Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 120. Muốn dương danh sao? Như ngươi mong muốn (3)



Chương 120. Muốn dương danh sao? Như ngươi mong muốn (3)




Vừa nghe đệ tử của Huyết Sát Môn nói rằng người trong tranh là Trang Thập Tam, tất cả mọi người đều ồ lên.
"Hóa ra là Trang đại hiệp ư?"
"Vì sao Huyết Sát Môn lại muốn giết Trang đại hiệp?"
"Trang đại hiệp đã bình định nạn trộm cướp cho thành Nam Dương chúng ta, vậy mà Huyết Sát Môn lại muốn đối phó với hắn ư?"
"Suỵt, be bé cái mồm thôi, đệ tử Huyết Sát Môn dám giết người thật đấy! Nếu chúng giết người thì quan phủ cũng không quản được đâu."
Ở thành Nam Dương này, Trang Thập Tam có danh nghĩa hiệp, bởi vậy nên rất nhiều người cảm thấy căm phẫn vì hành động của Huyết Sát Môn, thế nhưng bọn họ đều không dám lớn tiếng phản đối.
"Hừ, sợ cái gì. Trang đại hiệp đã bình định được nạn trộm cướp ở thành Nam Dương, giúp mọi người không còn phải lo lắng về sơn phỉ, rõ ràng là người có ân với thành Nam Dương ta!"
"Đúng thế, Huyết Sát Môn thì sao? Trang đại hiệp bình định được nạn trộm cướp thì cũng có thể diệt trừ Huyết Sát Môn!"
"Keng keng."
Một giây sau, người của Huyết Sát Môn rút đao, lạnh lùng lên tiếng: "Kẻ nào còn dám chê trách Huyết Sát Môn chúng ta, giết không tha!"
Đám người vội vàng giải tán.
Danh tiếng của Huyết Sát Môn giờ cũng đang dần xấu đi, thế nhưng có vẻ như bọn chúng chẳng thèm để ý đến cái gọi là danh tiếng.
Huyết Sát Môn chính là một thế lực chốn giang hồ, danh tiếng cũng chẳng ra sao, làm gì có chuyện bọn chúng sẽ để ý đến lời bàn luận của bách tính bình thường.
Sau đó, đám người của Huyết Sát Môn lại tiếp tục đi dán tranh chân dung ở những nơi khác.
Lục Trường Sinh nheo mắt, thật ra tranh chân dung của Trang Thập Tam cũng chỉ giống khoảng năm, sáu phần thôi, vừa thấy đã biết là dựa vào lời miêu tả rồi vẽ ra.
"Hẳn là Huyết Sát Môn đã thông qua phương pháp giết người của ta để biết đó là Trang Thập Tam."
"Nhưng Huyết Sát Môn biết là Trang Thập Tam giết đám người kia mà còn dám dán lệnh truy nã khắp thành, vậy là chúng nghĩ mình còn mạnh hơn cả Đại Mạc Thập Tam Kỵ à?"
"Hoặc nói cách khác, Huyết Sát Môn đang muốn đạp Trang Thập Tam xuống để nổi danh?"
Lục Trường Sinh đã đại khái đoán được ý định của Huyết Sát Môn.
Huyết Sát Môn đã có nguồn tiêu thụ cho kỳ hương, sau khi giàu có, chúng không muốn "biết điều" nữa mà muốn đạp Trang Thập Tam xuống để nổi danh.
Bây giờ, nhìn khắp thành Nam Dương này, đâu còn ai có danh tiếng lớn hơn Trang Thập Tam nữa.
"Nếu muốn đạp lên Trang Thập Tam để nổi danh, vậy thì sẽ như ngươi mong muốn."
Lục Trường Sinh quay trở lại Diệu Nhân Đường, ánh mắt lạnh căm căm.
Bóng đêm vừa buông xuống, đèn đuốc trong Huyết Sát Môn đã sáng choang lên.
Sau khi Huyết Sát Môn chiếm cứ Cao Gia Bảo, dù bọn chúng không chuyển cả sơn môn tới đây, thế nhưng trên thực tế, Cao Gia Bảo đã dần trở thành tổng bộ của Huyết Sát Môn.
Vào lúc này, trong đại sảnh của Huyết Sát Môn, các trưởng lão đang báo cáo với môn chủ Yến Kiếm Sinh.
"Môn chủ, trong thời gian vừa qua, chúng ta đã mua cửa hàng ở tất cả tám thị trấn trong thành Nam Dương. Hiện nay, chúng đều được dùng để bán kỳ hương, việc làm ăn phát triển rất tốt."
"Hơn nữa, chúng ta đã vượt ra khỏi thành Nam Dương, bắt đầu mua cửa hàng ở ba phủ thành xung quanh đây."
"Về sau, việc buôn bán kỳ hương chắc chắn sẽ có thể trải rộng ra khắp vương triều Đại Ngư. Huyết Sát Môn chúng ta chắc chắn sẽ đạt tới thời kỳ cực thịnh!"
Tất cả các trưởng lão và đệ tử của Huyết Sát Môn đều vô cùng hưng phấn.
Tổ sư của Huyết Sát Môn là một vị võ giả cảnh giới Thần Lực, thế nhưng sau khi tổ sư qua đời, Huyết Sát Môn đã không còn sinh ra võ giả cảnh giới Thần Lực nào nữa.
Mãi cho tới khi Yến Kiếm Sinh trở thành môn chủ của Huyết Sát Môn, hắn chẳng những đã trở thành võ giả cảnh giới Thần Lực mà còn có được may mắn run rủi, phối chế ra một loại kỳ hương lấy Cổ Nham Nhi để làm nguyên liệu chính, từ đó giúp cho Huyết Sát Môn có được một khoản tài nguyên cuồn cuộn không ngừng.
Bởi vậy, ai ai trong Huyết Sát Môn cũng biết, chỉ cần một ngày còn có Yến Kiếm Sinh, Huyết Sát Môn bây giờ nhất định sẽ vượt qua bất cứ thời đại nào trong quá khứ.
Dù có là tổ sư của Huyết Sát Môn đi chăng nữa, cũng không thể bằng Yến Kiếm Sinh được.
Chẳng qua, khác với sự phấn khởi của rất nhiều trưởng lão trong Huyết Sát Môn, có vẻ như Yến Kiếm Sinh lại không hăng hái lắm. Hắn lạnh lùng hỏi: "Trang Thập Tam thế nào? Có tin tức của hắn chưa?"
"Chuyện này..."
Các trưởng lão đều quay sang nhìn nhau.
Một vị trưởng lão bước lên, trả lời: "Bẩm môn chủ, trong thời gian này, chúng ta đã phát động tất cả nhân thủ, cố gắng hết sức đi tìm tung tích của Trang Thập Tam rồi."
"Nhưng kỳ lạ là Trang Thập Tam cứ như đã bốc hơi khỏi thế gian vậy. Chúng ta không có bất cứ phát hiện nào, thậm chí một chút manh mối thôi cũng không có."
"Bởi vậy, chúng ta có suy đoán là Trang Thập Tam đã rời khỏi thành Nam Dương từ lâu rồi."
"Có thể Trang Thập Tam không phải là người của thành Nam Dương, việc càn quét Đại Mạc Thập Tam Kỵ chỉ là tiện tay mà thôi."
Suy đoán của các trưởng lão cũng có lý.
Có rất nhiều võ giả mạnh đều thích du lịch tứ phương, hành hiệp trượng nghĩa, thấy chuyện bất bình sẽ ra tay tương trợ.
Nhưng một khi đã giải quyết xong mọi chuyện, những võ giả kia sẽ lại rời đi, tiếp tục việc du lịch bốn phương của họ.
Cho nên các trưởng lão của Huyết Sát Môn mới đoán rằng Trang Thập Tam chính là một võ giả như thế.
Yến Kiếm Sinh không đưa ra ý kiến, hắn nói tiếp: "Chỗ Lý Mục thì sao? Hắn vẫn không giao ra thân phận của Trang Thập Tam à?"
"Tên cẩu quan Lý Mục cứ trả lời vòng quanh, ăn nói ba phải. Hắn nhận ngân phiếu của chúng ta rồi, thế nhưng lại không hề hé ra bất cứ một lời nào liên quan tới thân phận của Trang Thập Tam."
"Nếu hắn không phải là tri phủ, chúng ta đã làm thịt hắn từ lâu rồi. Bạc của Huyết Sát Môn chúng ta dễ cầm như thế hay sao?"
Vừa nhắc tới Lý Mục, các trưởng lão đều rất bất mãn.
Thật ra, dù Lý Mục có chọc vào bọn chúng thật thì bọn chúng cũng chẳng ngại giết hắn. Hết chương 120.



Bạn cần đăng nhập để bình luận