Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 582. Đạp diệt thánh địa, quét ngang bí cảnh! Khổ tu Pháp Tắc Thần Thạch, bốn loại pháp tắc cuối cùng cũng viên mãn!



Chương 582. Đạp diệt thánh địa, quét ngang bí cảnh! Khổ tu Pháp Tắc Thần Thạch, bốn loại pháp tắc cuối cùng cũng viên mãn!




Đôi bên nhất định từng có rất nhiều ma sát cùng xung đột.
"Thiên Cực thánh địa..."
"Tốt, đi Thiên Cực thánh địa."
Lục Trường Sinh nhẹ gật đầu.
Mặc kệ Thái Thương Võ Thánh cùng Thiên Cực thánh địa có cái gì liên quan ân oán.
Đều không sao cả.
Chỉ cần có thể thu hoạch Pháp Tắc Thần Thạch là được.
Trong Thiên Cực thánh địa có ba viên Pháp Tắc Thần Thạch.
Điều này cũng có nghĩa là nếu như lại thu hoạch được thêm ba viên Pháp Tắc Thần Thạch, vậy thì Lục Trường Sinh cũng có thể nhận một viên Pháp Tắc Thần Thạch rồi.
Đối với Pháp Tắc Thần Thạch, Lục Trường Sinh cũng không phải quá coi trọng.
Dù sao ngộ tính của hắn siêu tuyệt, muốn để pháp tắc viên mãn không nhất định cần tới Pháp Tắc Thần Thạch.
Nhưng Pháp Tắc Thần Thạch là đồ tốt, đây là điều chắc chắn.
Ai không muốn có chứ?
Thế là có Thái Thương Võ Thánh dẫn đường, mấy người Lục Trường Sinh cấp tốc đi tới Thiên Cực thánh địa.
"Phía trước chính là núi Thiên Cực."
"Thiên Cực thánh địa là một trong những Thánh địa cổ xưa nhất toàn bộ Thái Huyền đại lục. Nghe nói viên thần thạch cổ xưa nhất cũng ở trong Thiên Cực thánh địa."
"Qua nhiều năm như thế, Thiên Cực thánh địa thông qua đủ loại phương thức đã tích lũy được ba viên thần thạch."
"Trong tất cả Thánh địa lớn, thần thạch chính là nội tình. Có thần thạch mới có nguồn năng nguyên không ngừng sinh ra Võ Thánh, mới có thể sàng chọn ra đệ tử có thiên phú và tư chất tốt nhất, từ đó truyền thừa đạo thống, kéo dài không dứt."
Trong giọng nói của Thái Thương Võ Thánh rõ ràng toát ra vẻ hâm mộ đối với Thiên Cực thánh địa.
Ba viên thần thạch!
Đây là cỡ nào nội tình?
Thái Thương thánh địa cũng mới chỉ có một viên thần thạch mà thôi.
Đương nhiên, Thái Thương Võ Thánh có vài chuyện chưa hề nhắc tới.
Giữa Thái Thương thánh địa và Thiên Cực thánh địa có thể tính là có đại thù.
Lúc trước Thiên Cực thánh địa muốn mưu đoạt thần thạch của Thái Thương thánh địa, đôi bên ra tay đánh nhau, Thái Thương thánh địa suýt chút nữa đã bị diệt.
May mà trong Thánh địa có một vị tổ sư kinh tài tuyệt diễm, thực lực cường đại, thế nên mới có thể ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt Thái Thương thánh địa.
Nếu không giờ đâu còn Thái Thương thánh địa gì nữa?
"Ba viên thần thạch..."
"Những thần thạch này từ nơi nào mà đến?"
Lục Trường Sinh bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Hắn không có hứng thú với ân oán giữa Thái Thương thánh địa và Thiên Cực thánh địa.
Nhưng hắn lại cảm thấy rất hứng thú đối với lai lịch của thần thạch.
"Chuyện này cũng không rõ lắm..."
"Nhưng có một số lời đồn rằng thần thạch từ trên trời giáng xuống, trên trời rơi xuống thần thạch, ẩn chứa sự huyền bí của Thái Huyền thế giới, sau khi bị người đạt được nếu có cảm ngộ có thể thành tựu Võ Thánh."
"Nghe nói thần thạch hẳn là hết thảy có bảy bảy bốn mươi chín viên."
"Nhưng khi đó không ngừng tranh đoạt, có một số thần thạch hư hao, có một số lại mất tích. Hiện giờ bề ngoài tất cả thần thạch đều ở trong tay các Thánh địa lớn, đại khái có thể có mười mấy viên."
Thái Thương Võ Thánh nói hết ra những gì hắn biết về thần thạch.
"Hết thảy bốn mươi chín viên thần thạch, một số tổn hại và mất tích, hiện giờ ở mặt ngoài còn có mười mấy viên thần thạch?"
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Mười mấy viên thần thạch cũng đã rất nhiều.
Nếu như lấy được toàn bộ thì ba người Lục Trường Sinh mỗi người đều có thể thu hoạch được mấy viên thần thạch.
Đây quả thực điều Hạ Thừa Phong và Triệu Ngự Kiếm có nằm mơ cũng không dám nghĩ.
Bọn hắn có bốn loại pháp tắc.
Mỗi viên Pháp Tắc Thần Thạch chỉ có thể dùng để cảm ứng một loại pháp tắc.
Nếu có bốn viên thần thạch vậy bốn loại pháp tắc của bọn hắn đều có hy vọng viên mãn.
Một khi bốn loại pháp tắc viên mãn bọn hắn mới thật sự có hy vọng ngưng tụ ra thần thông.
Dù chỉ là có hy vọng ngưng tụ thần thông, nhưng đối với đại bộ phận võ giả Đạo Cơ mà nói đã là mong ước không gì sánh được.
Rất nhiều cường giả Đạo Cơ ngay cả hy vọng ngưng tụ thần thông đều không có.
Dù sao nếu muốn ngưng tụ thần thông, việc đầu tiên là nhất định phải tự mình cảm ngộ pháp tắc hết thảy rồi tu luyện đến viên mãn.
Điểm này đã ngăn cản phần lớn cường giả Đạo Cơ.
"Tốt, suy nghĩ nhiều vô ích, trước tiên đợi lấy được ba viên thần thạch của Thiên Cực thánh địa vào tay rồi lại nói."
Lục Trường Sinh nhìn Thái Thương Võ Thánh một chút.
"Đi thôi, cùng nhau tới Thiên Cực thánh địa."
"Được..."
Sắc mặt Thái Thương Võ Thánh có chút phức tạp.
Nhưng vẫn đi cùng Lục Trường Sinh, lăng không đứng vững, từng bước một đi tới khoảng trời bên trên Thiên Cực thánh địa.
Lục Trường Sinh cũng lười dài dòng nữa.
Hắn trực tiếp phóng xuất ra não vực.
Não vực lập tức giáng lâm lên cả tòa Thiên Cực thánh địa.
"Ầm ầm."
Não vực giáng lâm mang đến uy áp kinh khủng.
Như thể Thái Sơn áp đỉnh vậy.
Toàn bộ Thiên Cực thánh địa đều rơi vào nguy hiểm, phải thừa nhận áp lực cực lớn.
Cùng lúc đó tất cả mọi người trong Thiên Cực thánh địa ngẩng đầu nhìn qua hư không.
Trong hư không phảng phất hiện ra một mặt người to lớn, ánh mắt lạnh như băng quan sát tất cả mọi người trong Thiên Cực thánh địa.
"Đó là cái gì?"
"Chúng ta... hình như bị nhốt rồi!"
"Kẻ nào lại dám đến Thiên Cực thánh địa diễu võ giương oai?"
"Đây chính là Thiên Cực thánh địa vậy mà người kia lại có uy áp khủng bố như thế, tới cả Võ Thánh cũng không khủng bố như vậy?"
"Mặt lạ lẫm to lớn này thật sự là khủng bố."
Từng võ giả trong Thiên Cực thánh địa đều không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Họ không biết chuyện gì đã xảy ra.
Cho dù là Võ Tôn đi chăng nữa.
Ở trong não vực, thế mà ngay cả đằng không mà lên tư cách đều không có, giống như có một loại sức mạnh vô hình gắt gao chế trụ bọn hắn.
Thế nhưng vẫn như cũ có năm bóng người đột phá sự áp chế từ não vực của Lục Trường Sinh, đằng không mà lên.
Đồng thời gần như trăm miệng một lời gầm thét: "Thái Thương Võ Thánh, ngươi muốn làm gì?"
Năm bóng người này rõ ràng là năm vị Võ Thánh của Thiên Cực thánh địa! Hết chương 582.



Bạn cần đăng nhập để bình luận