn Ngô giới đã mang theo rất nhiều bảo vật của Tiên Võ Cung.
“Vù vù.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh bóp nát một nắm linh tinh lớn.
Một tòa bảo tháp màu đen ánh vàng nháy mắt chui ra từ cơ thể Lục Trường Sinh.
Lập tức tuôn trào từng luồng khí vàng, trực tiếp chắn trước mặt Lục Trường Sinh, đối mặt trực diện Lưu Sa rợp trời rợp đất.
Huyền Hoàng Bảo Tháp!
Đây là bảo vật có thể cản lại một đòn dưới cấp bậc Tổ Cảnh!
Đương nhiên, sử dụng Huyền Hoàng Bảo Tháp một lần sẽ bị hao tổn một phần.
Đến khi hoàn toàn tổn hại.
Nhưng lúc này không phát huy tác dụng của Huyền Hoàng Bảo Tháp thì còn chờ đến lúc nào?
“Bùm.”
Lưu Sa nhanh hơn một bước, rắc xuống bên trên Huyền Hoàng Bảo Tháp trước mặt Lục Trường Sinh, va chạm trực diện với Huyền Hoàng Bảo Tháp.
Một hồi im ắng.
Lưu Sa rợp trời, không ngừng trùng kích Huyền Hoàng Bảo Tháp, nhưng bị Huyền Hoàng Bảo Tháp hung hăng chặn lại.
Không bên nào nhường bên nào!
“Cái gì?”
Người của thần triều Đại Càn rất khiếp sợ.
Đây chính là thần vật Lưu Sa!
Vậy mà bị chặn lại.
Chẳng lẽ bảo tháp của đối phương cũng là một món thần vật?
Dù sao thần vật thiên kì bách quái, hình dạng muôn màu muôn vẻ.
Nói Huyền Hoàng Bảo Tháp là thần vật có vẻ cũng rất bình thường.
Tuy nhiên, Lưu Sa bị cản, “Phiên Thiên Ấn” của Lục Trường Sinh thật sự đập xuống.
Hơn mười cường giả Cực Cảnh. Hết chương 1166.



Bạn cần đăng nhập để bình luận