Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 831: Ngộ tính lên hàng triệu! Vang dội cổ kim, Thánh Nhân trời sinh! (4)

Chương 831: Ngộ tính lên hàng triệu! Vang dội cổ kim, Thánh Nhân trời sinh! (4)
Hiện tại chỉ chờ Thánh Thể Hỗn Độn đạt tới 100% viên mãn, sau đó dẫn động thiên địa bản nguyên, thôi động Thánh Thể, tấn thăng Địa Thánh!
Cứ tiếp tục ở lại Thần Vực đúng là đã không có ý nghĩa gì nữa.
Huống chi hiện giờ Lục Trường Sinh tại Thần Vực có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh.
Không chỉ là đại danh vang khắp Thánh Minh mà kỳ thực giữa đám Thần Linh tại Thần Vực danh tiếng hắn cũng là vang vọng như sấm bên tai rồi.
Các vị Thần Vương đều đang nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Thậm chí ánh mắt Thần Chủ cũng đã tập trung trên người Lục Trường Sinh.
Nếu hắn vẫn tiếp tục phô trương như thế.
Nói không chừng có một ngày ngay cả Thần Chủ cũng sẽ bố trí bẫy rập, dụ hắn nhảy vào.
Thật sự tới lúc đó Lục Trường Sinh hẳn cũng khó giữ được mạng.
Bởi vậy Lục Trường Sinh chuẩn bị dừng tay, rời khỏi Thần Vực.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cũng không do dự thêm nữa.
"Đi."
Lục Trường Sinh không thông báo với bất cứ kẻ nào.
Giống như các Võ Thánh bình thường, lặng yên không tiếng động rời khỏi Thần Vực, một lần nữa quay về hải vực bao la bên ngoài.
Sau đó Lục Trường Sinh bay thẳng một mạch về phía Thánh địa Thiên Hà.
Lúc trước Lục Trường Sinh xuất phát từ Thánh địa Thanh Sơn, hắn mất nửa năm thời gian để đi vào Thần Vực.
Lúc này thời gian hắn từ Thần Vực quay về Thánh địa Thiên Hà kỳ thực cũng không khác lắm.
Chỉ là gần hơn một chút mà thôi.
Thế nhưng cũng mất thời gian năm tháng.
Vùng biển này rất lớn.
Lục Trường Sinh bay suốt một tháng vẫn không thể trông thấy bờ biển.
Nhưng Lục Trường Sinh không tiếp tục phi hành.
Một tháng sau Lục Trường Sinh đã tới một hòn đảo nhỏ giữa biển rộng.
Hòn đảo nhỏ này hoang tàn vắng vẻ.
Chỉ có một ít chim biển dừng chân nghỉ lại.
Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống một tảng đá lớn.
Hắn nhìn qua biển cả mênh mông bát ngát, cứ như vậy lẳng lặng chờ đợi.
Đúng, Lục Trường Sinh đang chờ đợi.
Một tháng qua ngộ tính của Lục Trường Sinh đã đạt đến 998.300 điểm.
Một tháng tăng 10.000 điểm ngộ tính.
Chỉ cần đợi thêm năm sáu ngày nữa là ngộ tính của Lục Trường Sinh có thể đột phá cửa ải triệu điểm.
Đến lúc đó, ngộ tính sẽ lột xác. ‌
Đây là thời khắc vô cùng quan trọng.
Vậy nên Lục Trường Sinh mới tới hoang đảo, lẳng lặng chờ đợi thời khắc này tới.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày, năm ngày... Năm ngày thời gian, Lục Trường Sinh cứ lẳng lặng khoanh chân ngồi trên tảng đá lớn như vậy.
Ánh nắng vẩy xuống người hắn.
Gió biển mang theo một chút hương vị mặn mòi thổi quét qua mặt hắn.
Trong lòng Lục Trường Sinh chẳng hề dao động, hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
Hắn thậm chí còn không kiểm tra bảng thuộc tính.
Khi thời khắc đó tới, Lục Trường Sinh tất nhiên sẽ biết.
"Tách."
Đến một canh giờ nào đó của ngày thứ sáu.
Lục Trường Sinh mở bừng mắt.
Giờ khắc này không có chuyện kinh thiên động địa gì phát sinh.
Bề ngoài Lục Trường Sinh thậm chí cũng không có bất cứ biến hóa nào.
Trong hư không vẫn như cũ an tĩnh.
Thậm chí còn có tiếng chim biển kêu to.
Thế nhưng Lục Trường Sinh biết, thay đổi rồi.
Hết thảy đã thay đổi rồi.
Ngay vừa rồi, hắn cảm giác ngộ tính của mình đã triệt để lột xác.
Não hải ầm vang từng trận.
Chờ đến khi tiếng ầm vang qua đi, mọi thứ hoàn toàn lắng xuống, Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được rằng hết thảy trước mắt đều đã thay đổi.
Hắn nhìn thấy giữa biển cả bao la tựa hồ có từng tia pháp tắc hiển hiện.
Không chỉ là pháp tắc.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lên hư không phía trên.
Trong hư không, từng sợi tơ trắng lít nha lít nhít, che kín cả bầu trời, xuyên qua hư không.
Thậm chí kéo dài tới mỗi một chỗ trong hư không. ‌
Đối với những sợi tơ trắng này, Lục Trường Sinh quả thực không thể quen thuộc hơn được nữa.
Bởi vì Lục Trường Sinh đã cảm ngộ mười loại tơ trắng tương tự như vậy.
"Đây là... Quy tắc..."
Tâm thần Lục Trường Sinh chấn động mãnh liệt!
Hắn đang nhìn thấy cái gì?
Hắn thế mà thấy được quy tắc ư?
Điều này có thể sao?
Thế nhưng đây lại chính là sự thật.
Tại Thần Vực, vô số Võ Thánh liều sống liều chết chỉ vì muốn cảm ngộ quy tắc.
Thế nhưng hiện tại Lục Trường Sinh cứ như vậy đã đạt được.
Hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy quy tắc.
Mà Lục Trường Sinh liều mạng một năm tại Thần Vực, thu được mười mấy loại mảnh vỡ Thần Linh.
Thế nhưng hiện giờ quy tắc Lục Trường Sinh có thể nhìn thấy đâu chỉ có mười mấy loại?
Phải nói là nhiều vô số kể.
Vô số quy tắc trải rộng trong hư không, xuất hiện ngay trước mắt của hắn.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
Hắn thử cảm ngộ một loại quy tắc rất phổ thông trong số đó.
Cũng là quy tắc mà hắn có thể nhìn thấy.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Sau mấy ngày ngắn ngủi, sắc mặt Lục Trường Sinh trở nên nghiêm túc không gì sánh được.
Xong rồi!
Hắn đã cảm ngộ được loại quy tắc thứ mười một.
Thậm chí thông qua việc cảm ngộ quy tắc hắn cũng cảm nhận được loại thiên địa bản nguyên thứ mười một.
Cùng với việc lợi dụng mảnh vỡ Thần Linh để nhìn thấy thiên địa bản nguyên khi trước không có gì khác biệt.
Nói cách khác, Lục Trường Sinh tới Thần Vực trên thực tế là mất công vô ích một chuyến à?
"Không, không tính là đi một chuyến vô ích."
"Tại Thần Vực ta còn thu được mảnh vỡ Thần Linh. Có được kinh nghiệm cảm ngộ quy tắc từ mảnh vỡ Thần Linh nên giờ ta mới có thể cảm ngộ quy tắc nhanh như vậy."
"Nếu không, chỉ dù ngộ tính có lột xác, dù là tận mắt trông thấy quy tắc, nhưng kỳ thực cũng không có khả năng cảm ngộ một loại quy tắc nhanh như vậy."
"Không có mảnh vỡ Thần Linh thì ta có muốn cảm ngộ một loại quy tắc có lẽ cũng phải mất mấy tháng thậm chí là mấy năm thời gian."
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn có lẽ đã tiết kiệm được không ít thời gian.
Vả lại chuyến đi tới Thần Vực cũng giúp Lục Trường Sinh được trông thấy tồn tại do quy tắc hiển hóa như Thần Linh.
Đó là sinh mệnh rất đặc thù.
Điều này khiến Lục Trường Sinh càng thêm hiểu rõ hơn về quy tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận