Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2056: Đại chiến với chủ nhân Hằng Quang, bước lên Đỉnh Vũ Trụ! (4)

“Kỳ thực chủ nhân Hằng Quang đã chống đỡ được tới bảy tám phần sức mạnh hủy diệt rồi, đáng tiếc vẫn thiếu một chút nữa…”
Rất nhiều Chúa Tể đều cảm thấy tiếc hận.
Chủ nhân Hằng Quang không có thân phận bối cảnh gì.
Nhưng thực lực lại thật mạnh.
Không ngờ hắn lại chết trong tay Lục Trường Sinh như thế.
Hơn nữa còn ở trường hợp công khai bị Lục Trường Sinh chém giết.
Lục Trường Sinh đạp lên thi thể của chủ nhân Hằng Quang, trở thành Đỉnh Vũ Trụ!
Người cao hứng nhất tất nhiên là Chúa Tể Phi Long.
Nụ cười trên mặt hắn chưa từng tắt.
Đỉnh Vũ Trụ!
Vinh dự nhường này bất cứ kẻ nào cũng không thể coi thường.
Phàm là trở thành Đỉnh Vũ Trụ thì gần như mỗi giây mỗi phút đều có thể hội tụ rất nhiều khí vận.
Chỉ cần có thể luôn giữ vững danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ thì việc tấn thăng nhị cảnh cũng không thành vấn đề.
Điều kiện tiên quyết là luôn giữ vững được danh hiệu này.
Ví dụ như chủ nhân Hằng Quang, liên tục giữ danh hiệu Đỉnh Vũ Trụ suốt 3600 năm.
Lần này nếu chủ nhân Hằng Quang thắng thì hắn sẽ trùng kích nhị cảnh, lúc đó chắc chắn hắn sẽ thành công.
Đáng tiếc cuối cùng lại thành đá kê chân cho Lục Trường Sinh.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều thế lực Chúa Tể đều phái ra đệ tử ưu tú hoặc huyết mạch hậu duệ của mình tới tham gia Đỉnh Vũ Trụ.
Cũng vì một khi trở thành Đỉnh Vũ Trụ, chỉ cần có thể giữ vững danh hiệu thì sớm muộn gì cũng có thể tấn thăng nhị cảnh.
Hiện giờ vinh quang này lại rơi xuống người Lục Trường Sinh.
“Ha ha ha, ta muốn đi xem đồ nhi thế nào.”
Chúa Tể Phi Long bay thẳng ra ngoài, chuẩn bị nghênh đón Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn chưa rời khỏi lôi đài.
Hắn nhìn chằm chằm hướng chủ nhân Hằng Quang vừa xuất hiện.
Chủ yếu là Hằng Quang Biến đã khiến Lục Trường Sinh chú ý.
Chủ nhân Hằng Quang hóa thân thành lỗ đen, nghiền nát hết thảy, quả là thủ đoạn thần kỳ.
Kỳ thực Giới Chủ như Lục Trường Sinh mới là người thích hợp với thủ đoạn này nhất.
“Hằng Quang Biến…”
Thật ra Lục Trường Sinh không cần công pháp gì hết.
Cũng không cần chủ nhân Hằng Quang truyền thụ.
Tới cảnh giới như hắn, với năng lực phân tích và ngộ tính của hắn muốn hoàn toàn lĩnh ngộ Hằng Quang Biến chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bởi vậy giờ Lục Trường Sinh đang lợi dụng đỉnh cấp ngộ tính, chậm rãi phân tích “Hằng Quang Biến”.
Thấy Lục Trường Sinh vẫn đứng trên lôi đài giữa hư không mà không nhúc nhích, cũng không có ý định rời đi, rất nhiều người đều ngẩn ra.
“Có chuyện gì thế, sao Lục Trường Sinh không rời khỏi lôi đài?”
“Chẳng lẽ chủ nhân Hằng Quang vẫn chưa chết? Chiến đấu vẫn chưa kết thúc à?”
“Không, chắc chắn chủ nhân Hằng Quang chết rồi, ngay cả khí tức của hắn cũng biến mất. Nhìn có vẻ như Lục Trường Sinh đang lĩnh ngộ gì đó.”
“Mau xem thế giới của Lục Trường Sinh kìa, sao thế giới của hắn lại vặn vẹo thế kia?”
“Vặn vẹo rồi mơ hồ như lại biến thành một cái lỗ đen? Chẳng lẽ Lục Trường Sinh đang thử tu luyện Hằng Quang Biến của chủ nhân Hằng Quang? Nhưng chủ nhân Hằng Quang chết rồi mà, Lục Trường Sinh tu luyện Hằng Quang Biến kiểu gì?”
“Cũng có khả năng là Lục Trường Sinh chỉ nhìn qua chủ nhân Hằng Quang thi triển Hằng Quang Biến rồi dựa vào ngộ tính của mình để lĩnh ngộ, giờ hắn đang thử nghiệm Hằng Quang Biến.”
Vô số người đều trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ nhìn qua mà có thể lĩnh ngộ được ư?
Đó là Hằng Quang Biến đấy.
Là át chủ bài áp đáy hòm của chủ nhân Hằng Quang đấy.
Vậy mà Lục Trường Sinh chỉ nhìn qua một lần rồi mất thêm chút thời gian là có thể tu luyện rồi ư?
Đây là ngộ tính khủng khiếp nhường nào?
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
“Xong rồi!”
Hằng Quang Biến đã thành hình.
Đương nhiên hắn mới chỉ biết nguyên lý của nó.
Cũng có nghĩa là mới vừa nhập môn.
Nếu muốn tu luyện tới cảnh giới cao thâm hơn thì phải mất thêm thời gian từ từ lĩnh hội.
Nhưng vậy là đủ rồi.
Lục Trường Sinh bước từng bước xuống lôi đài.
Ngay khi hắn rời khỏi lôi đài.
Khí vận vô cùng vô tận lập tức chen chúc ập tới.
Vô số ánh mắt rơi xuống người hắn.
Giây phút này không cần suy đoán, cũng không còn bất cứ hoài nghi gì nữa.
Đây chính là sự thật!
Lục Trường Sinh đã thật sự bước lên Đỉnh Vũ Trụ!
Cuộc chiến Đỉnh Vũ Trụ đã qua mấy tháng.
Thế nhưng sức nóng vẫn rất cao.
Vô số người đều đang truyền tụng danh hiệu của Lục Trường Sinh.
Giờ phút này Lục Trường Sinh thật sự đã dương danh toàn bộ đại vũ trụ.
Hơn nữa lần này Lục Trường Sinh còn dẫm lên xác chủ nhân Hằng Quang để bước lên Đỉnh Vũ Trụ, cực kỳ chói mắt!
Chủ nhân Hằng Quang đã giữ vững danh hiệu “Đỉnh Vũ Trụ” suốt 3600 năm.
Thậm chí có thể trùng kích nhị cảnh trở thành đại năng với xác suất thành công rất cao.
Cuối cùng lại thua trong tay Lục Trường Sinh.
Kết quả như vậy đối với rất nhiều thế lực trong đại vũ trụ đều là bất ngờ quá lớn.
Thương hội Vạn Cổ, phó hội trưởng Đồng Thiên Lâm lúc này đang cung kính đứng trước mặt một vị Chúa Tể.
Đây là người sáng lập thương hội Vạn Cổ, Chúa Tể Vạn Cổ.
Kỳ thực phía sau thương hội Vạn Cổ không chỉ có một vị Chúa Tể, Chúa Tể Vạn Cổ cũng chỉ là một trong số đó.
Thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cũng như vậy.
Là thế lực đỉnh tiêm tại đại vũ trụ, việc làm ăn trải rộng khắp các vị diện, phía sau tất nhiên không chỉ có một vị Chúa Tể được.
Nhưng địa vị của Chúa Tể Vạn Cổ rất cao bởi hắn chính là người sáng lập ra thương hội Vạn Cổ, có ảnh hưởng rất lớn tới mọi chuyện trong thương hội Vạn Cổ.
“Chúa Tể bệ hạ, trước mắt Lục Trường Sinh đã bước lên Đỉnh Vũ Trụ, hơn nữa còn đánh bại chủ nhân Hằng Quang, chỉ sợ mấy trăm năm nữa, thậm chí trong suốt nghìn năm sẽ không có ai dám khiêu chiến Lục Trường Sinh. Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào với Thanh Liên Bảo Đăng đây?”
Đồng Thiên Lâm hỏi.
Kỳ thực sau khi Lục Trường Sinh trở thành chủ lôi đài cấp độ Vô Địch thì thương hội Vạn Cổ cũng không có cách nào nữa.
Chẳng lẽ lại tìm một vị cường giả cấp độ Vô Địch đi khiêu chiến với đối phương?
Bạn cần đăng nhập để bình luận