Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1335. Phất tay trấn áp bảy đại Tổ Cảnh! Bất ngờ ngoài ý muốn, thi thể Quỳ Ngưu lại là... (5)



Chương 1335. Phất tay trấn áp bảy đại Tổ Cảnh! Bất ngờ ngoài ý muốn, thi thể Quỳ Ngưu lại là... (5)




“Tha mạng, tiền bối tha mạng.”
Dưới sức mạnh khủng bố của Sát Sinh Đạo, bảy tên Tổ Cảnh, không có một tên nào chạy trốn được, lần lượt bị thương nặng.
Nhưng cũng tạm, không có chết.
Sau đó, bàn tay lớn của Lục Trường Sinh lại trực tiếp chụp một cái, nắm bảy tên Tổ Cảnh vào trong tay, ném toàn bộ vào trong Thủy phủ trấn áp.
Từ đó, tộc Linh, tộc Nham đều không còn Tổ Cảnh.
Có lẽ thế giới của tộc Nham còn Tổ Cảnh.
Nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc tổn thương nguyên khí nặng nề của tộc Nham.
Sau này đều phải cụp đuôi làm người, làm gì còn dám nhúng tay vào chuyện của Lôi Linh giới?
Về phần tộc Linh.
Từ nay về sau, tộc Linh khó có thể đối kháng cùng tộc Lôi.
Lục Trường Sinh tiện tay đã dẹp sạch tộc Linh cùng tộc Nham.
Nhưng hắn không ra tay với tộc Linh dưới Tổ Cảnh.
Lần này hắn đến không phải vì đặc biết giết chóc, mà và vì thi thể Quỳ Ngưu.
Lục Trường Sinh bắt được một vài tộc Linh, rất nhanh thì đã biết được tung tích của thi thể Quỳ Ngưu.
Cho nên, bay thẳng tới núi Quỳ Ngưu của tộc Linh.
Nghe nói, thi thể Quỳ Ngưu của tộc Linh đang ở núi Quỳ Ngưu.
Núi Quỳ Ngưu lấy Quỳ Ngưu làm tên, tộc Linh cũng chưa từng che dấu vị trí cụ thể của thi thể Quỳ Ngưu.
Khi Lục Trường Sinh giáng xuống, thấy được Quỳ Ngưu phía sau núi, hắn biết được nguyên nhân.
“Luồng uy áp này... thật sự là thi thể Quỳ Ngưu?”
Lục Trường Sinh kinh nghi bất định.
Uy áp!
Từ trên núi Quỳ Ngưu lại truyền tới một luồng uy áp khủng khiếp.
Đương nhiên, luồng uy áp này không có bất kỳ sự tức giận nào.
Giống như là lục bình không có rễ.
Nhưng cho dù là lục bình không có rễ, uy áp cũng vô cùng kinh khủng.
Không phải Tổ Cảnh có thể có được.
“Tiên Cảnh! Luồng uy áp này thuộc về đại năng Tiên Cảnh!”
“Chẳng lẽ, thần thú Thái Cổ Quỳ Ngưu, thật ra là thuộc về cấp bậc Tiên Cảnh?”
Trong lòng Lục Trường Sinh chấn động.
Tiên Cảnh!
Nếu như thi thể Quỳ Ngưu thật sự là Tiên Cảnh, vậy thì quả thật khó có thể tưởng tượng.
Thần vật Tiên Linh gì đó.
Tinh huyết tộc Lôi, tộc Linh gì đó, toàn bộ đều không đáng nhắc tới.
Đúng vậy, ngay cả thần vật Tiên Linh cũng không đáng nhắc tới.
Dù sao, đây chính là thi thể đại năng Tiên Cảnh đó.
Cũng không biết có được bảo tồn đầy đủ không?
Cho đến giờ, đại năng Tiên Cảnh mà Lục Trường Sinh biết, cũng chỉ có Hồng Trần Tiên Liễu Vân cùng với Cự Linh Thủy Tổ thôi.
Tiên Cảnh khác, Lục Trường Sinh cũng không biết.
Mà hôm nay, đột nhiên xuất hiện một cỗ thi thể Quỳ Ngưu, nghi là Tiên Cảnh.
Đây quả thật là trời sập, vượt quá dự liệu của Lục Trường Sinh rồi.
Nhưng Hồng Trần Tiên Liễu Vân từng đi qua tộc Lôi Linh, thậm chí còn ban cho tộc Lôi Linh thần vật Tiên Linh.
Vậy thì, có phải Liễu Vân biết cỗ thi thể Quỳ Ngưu này hay không?
Lục Trường Sinh suy đoán, hẳn là biết.
Thậm chí, Liễu Vân ban thần vật Tiên Linh cho tộc Lôi Linh, cũng có liên quan tới thi thể Quỳ Ngưu này.
Liễu Vân, hơn phân nửa từng phân tích qua thi thể Quỳ Ngưu này.
Chẳng qua là lão Quy không biết thôi
Lão Quy vẫn luôn ở trong Thủy phủ.
Liễu Vân cũng sẽ không nói mọi chuyện cho lão Quy.
Vì vậy, lão Quy chỉ biết Liễu Vân ban thần vật Tiên Linh cho tộc Lôi Linh, nhưng lại không biết bản thân tộc Lôi Linh đã có một cỗ thi thể Quỳ Ngưu khủng bố.
“Như vậy, để ta nhìn xem thi thể Quỳ Ngưu thật sự, đến tột cùng có phải Tiên Cảnh hay không?”
Lục Trường Sinh nhìn núi Quỳ Ngưu, ngay sau đó bước ra một bước.
Nhưng một bước này, Lục Trường Sinh lại giống như khó có thể hạ xuống.
Phía trước giông như có một lực cản vô hình, ngăn cản Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm”
Cuối cùng Lục Trường Sinh vẫn dùng sức bước qua.
Bước ra một bước này, đất rung núi chuyển.
Rốt cuộc Lục Trường Sinh cũng hiểu được, tại sao tộc Linh lại không sợ vị trí núi Quỳ Ngưu bị lộ.
Cho dù bị lộ cũng không sao cả.
Dưới loại tình huống có uy áp khủng bố cản trở này, những người khác, cho dù là Tổ Cảnh, muốn bước một bước vào núi Quỳ Ngưu đều là hy vọng xa vời!
“Bước đầu tiên!”
Lục Trường Sinh cắn chặt răng hàm răng.
Một bước này bước ra cũng không thoải mái.
Hắn đã vận dụng Vạn Linh Tiên Thể, nhưng chỉ có thể có thể bước được một bước.
Nếu muốn bước tiếp bước thứ hai, e là cũng rất khó.
Mà khoảng cách của hắn, nếu muốn lên trên núi, thì bao xa?
Lục Trường Sinh đơn giản tính toán một chút.
Ít nhất trăm bước!
Khoảng cách trăm bước, làm sao vượt qua?
“Tiên Cảnh và Tổ Cảnh chênh lệch lớn như vậy?”
“Ta đã là Tổ Cảnh đỉnh cấp, cho dù trong Tổ Cảnh đỉnh cấp cũng không tầm thường, nhưng đối mặt với uy áp của thi thể Quỳ Ngưu, lại chỉ có thể đứng ngoài trăm bước? Ngay cả nhích trăm bước tới gần cũng khó khăn.”
“Sao chênh lệch lại lớn như vậy? Có cái gì đó rất không đúng...”
Lục Trường Sinh nhướn mày.
Hắn cảm thấy có gì đó không đúng.
Cho dù đại năng Tiên Cảnh rất mạnh, nhưng mà Quỳ Ngưu đã chết.
Chỉ là thi thể Quỳ Ngưu, tại sao lại có uy áp kinh khủng như vậy?
Huống hồ, Lục Trường Sinh còn không thể bước vào phạm vị trăm bước của thi thể Quỳ Ngưu, vậy người tộc Linh đi vào bằng cách nào?
Người tộc Linh lại có thể tới gần thi thể Quỳ Ngưu.
Điểm này Lục Trường Sinh đã xác nhận.
“Tiền bối, người của tộc Linh ta là dựa vào huyết mạch trong cơ thể, cộng thêm kỹ xảo truyền thừa nhiều đời xuống, mới có thể miễn cưỡng mà nhích tới gần thi thể Quỳ Ngưu.”
“Ngoài ra, cho dù là người trong tộc Lôi, cũng đừng hòng tới gần phạm vi trăm bước quanh thi thể Quỳ Ngưu.”
“Trừ khi là một vài sự tồn tại đặc biệt mạnh mẽ, mới có thể bước được mười mấy bước. Nhưng cũng không hơn, sau mười mấy bước thì vẫn khó có thể tiến tới gần, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ.”
Người trong tộc Linh giải thích cho Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
Uy áp của thi thể Quỳ Ngưu này cũng không phải nhắm riêng vào hắn, mà nhắm vào mọi người, bao gồm cả tộc Linh. Hết chương 1335.



Bạn cần đăng nhập để bình luận