Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1931: Một mình đấu với Thiên Yêu, chiến lực của Đại Đế uy chấn bốn phương! (3)

“Nhưng Lục trưởng lão hãy đeo lệnh bài Tông chủ này. Có tấm lệnh bài Tông chủ này Lục trưởng lão có thể thoải mái ra vào đại trận, một khi không ngăn được Thiên Yêu, Lục trưởng lão nhất định phải lui vào trong đại trận bảo vệ sơn môn, như thế ngươi cũng sẽ không phải hy sinh một cách vô ích.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông đưa lệnh bài Tông chủ cho Lục Trường Sinh.
Đây chính là biểu tượng của Tông chủ.
Thế nhưng có tấm lệnh bài này trong tay thì an toàn của Lục Trường Sinh sẽ được đảm bảo.
Đánh không lại Thiên Yêu thì hắn có thể rút lui vào đại trận bảo vệ sơn môn bất cứ lúc nào.
Đại trận bảo vệ sơn môn ít ra còn có thể ngăn cản thêm mấy ngày, Lục Trường Sinh lui vào đại trận bảo vệ sơn môn thì Thiên Yêu cũng không làm gì được hắn.
“Để Lục mỗ đi gặp Thiên Yêu một lần xem!”
Nói xong Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa, hắn đi thẳng ra khỏi động phủ, bay lên không trung, bước từng bước ra bên ngoài sơn môn.
Lúc này, gần như tất cả mọi người trong Ngộ Đạo Thánh Tông đều đang nhìn chằm chằm Thiên Yêu bên ngoài sơn môn.
Nhìn đại trận bảo vệ sơn môn lung lay sắp đổ.
Nhưng khi Lục Trường Sinh bước từng bước một ra bên ngoài sơn môn cũng khiến rất nhiều tu sĩ chú ý.
“Chuyện gì thế kia? Đó là Lục trưởng lão phải không, hắn định đi đâu thế?”
“Chẳng lẽ Lục trưởng lão muốn rời khỏi đại trận bảo vệ sơn môn?”
“Đây không phải là đi chịu chết sao?”
“Nghe nói Lục trưởng lão tại Thiên Nguyên Thánh Tông còn được gọi là Đại Thánh vô địch.”
“Nhưng Đại Thánh vô địch đối đầu với Thiên Yêu cũng chỉ có một con đường chết thôi mà?”
Vô số tu sĩ đều ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Lục Trường Sinh.
Cứ thế nhìn Lục Trường Sinh bước từng bước ra khỏi sơn môn.
Tới cả đám dị thú đông đúc bên ngoài đại trận bảo vệ sơn môn cũng ngỡ ngàng dừng công kích.
“Ừm?”
“Một kẻ chỉ là Đại Thánh mà cũng dám chủ động đi ra chịu chết?”
Cái đầu to lớn của Thiên Yêu gần như đã to bằng một ngọn núi.
Thanh âm của nó lại giống tiếng sấm ầm vang.
Đối mặt với một con Thiên Yêu.
Chỉ riêng uy thế thôi cấp độ Đại Thánh đã khó thể tiếp nhận rồi.
Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước, năm bước…
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng đã tới gần ranh giới đại trận bảo vệ sơn môn.
Bước thêm một bước nữa là hắn sẽ ra tới cửa đại trận.
Không có đại trận bảo vệ sơn môn che chở, Lục Trường Sinh sẽ phải đối đầu trực diện với một con Thiên Yêu, thậm chí còn cả vô số dị thú mạnh mẽ.
Tất cả mọi người nhìn chòng chọc theo bóng lưng Lục Trường Sinh.
Lúc này nói gì cũng vô dụng.
Rất nhiều tu sĩ đều vô cùng kích động.
“Tách.”
Rốt cục Lục Trường Sinh vẫn sải bước, rời khỏi sự che chở của đại trận bảo vệ sơn môn.
Trực diện với Thiên Yêu!
Tĩnh!
Nhất thời, bất kể là tu sĩ Ngộ Đạo Thánh Tông bên trong đại trận bảo vệ sơn môn hay đám dị thú bên ngoài sơn môn.
Thấy hành động của Lục Trường Sinh, dường như tất cả đều trở nên yên tĩnh.
Ngay cả Thiên Yêu lúc này cũng khẽ nheo mắt, nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh.
“Đúng là ngươi dám ra đây thật?”
“Ai cho ngươi dũng khí ấy?”
Thanh âm của Thiên Yêu tựa như tiếng sấm vang vọng bên tai Lục Trường Sinh.
Thậm chí khí thế đáng sợ của Thiên Yêu cũng che trời lấp đất cuốn về phía Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn chỉ lẳng lặng đứng giữa hư không như cũ, thân thể hắn thậm chí còn không hề lay động.
Hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm Thiên Yêu.
Đây là hắn lần đầu tiên hắn nhìn thẳng vào tồn tại cấp độ Đại Đế.
“Vù vù.”
Ngay sau đó trên thân Lục Trường Sinh hiển hóa ra từng loại đại đạo.
Một loại, ba loại, năm loại, tám loại, chín loại..
Lục Trường Sinh hiển hóa ra chín loại đại đạo.
Đương nhiên đây chỉ là số lượng đại đạo hắn hiển hóa ra tại Ám Vực.
Thật ra nếu hắn hiển hóa thật thì không chỉ chín loại đại đạo thôi đâu.
Dù hắn có hiển hóa ra hơn một nghìn loại đại đạo cũng không thành vấn đề.
Nhưng hiển hóa ra hơn một nghìn loại đại đạo thật thì ai cũng sẽ biết Lục Trường Sinh không phải Đại Thánh chân chính.
Nhưng dù là chín loại đại đạo hay hơn một nghìn loại đại đạo.
Uy lực vẫn giống nhau.
Dù sao sức mạnh Lục Trường Sinh bộc phát về bản chất vẫn là Hư giới. Chín loại đại đạo cũng là Hư giới.
Mà 1500 loại đại đạo cũng là Hư giới.
Những thứ này đều không quan trọng.
Quan trọng nhất vẫn là Hư giới.
“Rầm.”
Lục Trường Sinh bạo phát.
Chín loại đại đạo trùng trùng điệp điệp nghiền ép xuống.
Mục tiêu chỉ có một, Thiên Yêu!
“Muốn chết!”
Thiên Yêu giận dữ gầm lên.
Trước mặt nó Lục Trường Sinh lại dám làm càn như vậy, là một con Thiên Yêu, đương nhiên nó chẳng hề tốt tính?
Huống chi Lục Trường Sinh còn là tu sĩ của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Chết cũng là đáng đời!
Thế nên Thiên Yêu trực tiếp vươn một cái móng vuốt to lớn ra.
Như thể sắp xé rách cả khoảng không.
Móng vuốt trùng trùng điệp điệp tựa như núi Thái Sơn đè xuống.
“Ầm ầm,”
Đó là một kích từ Thiên Yêu.
Tương đương với một kích từ Đại Đế.
Dưới cấp độ Đại Đế không một ai ngăn nổi.
Huống chi Lục Trường Sinh cũng không trốn vào trong đại trận bảo vệ sơn môn.
Hắn chỉ lấy chín loại đại đạo mà thực ra là Hư giới để ngăn cản một kích của Thiên Yêu.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm cảnh này.
Nhất là tu sĩ của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Thật ra bọn hắn đã hiểu Lục Trường Sinh đang làm gì.
Dù biết rõ không địch lại nhưng vẫn muốn chính diện đối kháng với Thiên Yêu, liều chết cũng phải đánh cược một lần!
Trong lòng Lục Trường Sinh tựa như giếng cổ không hề gợn sóng.
Hắn cực kỳ bình tĩnh.
Lục Trường Sinh đã trải qua rất nhiều trận đại chiến tương tự, thậm chí là đại chiến sinh tử.
Bởi vậy dù phải đối mặt với Thiên Yêu thì Lục Trường Sinh cũng không hề tỏ vẻ e ngại.
Hắn điều động sức mạnh Hư giới, mô phỏng ra chín loại đại đạo, hung hăng đánh về phía một trảo của Thiên Yêu.
Rốt cục một kích của Thiên Yêu cũng rơi vào trong Hư giới của Lục Trường Sinh.
Rất mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận