Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1281. Cưỡi lên Lão Quy trăm trượng, lăng không hư độ giáng xuống Văn Đô, Lục Trường Sinh cuối cùng cũng hiện thân! (5)



Chương 1281. Cưỡi lên Lão Quy trăm trượng, lăng không hư độ giáng xuống Văn Đô, Lục Trường Sinh cuối cùng cũng hiện thân! (5)




Động tĩnh lần này thật sự quá lớn.
Rất nhiều người đều ngẩng đầu, nhìn về Thần Quy khổng lồ trong hư không.
“Đó... đó là cái gì thế?”
“Một Thần Quy? Nhưng mà, Thần Quy khổng lồ như thế, quả thực là mới nghe lần đầu...”
“Hình như bên trên Thần Quy còn có một người, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế?”
Trong đó cũng có không ít người có kiến thức.
Nhận thấy được Thần Quy và người trên lưng Thần Quy có khả năng là kẻ đến không có ý tốt.
Cho nên lặng lẽ rời đi.
Nhưng phần lớn người vẫn là chấn động trong lòng, không biết xảy ra chuyện gì.
“Lớn mật!”
“Thiên Ngoại Tà Ma, cũng dám càn rỡ ở Văn Đô ta à?”
Bỗng nhiên, một tiếng quát to vang lên.
Ngay sau đó, một nhóm người đạp không đi đến, trong nháy mắt đã tới trong khoảng không, xa xa giằng co với Lục Trường Sinh.
Thiên Ngoại Tà Ma.
Thật ra thì đây chính là Thiên Ngoại Thần Nhân.
Đây chẳng qua là cách gọi của thổ dân Côn Ngô giới đối với người tu hành trong Giới Hải mà thôi.
Thần nhân cũng được, tà ma cũng thế, thật ra đều giống nhau cả.
Chẳng qua, ở thần triều Văn Hoa, danh tiếng của người tu hành trong Giới Hải không tính là rất tốt.
Nghe được cự quy cùng với người trên cự quy là Thiên Ngoại Tà Ma.
Thế là, rất nhiều người phía dưới lập tức hỗn loạn cả lên.
Lao nhao muốn thoát đi.
Nhưng trên đường cái nhiều người như vậy, sao có thể thoát đi có trật tự được?
Trong lúc nhất thời ngược lại là vô cùng hỗn loạn, các loại tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.
“Hửm?”
“Các ngươi biết Lục mỗ?”
Lục Trường Sinh bỗng nhiên lên tiếng.
Hắn cảm thấy có chút kỳ quái.
Khí tức hắn phát tán ra, thật ra chẳng qua chỉ là khí tức Thần Thể.
Hoàn toàn không có tản ra khí tức bản thể.
Làm sao mà những người này lại nhận ra là người tu hành Giới Hải?
“Lục Trường Sinh, sự tình của ngươi ở thần triều Đại Càn đã truyền đến thần triều Văn Hoa rồi.”
“Thiên Ngoại Tà Ma như ngươi, tà tính khó sửa đổi, phạm vào tội nghiệt ngập trời ở thần triều Đại Càn, bây giờ lại lẻn vào Văn Đô, còn muốn làm loạn ở Văn Đô, quả thực là si tâm vọng tưởng!”
“Hôm nay ngươi tự chui đầu vào lưới, vậy thì vĩnh viễn ở lại nơi này đi.”
Có vẻ như đối phương rất hiểu rõ Lục Trường Sinh.
Hiển nhiên, tin tức bên phía thần triều Đại Càn cũng đã truyền tới.
Thậm chí còn tương đối cặn kẽ.
Tuy Lục Trường Sinh chưa từng bại lộ thân phận người tu hành Giới Hải ở thần triều Đại Càn.
Nhưng không chịu nổi mấy chuyện mà hắn làm hơi quá đáng.
Giết hoàng đế, cướp bảo khố, đại náo Thần Đô Đại Càn.
Mỗi một loại hành vi này, cũng chỉ có người tu hành Giới Hải mới có thể làm ra được.
Hơn nữa lại còn không cố kỵ chút nào.
Sau đó cẩn thận phân tích, thật ra thì có thể cho ra kết luận rồi.
Hơn nữa chuyện như vậy, hoàn toàn không cần bằng chứng gì.
Thà giết lầm còn hơn bỏ sót.
Suy cho cùng người tu hành Giới Hải ở Côn Ngô giới lại không có danh tiếng tốt gì.
“Thế nên, mục đích các ngươi khi đi đến Thiên Thủy thành thực sự là Lục mỗ?”
“Tuy bắt Âu Phục Xuân đi, cũng chỉ là muốn dẫn Lục mỗ đi tới Văn Đô?”
Lục Trường Sinh chậm rãi lên tiếng.
“Không sai.”
“Không nghĩ tới ngươi lại thật sự ngu xuẩn như vậy, chỉ có chút tài mọn mà cũng có thể dẫn ngươi mắc câu.”
“Xem ra, lúc trước bọn ta đã lo lắng quá rồi.”
Cường giả hoàng thất khẽ lắc đầu.
Mất công lúc trước bọn họ kiêng kỵ Lục Trường Sinh như vậy, thậm chí còn vì thế mà làm ra bố trí chu đáo chặt chẽ.
Các loại phương án đều có.
Nhưng hiện tại xem ra, bọn họ thật sự đã đánh giá cao Lục Trường Sinh rồi.
Lục Trường Sinh từ chối cho ý kiến.
Bây giờ tất cả đều đã minh bạch rồi.
Hắn bỗng nhiên cười.
“Đúng vậy, chút tài mọn này mà Lục mỗ đều có thể mắc câu.”
“Nếu đã như thế, vậy Lục mỗ sẽ như ngươi mong muốn.”
“Bây giờ Lục mỗ ở ngay trước mặt các ngươi, nào, tranh thủ thời gian giết Lục mỗ đi!”
“Đừng trách Lục mỗ không có nhắc nhở các ngươi, không sử dụng thần vật trấn quốc, các ngươi không giết nổi Lục mỗ!”
Cơ thể Lục Trường Sinh thẳng tắp.
Giờ khắc này, trên người hắn dường như tản ra một luồng khí phách vô thượng!
Lục Trường Sinh lẳng lặng đứng trên mai của Lão Quy.
Lão Quy cũng vô cùng “phối hợp”, nó mở to cái miệng khổng lồ của mình rồi lập tức thổi mạnh một hơi.
“Phù…”
Một cơn gió mạnh thổi quét.
Lão Quy thổi một hơi, giống như thổi thẳng một cơn gió lốc về phía những cường giả Thần Thể trong hoàng thất trong hư không. Cả đám vội vàng lùi về phía sau, tạm lánh mũi nhọn.
Lần này, nét mặt của cường giả hoàng thất càng tệ hơn.
“Lão Quy này…”
Có vẻ như người của hoàng thất hơi kiêng kỵ.
Lúc trước bọn họ không chú ý tới Lão Quy này.
Nhưng bây giờ, Lão Quy thổi một hơi, bọn họ mới biết được sự đáng sợ của nó.
Đây không phải một Lão Quy bình thường, mà e là tương đương với một vị cao thủ Thần Thể đứng đầu.
Lục Trường Sinh lại có thể làm linh thú khủng bố cỡ này làm thú cưỡi cho mình.
Có thể tưởng tượng được thực lực của hắn sẽ khủng bố cỡ nào.
“Sử dụng thần vật trấn quốc!”
Trong lòng thành viên hoàng thất thần triều Văn Hoa không còn bất cứ tia may mắn nào nữa.
Loại thời điểm này, chỉ có thể sử dụng thần vật trấn quốc mà thôi.
“Hử?”
Lục Trường Sinh lập tức cảm giác được sự khác biệt.
Một tia uy hiếp mỏng manh quanh quẩn trong lòng.
Thần vật trấn quốc!
Đây là loại thần vật trấn quốc thứ hai hắn nhìn thấy.
Loại thần vật trấn quốc đầu tiên hắn nhìn thấy tất nhiên là thần vật ở Thần Đô thần triều Đại Càn lúc trước.
Lúc ấy Lục Trường Sinh còn thử chống đỡ, đúng là rất mạnh.
Mà bây giờ lại là thần vật trấn quốc của thần triều Văn Hoa.
“Đợi đã.”
“Hai thần vật trấn quốc ư?”
Lục Trường Sinh đột nhiên nhìn về một phương hướng khác.
Hắn cảm nhận được một luồng uy hiếp đến từ phương hướng đó.
Thậm chí luồng uy hiếp này còn mãnh liệt hơn.
Dựa vào thực lực hiện giờ của Lục Trường Sinh, chỉ có thần vật trấn quốc mới có thể uy hiếp được hắn. Hết chương 1281.



Bạn cần đăng nhập để bình luận