Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2155: Kích thước vị diện Chân giới gấp vạn lần, trở về học phủ Vĩnh Hằng!

Dù thế nào cũng không thể sụp đổ nhanh như vậy được.
“Chờ đã, kích thước của ta bây giờ…”
Lục Trường Sinh thử cảm ứng kích thước của bản thân.
Sau đó hắn không biết nói gì nữa.
Lục Trường Sinh tính thử thời gian.
Từ khi hắn tới vũ trụ Tinh Oánh tu hành đến giờ đã gần 7000 năm.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem tình trạng của bản thân.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Giới Chủ: Đệ nhị cảnh
Vị diện Chân giới: 10.600 lần (Có thể tăng trưởng)
Linh hồn Hoàng Kim: 11% (Hoàng kim bất hủ, có thể tồn tại cả vạn năm giữa Thời Không Trường Hà)
Vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh đã tăng lên gấp mười nghìn lần!
Đây từng là con số mà Lục Trường Sinh chưa từng nghĩ tới.
Cũng vì nguyên nhân này nên vũ trụ Tinh Oánh mới sụp đổ nhanh hơn.
Thật sự là Lục Trường Sinh đã cắn nuốt phần lớn vị diện tại vũ trụ Tinh Oánh, vậy nên mới khiến vũ trụ Tinh Oánh rung chuyển rồi sụp đổ sớm hơn dự kiến.
Trong khi đó linh hồn Hoàng Kim đã tăng thêm 7%.
Đừng coi thường 7% này, thật ra đây đã con số rất khả quan.
Từ 4% lên tới 11%, gần như mỗi một nghìn năm đều có thể ổn định gia tăng 1% tiến độ.
Chứng tỏ nguồn khí vận của Lục Trường Sinh vẫn rất ổn định.
Rất có thể là có liên quan tới việc “Thăng Duy Pháp” của Lục Trường Sinh đang lưu truyền tại đại vũ trụ.
“Thăng Duy Pháp” lưu truyền càng rộng rãi thì khí vận càng đổ về chỗ hắn nhiều hơn.
“Kích thước của vị diện Chân giới đã gấp vạn lần… dưới Chúa Tể, thậm chí dưới chân thân của Chúa Tể, hẳn ta cũng có thể coi là vô địch…”
Lục Trường Sinh luôn là kẻ theo trường phái “bảo thủ”.
Hắn luôn cho rằng tại vô số vũ trụ của Thời Không Trường Hà mênh mông sẽ có một số kẻ thiên phú dị bẩm, kinh tài tuyệt diễm, có được chiến lực vô cùng cường đại.
Thế nhưng dù hắn có bảo thủ thế nào thì dưới Chúa Tể thử hỏi có ai chống đỡ được kích thước vị diện Chân giới gấp vạn lần đây?
Lục Trường Sinh sẽ không coi nhẹ bản thân.
Lúc này Lục Trường Sinh đã vững tin, dưới Chúa Tể chắc chắn hắn là vô địch!
Thế nhưng tầm nhìn của Lục Trường Sinh đã không còn ở dưới Chúa Tể.
Thậm chí không phải là phân thân Chúa Tể, mà là chân thân của Chúa Tể!
Chân thân của Chúa Tể cường đại tới mức nào, kỳ thực Lục Trường Sinh đã hiểu rõ một phần thông qua phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ lúc trước.
Chúa Tể Vĩnh Dạ nói bộ phân thân kia là khoảng một phần vạn sức mạnh của hắn.
Lúc đó vị diện Chân giới của Lục Trường Sinh có kích thước gấp 600 lần.
Nếu tính theo số lượng thì hẳn là hắn cần đạt tới kích thước gấp 60.000 lần thì mới có thể đối đầu trực diện với Chúa Tể.
Nhưng thực tế lại không phải như vậy.
Trong hàng ngũ các Chúa Tể, Chúa Tể Vĩnh Dạ cũng là tồn tại vô cùng cường đại.
Lục Trường Sinh cảm thấy Chúa Tể Vĩnh Dạ mạnh hơn sư tôn Phi Long Chúa Tể nhà mình nhiều.
Nếu là Chúa Tể bình thường nhất thì sao?
Liệu giờ hắn có thể đối kháng chính diện hay không?
Lục Trường Sinh không rõ lắm, nhưng hắn rất muốn thử một lần.
“Thôi, về học phủ Vĩnh Hằng trước đã.”
“Đệ tử chân truyền chỉ có kỳ hạn vạn năm, mà giờ đã qua bảy nghìn năm, chỉ còn lại ba nghìn năm nữa, phải sử dụng thật tốt mới được…”
Lục Trường Sinh đã biết chỗ tốt của “đệ tử chân truyền” của học phủ Vĩnh Hằng.
Không có thân phận đệ tử chân truyền thì sao hắn biết tới vũ trụ Tinh Oánh được?
Sao hắn có thể tới vũ trụ Tinh Oánh tu hành được?
Lục Trường Sinh đoán rằng tương lai mình sẽ phải cắn nuốt thêm nhiều vị diện hơn nữa.
Vậy nên tìm được càng nhiều những nơi giống với vũ trụ Tinh Oánh lại càng tốt.
Chỉ có ở học phủ Vĩnh Hằng hắn mới có thể hưởng thụ những đãi ngộ thế này.
Lục Trường Sinh không thể sử dụng truyền tống trận để trở lại học phủ Vĩnh Hằng.
Hắn chỉ có thể rời khỏi vũ trụ Tinh Oánh rồi đi dọc theo Thời Không Trường Hà mênh mông, chậm rãi hướng về phía học phủ Vĩnh Hằng mà đi.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã về tới học phủ Vĩnh Hằng.
Có vẻ học phủ Vĩnh Hằng không có gì thay đổi so với trước kia.
Bên ngoài người ra người vào tấp nập.
Lúc nào cũng có người đang xếp hàng khiêu chiến đệ tử chân truyền.
Mà bên trong học phủ Vĩnh Hằng lại có vẻ cực kỳ yên tĩnh.
Lục Trường Sinh vừa mới trở lại học phủ Vĩnh Hằng, lập tức có một bộ phân thân của Chúa Tể Vĩnh Dạ giáng xuống.
“Lục Trường Sinh, cuối cùng ngươi cũng về, tới đại điện đi, có chuyện quan trọng tìm ngươi đấy.”
“Vâng thưa Chúa Tể bệ hạ.”
Lục Trường Sinh không khỏi nghi hoặc.
Hắn vừa trở về mà Chúa Tể Vĩnh Dạ đã tìm hắn có chuyện gì?
Thế là Lục Trường Sinh tới đại điện xem sao.
Trong đại điện chỉ có một mình Chúa Tể Vĩnh Dạ.
“Lục Trường Sinh, ngồi đi.”
Chúa Tể Vĩnh Dạ dừng một lát, nhìn kỹ Lục Trường Sinh rồi nói: “Không ngờ ngươi vừa vào học phủ Vĩnh Hằng lại im lặng không có bất cứ động tĩnh gì suốt bảy nghìn năm, bản tọa xem qua tin tức của ngươi, ngươi tới vũ trụ Tinh Oánh tu hành phải không?”
Đường đường Chúa Tể, biết hành tung của đệ tử chân truyền trong học phủ Vĩnh Hằng cũng không có gì lạ.
Lục Trường Sinh gật đầu, nói: “Đúng, đệ tử đã tới vũ trụ Tinh Oánh. Chỉ là có chuyện này phải báo cáo với Chúa Tể, vũ trụ Tinh Oánh sụp đổ rồi…”
Nét mặt Chúa Tể Vĩnh Dạ xẹt qua vẻ quái dị: ” vũ trụ Tinh Oánh còn có thể chống đỡ thêm mấy vạn năm, sao giờ lại sụp đổ rồi?”
Chúa Tể Vĩnh Dạ cũng đoán chuyện này có liên quan với Lục Trường Sinh.
Nếu không sao lại xảy ra chuyện trùng hợp như vậy, Lục Trường Sinh mới đi mấy nghìn năm mà vũ trụ Tinh Oánh đã sụp đổ.
Nhưng chuyện này không quan trọng.
Chỉ là một vũ trụ đã sắp sụp đổ thôi.
Dù sao vũ trụ Tinh Oánh cũng sẽ sụp đổ.
Sớm hay muộn cũng không khác mấy.
“Không sao, ngươi tu hành một cách bình thường, vũ trụ Tinh Oánh sụp đổ cũng là chuyện bình thường, không liên quan gì tới ngươi cả.”
“Tạ ơn Vĩnh Dạ bệ hạ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận