Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 489. Mấy trăm tiên sư hội tụ trên núi Tụ Linh, Lục Trường Sinh xuất hiện dẫn tới chấn động! (4)



Chương 489. Mấy trăm tiên sư hội tụ trên núi Tụ Linh, Lục Trường Sinh xuất hiện dẫn tới chấn động! (4)




“Không có hoa Thông Linh, căn bản không thể luyện chế ra Trúc Cơ Đan!”
Lục Trường Sinh cười như không cười.
Trương Không hơi bất ngờ.
Hắn không ngờ Lục Trường Sinh lại biết tài liệu để luyện chế Trúc Cơ Đan.
Trên thực tế, tài liệu chủ yếu của Trúc Cơ Đan không phải bí mật gì cả.
Hầu như tiên sư nào cũng biết.
Nhưng hiển nhiên võ giả sẽ không để ý tới tài liệu luyện chế Trúc Cơ Đan.
Cũng do Lục Trường Sinh thi triển Cảm Tri Lĩnh Vực nên trong lúc lơ đãng đã “do thám” được tin tức này.
“Lục sư đệ, xem ra ngươi là người hiểu rõ.”
“Đúng thế, hoa Thông Linh chính là một trong những tài liệu chủ yếu của Trúc Cơ Đan, vô cùng quý giá.”
“Ta không cần nói về tầm quan trọng của Trúc Cơ Đan nữa đúng không? Với tiên sư, nếu muốn lên đến Trúc Cơ thì phải dựa vào Trúc Cơ Đan. Có lẽ chỉ có Thiên linh căn mới không cần đến, nhưng tiên sư Thiên linh căn nghìn năm không gặp được một người.”
“Vậy nên tin về hoa Thông Linh truyền ra, vô số tiên sư đứng đầu đều sẽ đi tới đó. Đặc biệt là những vị tiên sư đứng đầu Trúc Cơ Dự Khuyết bảng, thực lực càng kinh thiên động địa, thủ đoạn quỷ dị khó có thể suy đoán.”
“Nếu là ta thì chắc chắn không dám tới núi Tụ Linh. Nhưng Lục sư đệ đường đường là người đứng đầu Đạo Cơ Dự Khuyết bảng, có thể nói là Thần Tàng đứng đầu. Nếu ngươi tới núi Tụ Linh thì có lẽ có thể cướp được vài bông hoa Thông Linh.”
“Yêu cầu của ta không cao, nếu cướp được từ mười lăm bông hoa Thông Linh trở lên, ta chỉ cần năm bông. Nếu không thể lấy được mười lăm bông thì ta không lấy một bông nào cả.”
Trên thực tế, “điều kiện” Trương Không đưa ra vô cùng chân thành.
Mười lăm bông hoa Thông Linh trở lên, hắn chỉ lấy năm bông, Lục Trường Sinh còn giữ được mười bông.
Tương đương với mở rộng mười dặm não vực.
Thật ra như vậy đã rất tốt rồi.
Có thể làm não vực của Lục Trường Sinh càng tới gần phạm vi trăm dặm hơn.
Nhưng lỡ như cướp được hai mươi lăm bông hoa Thông Linh thì sao?
Vậy thì Lục Trường Sinh có thể lấy được hai mươi bông hoa Thông Linh, trực tiếp mở rộng hai mươi dặm não vực.
Còn về chuyện núi Tụ Linh là địa bàn của tiên đạo ấy à?
Lục Trường Sinh mà sợ tiên sư Luyện Khí à?
Nếu chỉ có một trăm tầng lĩnh vực thì có lẽ hắn sẽ sợ.
Nếu chỉ có một trăm năm mươi tầng lĩnh vực thì hắn sẽ kiêng kị.
Hai trăm tầng lĩnh vực sẽ tự tin.
Hai trăm năm mươi tầng lĩnh vực… Lục Trường Sinh không cần kiêng kỵ gì hết!
Đúng là tiên sư Luyện Khí có rất nhiều thủ đoạn.
Nhưng dưới lĩnh vực dung hợp tương đương với hai trăm năm mươi tầng lĩnh vực, bọn họ có thể làm gì đây?
Bây giờ ai cũng không biết thực lực thật sự của Lục Trường Sinh.
Có lẽ ấn tượng của bọn họ đều dừng lại trên một trăm năm mươi tầng lĩnh vực hắn thi triển ra khi giết chết Lôi Thiên Đô.
“Trương sư huynh, điều kiện của ngươi rất có thành ý, ta đồng ý tới núi Tụ Linh một chuyến!”
Lục Trường Sinh chậm rãi lên tiếng.
Tuy giọng nói không phập phồng nhưng giọng điệu lại chém đinh chặt sắt, chân thật đáng tin.
Tuy Trương Không chỉ cung cấp một vài tin tức.
Nhưng tin tức này đáng giá năm bông hoa Thông Linh thì không có gì phải bàn cãi.
Trương Không biết đại thể, hiểu tiến thối, cũng bằng lòng đánh cược một lần.
Ngược lại làm Lục Trường Sinh phải lau mắt mà nhìn.
Đúng là trong những đệ tử chân truyền của Cổ Vực Thiên Tông có một vài nhân vật.
Hơn nữa, thực lực của Trương Không cũng không yếu hơn Từ Hạo Thiên là bao.
Chắc cũng có thực lực từ sáu mươi tầng đến tám mươi tầng lĩnh vực.
Thực lực như vậy đã có thể nói là đứng đầu Thần Tàng rồi.
“Tốt quá, có Lục sư đệ giúp đỡ, có lẽ hành trình tới núi Tụ Linh lần này thật sự sẽ có thu hoạch to lớn!”
“Chuyện này không nên chậm trễ, hoa Thông Linh đã sắp nở, những tiên sư Luyện Khí đó đã tới núi Tụ Linh từ lâu, chúng ta cũng phải khởi hành sớm mới được.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu rồi nói: “Chuyện này không nên chậm trễ, lập tức xuất phát.”
Lục Trường Sinh cũng làm việc nhanh chóng gãy gọn.
Nếu đã quyết định thì không phải do dự gì nữa.
Càng nhanh càng tốt!
“Được, lập tức xuất phát!”
Trương Không cũng gật đầu.
Vì thế, hai người lập tức xuống núi và chạy về phía núi Tụ Linh.
Núi Tụ Linh cách Cổ Vực Thiên Tông rất xa.
Dù sao cũng là địa bàn của tiên đạo.
Lục Trường Sinh và Trương Không lên đường với tốc độ nhanh nhất. Với tốc độ của hai người bọn họ cũng phải mất mười ngày mới chạy đến núi Tụ Linh.
Trên đường đi tới núi Tụ Linh, càng ngày hai người càng gặp được nhiều tiên sư hơn.
Những tiên sư đó đều cảm thấy rất ngạc nhiên về Lục Trường Sinh và Trương Không.
Bọn họ không ngờ lại gặp được võ giả trên núi Tụ Linh.
Nhưng các tiên sư cũng không quan tâm tới hai người bọn họ.
Bởi vì các tiên sư mắt cao hơn đỉnh đầu, cao cao tại thượng.
Đặc biệt là khi so sánh với võ giả, tiên sư vẫn chiếm hết ưu thế. Dù là Thần Tàng, tiên sư cũng không để vào mắt.
Lục Trường Sinh và Trương Không đều không quan tâm.
Các tiên sư không quan tâm tới bọn họ càng tốt.
Bọn họ càng có thể nhanh chóng tới chỗ hoa Thông Linh trên núi Tụ Linh hơn.
Khoảng mấy canh giờ sau, Trường Không dừng lại.
“Đến nơi rồi! Trong hang động phía trước mọc một lượng lớn hoa Thông Linh.”
“Nhưng có vẻ chúng ta đến hơi muộn. Số lượng tiên sư trong hang động nhiều đến đáng sợ, phiền phức rồi đây.”
“Suy đoán ban đầu của ta cũng chỉ có khoảng ba đến mười tiên sư, nhiều nhất chỉ có mười tiên sư trên Trúc Cơ Dự Khuyết bảng.”
“Nhưng bây giờ, bên trong hang động có mấy trăm tiên sư Luyện Khí đang tụ tập. Còn về tiên sư trên Trúc Cơ Dự Khuyết bảng ấy à, chỉ sợ có mấy chục người, thậm chí còn có tiên sư nằm trong top mười Trúc Cơ Dự Khuyết bảng…”
Vẻ mặt của Trương Không hơi khó coi.
Hắn cảm thấy tình thế đã hơi mất khống chế.
Thiên tài địa bảo quan trọng như hoa Thông Linh, một trong những tài liệu chủ yếu của Trúc Cơ Đan, sao những tiên sư biết tin lại truyền bá đi khắp nơi vậy cơ chứ? Hết chương 489.



Bạn cần đăng nhập để bình luận