Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 433. Tấn chức chân truyền, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! Mở rộng não vực, bí mật Thần Tàng! (5)



Chương 433. Tấn chức chân truyền, Cổ Vực Thiên Tông chấn động! Mở rộng não vực, bí mật Thần Tàng! (5)




Lục Trường Sinh lật xem kinh nghiệm tâm đắc về việc cảm ngộ lĩnh vực trước.
Những quyển sách này không cần đi xuống tìm trưởng lão của điện Truyền Công để lấy.
Cứ thế lật xem là được.
  
Lục Trường Sinh lật xem cuốn thứ nhất.
“Đao Chi Lĩnh Vực!”
Quyển sách đầu tiên này vậy mà ghi chép kinh nghiệm về Đao Chi Lĩnh Vực.
Rất có duyên phận với Lục Trường Sinh.
Dù sao khi Lục Trường Sinh chiến đấu đều dùng đao.
Tuy Lục Trường Sinh dùng đao rất nhiều, nhưng hắn lại không lĩnh ngộ được Đao Chi Lĩnh Vực.
Lục Trường Sinh xem xong Đao Chi Lĩnh Vực được ghi chép trong sách.
Đối phương là một đao khách.
Từ nhỏ đã làm bạn với đao.
Bởi vậy, lĩnh ngộ được Đao Chi Ý Cảnh chỉ là chuyện nước chảy thành sông.
Một ngày nào đó đang luyện đao rồi đột nhiên lĩnh ngộ đao ý.
Sau đó lại mất một thời gian dài, từ đao ý diễn biến thành Đao Chi Lĩnh Vực.
Cuối cùng tấn chức Thần Tàng, cho Đao Chi Lĩnh Vực vào não vực để ôn dưỡng, từ đó thuận lợi khiến cho Đao Chi Lĩnh Vực đạt đến viên mãn.
Loại kinh nghiệm tâm đắc này thật ra không có tác dụng gì.
“Ta cũng dùng đao không ít!”
“Nhưng dường như ta chưa từng thật sự quan sát kỹ càng đao trong tay của mình.”
“Càng không hiểu được đao ý…”
Lục Trường Sinh lấy đao ra.
  
“Xoẹt.”
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh rút đao ra khỏi vỏ mà không thấy máu.
  
Hắn muốn thử lĩnh ngộ đao ý!
  
Lục Trường Sinh cẩn thận nhìn chằm chằm hoa văn trên thanh đao.
  
Trong đầu lại hiện ra một số hình ảnh.
Tất cả đều là hình ảnh về những lần Lục Trường Sinh đã từng rút đao.
Bây giờ một vài hình ảnh hiện lên ở trong đầu, dần dần, Lục Trường Sinh cảm giác được đao trong tay như “sống” lại.
Vù.”
Ngay sau đó, một luồng đao ý sắc bén từ trên người Lục Trường Sinh phát ra.
Đao Ý cứ như vậy mà thành!
Thời gian tổng cộng chỉ có nửa canh giờ thôi!
“Với ngộ tính bây giờ của ta, muốn lĩnh ngộ đao ý là việc quá dễ dàng.”
“Cái khó là diễn biến thành lĩnh vực!”
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn muốn thử một lần.
Muốn xem với ngộ tính bây giờ của hắn, có thể diễn biến đao ý thành Đao Chi Lĩnh Vực ở trong khoảng thời gian ngắn hay không?
Lục Trường Sinh đặc biệt đi đến tĩnh thất luyện công.
Trong tay hắn vẫn luôn cầm đao.
Cứ lẳng lặng dùng đao ý bao bọc lấy đao trong tay như vậy.
  
Trong đầu đột nhiên lóe lên linh cảm, bắt đầu hiểu được đao ý.
Thời gian từng chút qua đi.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ…
Lục Trường Sinh ở trong phòng luyện công một ngày.
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Không được… ta đã đánh giá thấp lĩnh vực rồi.”
“Lĩnh ngộ đao ý rất dễ dàng, nhưng muốn diễn biến ra thành lĩnh vực chắc chắn phải chịu khó góp gió thành bão…”
Lục Trường Sinh nhỏ giọng lẩm bẩm.
Góp gió thành bão, lại tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Mà Thần Tàng chỉ tăng tuổi thọ lên trăm năm, chứ không phải tăng tuổi thọ lên ngàn năm.
Nếu cứ từ từ “góp gió”, hiểu được ý cảnh, diễn biến thành lĩnh vực, còn phải làm như thế với trăm loại lĩnh vực, vậy phải mất thời gian bao lâu?
Mười năm? Năm mươi năm? Một trăm năm?
Thậm chí là mấy trăm năm?
Tất cả đều có khả năng!
Lục Trường Sinh không muốn chời đợi dựa vào khí vận hư vô mờ mịt.
Hắn muốn nắm quyền chủ động ở trong tay của mình.
Cần phải diễn biến ra lĩnh vực trong khoảng thời gian ngắn.
“Có hai biện pháp, hoặc là tăng ngộ tính lên tới một vạn điểm, ngộ tính lột xác, có lẽ diễn biến lĩnh vực sẽ không tốn nhiều công sức nữa.”
“Hoặc là dùng Ngộ Đạo Đan.”
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh lập tức lấy ra một viên Ngộ Đạo Đan từ trên người của hắn.
Trên người Lục Trường Sinh còn thừa bốn viên Ngộ Đạo Đan.
Hiện tại Ngộ Đạo Đan còn có tác dụng rất lớn với Lục Trường Sinh, nếu sử dụng thì có thể lập tức rơi vào trong ngộ đạo.
Trừ khi hắn dùng một trăm viên hoặc mấy trăm viên Ngộ Đạo Đan thì mới có thể từ từ mất đi tác dụng.
Thời điểm nó mất đi tác dụng đối với mỗi người là khác nhau.
Từ lúc Lục Trường Sinh bắt đầu dùng Ngộ Đạo Đan đến giờ, số lượng chưa tới một trăm viên.
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh nuốt thẳng một viên Ngộ Đạo Đan.
Ngộ Đạo Đan vào miệng, một lúc sau, Lục Trường Sinh dần rơi vào bên trong ngộ đạo.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh hiển hóa ra đao ý.
Đao ý của hắn chỉ là đao ý ban đầu.
Tiến độ chỉ có khoảng 1%.
Dựa vào ngộ tính của Lục Trường Sinh, nếu muốn biến đao ý thành lĩnh vực, ngắn thì mấy tháng, lâu thì mấy năm.
Thực ra, tốc độ này đã nhanh hơn võ giả bình thường vô số lần.
Tuy là Thần Tàng muốn biến một loại đao ý hoàn toàn mới thành lĩnh vực, việc này ngắn thì mấy năm, lâu thì hơn chục năm.
Đó là lý do vì sao Thần Tàng không coi biến hóa lĩnh vực là việc chính, bởi vì tốc độ biến hóa lĩnh vực quá chậm.
Nếu thực sự biến hóa lĩnh vực từng chút một, e rằng dù có dùng hết tuổi thọ cũng không biến hóa được bao nhiêu loại lĩnh vực.
Căn bản không có khả năng mở rộng não vực ra hơn trăm dặm, càng đừng nói thăng cấp Đạo Cơ.
Ngược lại, Lục Trường Sinh không giống vậy.
Ngộ tính của hắn rất cao.
Hắn dựa vào bản thân cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ ý cảnh.
Sau đó, hắn tiếp tục dùng Ngộ Đạo Đan, cố gắng biến ý cảnh thành lĩnh vực.
1%, 10%, 20%, 30%…
Hầu như mỗi canh giờ Lục Trường đều tăng tốc độ lên 10%, điên cuồng lĩnh ngộ đao ý.
Năm canh giờ trôi qua, đao ý của Lục Trường Sinh đã tăng lên 50%.
Nhưng mà một viên Ngộ Đạo Đan chỉ có thể duy trì hiệu quả nhiều nhất trong năm canh giờ.
Vì thế, Lục Trường Sinh lại dùng một viên Ngộ Đạo Đan.
Đao ý của Lục Trường Sinh hiện ra như trước, hơn nữa dường như nó đang quay cuồng, lột xác trong mỗi thời khắc.
Tình trạng này tiếp tục kéo dài trong năm canh giờ.
“Ầm.”
Cuối cùng, đao ý biến hóa thành Đao Chi Lĩnh Vực!
“Vụt.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Thành công! Loại lĩnh vực thứ sáu, Đao Chi Lĩnh Vực!”
Lục Trường Sinh cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Hắn chỉ dùng hai viên Ngộ Đạo Đan trong mười canh giờ, tương đương với thời gian một ngày là đã có thể lĩnh ngộ đao ý, lại còn biến hóa ra Đao Chi Lĩnh Vực!
Ngộ tính của Lục Trường Sinh thực sự kinh khủng. Hết chương 433.



Bạn cần đăng nhập để bình luận