Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1581: Tiến về chiến trường Thiên Ngoại, được Thái Ất Tiên Tôn chú ý! (2)

Thế là Khổ Hải Tiên Tôn tiếp tục chờ chờ đợi.
Thế nhưng lần đợi này có vẻ rất lâu.
Ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Trong nháy mắt đã qua mười năm.
Lục Trường Sinh vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Lần này Khổ Hải Tiên Tôn rốt cuộc cũng hiểu ý định của Lục Trường Sinh rồi.
Chỉ sợ đối phương thật sự muốn ngây ngốc trong động phủ bảy mươi năm.
Đây là cẩn thận ư?
Không, đây là nhát gan!
Đây là e ngại!
Được xưng tụng là Tiên Quân vô địch thế mà ngay cả chiến trường cũng không dám xông lên.
Lúc trước Khổ Hải Tiên Tôn đắc ý bao nhiêu, hiện giờ lại có bấy nhiêu phẫn nộ.
Lục Trường Sinh thậm chí chưa từng bước ra khỏi động phủ, nhưng thanh danh của hắn càng lúc lại càng lớn.
Bởi vì hiện giờ toàn bộ chiến trường Thiên Ngoại đều lan truyền sự tích về hắn.
Thân là Tiên Quân vô địch, từng bước lên tầng thang Thiên Tiên thứ mười.
Vậy mà từ khi tới chiến trường Thiên Ngoại lại trốn trong động phủ những mười năm.
Bất động như núi!
Nghe nói ngay cả Thái Ất Tiên Tôn cũng thấy tức giận.
Nhưng lại không làm gì Lục Trường Sinh được.
Đây cũng là chủ đề bàn tán rất thú vị tại chiến trường Thiên Ngoại.
“Nghe nói Trường Sinh Tiên Quân vẫn chưa ra khỏi động phủ, giờ đã mười năm rồi nhỉ?”
“Đúng là mười năm rồi. Hắn cứ trốn trong động phủ mãi, thế này cũng quá… nhát gan rồi?”
“Chỉ sợ không đơn giản là nhát gan thôi đâu. Trường Sinh Tiên Quân vượt qua tầng thang Thiên Tiên thứ mười nên thu được rất nhiều tiên công, hắn có thể thoải mái ở lại động phủ mà không phải lo chuyện khấu trừ tiên công, hắn có tư cách ấy, nhưng chúng ta thì sao? Chúng ta không có nhiều tiên công như vậy nên chỉ có thể liều mạng thôi.”
“Đúng vậy, đừng thấy hai chúng ta thu được một chút tiên công, cũng có được chút danh tiếng. Nhưng vẫn có một số Tiên Quân đã chết ngay trên chiến trường Thiên Ngoại. Nếu có thể ta cũng muốn ở trong động phủ mấy chục năm thậm chí là hơn trăm năm ấy chứ…”
“Đúng thế, làm gì có Tiên Quân nào không hâm mộ Trường Sinh Tiên Quân chứ?”
Phần lớn các Tiên Quân chỉ thấy hâm mộ Lục Trường Sinh.
Ngược lại một số Tiên Tôn lại có phần giận dữ.
Đôi khi khu vực bọn hắn trấn giữ có chút căng thẳng, nếu lúc đó có Lục Trường Sinh thì hẳn là áp lực sẽ ít hơn rất nhiều.
Thế nhưng Lục Trường Sinh thật sự chỉ ở rịt trong động phủ, không bước ra ngoài một bước.
Chính bọn hắn chỉ có thể gánh lấy áp lực.
Mà lại không có cách nào, bởi quy củ trên chiến trường Thiên Ngoại chính là như vậy.
Lục Trường Sinh có tiên công, hắn ở lại động phủ hoàn toàn phù hợp với quy củ, không ai làm gì hắn được.
Lúc này, trong động phủ của Lục Trường Sinh.
Hắn đang dốc toàn lực phân tích U tộc.
Lục Trường Sinh chẳng hề hay biết về những lời đồn đại bên ngoài.
Nhưng dù có biết Lục Trường Sinh cũng không để ý.
Lục Trường Sinh mất mười năm phân tích huyết nhục U tộc, thế nhưng hắn vẫn không thể phân tích được.
Huyết nhục U tộc còn huyền diệu hơn so với tưởng tượng của Lục Trường Sinh.
Dường như hoàn toàn khác với nhục thân Tiên tộc.
Nhưng không thành vấn đề.
Hiện giờ Lục Trường Sinh càng quyết tâm phân tích nhục thân U tộc hơn.
Thế nên hắn gần như không tiếc bất cứ giá nào, một mực toàn tâm toàn ý vào việc phân tích.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, bốn mươi năm, năm mươi năm…
Nháy mắt đã qua năm mươi năm.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh dùng ròng rã năm mươi năm để phân tích thứ gì đó.
Phải biết là trước kia bất kể phân tích cái gì cũng đâu cần tới năm mươi năm?
Huống chi hiện tại ngộ tính của Lục Trường Sinh đã là đỉnh cấp ngộ tính.
Đỉnh cấp ngộ tính mà phân tích cũng mất năm mươi năm, đủ thấy nhục thân U tộc khủng bố nhường nào.
Có điều một phần cũng vì nhục thân U tộc và nhục thân Tiên Nhân hoàn toàn khác biệt.
Về căn bản đã không tương đồng.
Trước đây Lục Trường Sinh chưa bao giờ thấy qua thứ gì như thế.
Có lẽ cũng vì vậy nên việc phân tích mới trở lên cực kỳ khó khăn.
Thế nhưng dù khó khăn thế nào, dù huyền diệu ra sao.
Sau năm mươi năm, cuối cùng Lục Trường Sinh vẫn phân tích huyết nhục U tộc thành công.
Giờ phút này ở trước mặt Lục Trường Sinh, huyết nhục U tộc đã không còn bất cứ bí mật gì nữa.
Thậm chí về mặt lý thuyết, Lục Trường Sinh còn có thể ngưng tụ ra nhục thân đồng dạng với U tộc! Chỉ là hai loại nhục thân vẫn hoàn toàn khác biệt.
Chuyện này liên quan tới hệ thống tu hành.
Dù nhục thân U tộc rất mạnh.
Nhưng Lục Trường Sinh biết, căn cơ tu hành của hắn là Tiên tộc, cũng là Tiên Đạo.
Bởi vậy cuối cùng hắn vẫn lựa chọn luyện hóa huyết nhục U tộc để gia tăng Huyết Nhục đạo quả của bản thân.
Mà không phải là tu luyện nhục thân U tộc.
Thế là Lục Trường Sinh chính thức luyện hóa huyết nhục U tộc.
Mà Huyết Nhục đạo quả của hắn rốt cục cũng bắt đầu tăng lên.
26%, 27%, 28%, 29%, 30%…
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng luyện hóa toàn bộ huyết nhục U tộc.
Tiến độ Huyết Nhục đạo quả dừng lại ở con số 31%.
Nói cách khác, từ 26% tăng lên 31%, Lục Trường Sinh luyện hóa một tên U tộc, Huyết Nhục đạo quả thu được 5% tiến độ.
Nếu như hắn có thể luyện hóa thêm mười bốn thi thể U tộc nữa, vậy chẳng phải Huyết Nhục đạo quả có thể viên mãn rồi sao?
Theo lý thuyết chính là như thế.
Nhưng phải đi đâu tìm mười bốn thi thể U tộc đây?
Tại chiến trường Thiên Ngoại đúng là có U tộc.
Nhưng muốn gặp được một tên U tộc lại không dễ dàng như vậy.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Cuối cùng hắn cũng thấy được con đường giúp “Huyết Nhục đạo quả” viên mãn.
Hơn nữa lại khá dễ thực hiện.
Ít nhất trong ba loại đạo quả, theo lý mà nói dễ viên mãn nhất chính là Huyết Nhục đạo quả.
Lục Trường Sinh không bỏ phí năm mươi năm này rồi.
“Năm mươi năm…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn xem qua tiên công.
Thời gian qua bị khấu trừ 5000 tiên công, còn lại 2300 tiên công.
Với số tiên công này Lục Trường Sinh vẫn có thể tiếp tục ở lại động phủ hơn hai mươi năm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận