Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 90. Giết nhị lão trong chớp mắt! Người của Thôi gia sao có thể địch lại?



Chương 90. Giết nhị lão trong chớp mắt! Người của Thôi gia sao có thể địch lại?




Ánh nhìn của bọn họ lập tức tập trung vào Lục Trường Sinh và Lý Hồng Trang.
"Lý gia tam tiểu thư, lần trước đã để ngươi chạy trốn rồi, ngươi cần gì phải quay lại đây chịu chết?"
Một trong ba lão giả lắc đầu, thở dài một tiếng
Sắc mặt Lý Hồng Trang thay đổi.
Nàng đã dịch dung hoán trang, nào ngờ vẫn bị người của Thôi gia nhận ra.
Có điều, lần trước nàng tới Thôi gia là muốn lấy trộm Dịch Tủy Đan, lúc này nàng bị người của Thôi gia nhận ra thì cũng không phải là chuyện bất ngờ gì.
Vậy là Lý Hồng Trang hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Lão già, hôm nay còn chưa chắc chắn được ai mới là kẻ chịu chết đâu."
"Lý tiểu thư, đây là cao thủ mà ngươi mời tới sao?"
"Chẳng trách lại có tự tin xông vào Thôi gia chúng ta. Thực lực là Luyện Tạng đỉnh phong, quả thực không hề tầm thường."
"Nếu như lão phu đoán không sai thì sợ là chuyện La Thiên Thượng Nhân bị giết ở Di Hồng Lâu cũng là do một tay các hạ, mục đích chính là để điều đi một phần võ giả Luyện Tạng ở Thôi gia, phải không?"
Lục Trường Sinh không nói gì, hắn chỉ nhìn chằm chặp vào ba lão giả đang đứng trước mặt mình.
Khí huyết của đối phương bốc lên, dường như đã nối liền thành một thế và tỏa ra khí thế rất khủng khiếp.
"Thập Tam huynh, ba lão già này chính là Thôi gia Tam lão, là ba cao thủ Luyện Tạng đỉnh phong của Thôi gia."
"Không ngờ rằng bọn họ vẫn luôn ở trong phòng luyện đan, chẳng lẽ các ngươi đã dùng Dịch Tủy Đan rồi?"
Lý Hồng Trang đột nhiên nghĩ ra một khả năng.
Dịch Tủy Đan!
Thôi gia luyện chế ra tất cả mười ba viên Dịch Tủy Đan, đời nào chúng lại không dùng được?
Một khi đã dùng Dịch Tủy Đan, hơn nữa tu luyện bí pháp Dịch Tủy đến viên mãn là sẽ thành công.
Thấy Thôi gia Tam lão không nói lời nào, Lý Hồng Trang lại lắc đầu nguầy nguậy, nói: "Không thể nào!"
"Dù cho các ngươi có Dịch Tủy Đan nhưng bí pháp Dịch Tủy là thứ cao thâm đến mức nào kia chứ? Muốn luyện tới viên mãn, nói thì dễ đấy!"
"Hừ, các ngươi chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi."
Bản thân Lý Hồng Trang cũng đang tu luyện bí pháp Dịch Tủy, thế nhưng nàng tu luyện mười năm, đến lúc này mới tiểu thành.
Nàng còn cách đại thành không biết bao xa, chứ đừng nói là tới viên mãn.
Vốn dĩ, dịch tủy là việc rất khó khăn bởi thứ nhất là Dịch Tủy Đan khó luyện thành, thứ hai là bí pháp Dịch Tủy khó viên mãn.
"Có phải phô trương thanh thế không thì cứ thử một lần là biết."
Bỗng nhiên, Lục Trường Sinh lên tiếng.
Ngay sau đó, không hề có bất cứ dấu hiệu nào, Lục Trường Sinh đột ngột tiến về phía trước.
"Keng keng."
Một tia sáng trắng lóe lên.
Nương theo ánh kiếm sắc bén, Thôi gia Tam lão chỉ thấy lạnh người, dường như toàn thân bọn họ đã bị những mũi kiếm sắc cắt qua.
"Tam Tài Trận!"
Thôi gia Tam lão cũng rút kiếm khỏi vỏ, hợp thành Tam Tài Trận.
Đây là một phương pháp hợp kích có thể chiếm được ba phương hướng khác nhau, đồng thời cũng hỗ trợ canh gác cho nhau được.
Kiếm của Lục Trường Sinh có lẽ có thể chém chết được một trong Thôi gia Tam lão chỉ với một nhát.
Thế nhưng một khi Lục Trường Sinh dùng kiếm để cắt cổ đối phương thì ngay trong giây phút đó, kiếm từ phía hai người còn lại của Thôi gia cũng chắc chắn lao tới, khi ấy, Lục Trường Sinh cũng phải chết.
Dù tố chất thân thể của Lục Trường Sinh có mạnh hơn đi nữa thì cũng chỉ là máu thịt mà thôi, không thể cản được binh đao.
Trừ phi giống Triệu Hưng của Vạn Độc giáo, mặc thiết giáp trên người thì mới có thể không sợ binh đao.
"Tốc độ đúng là rất nhanh!"
"Trong số các võ giả Luyện Tạng, hiếm có ai tốc độ nhanh như vậy."
"Không thể để kẻ này sống được!"
"Võ giả Luyện Tạng nếu muốn phá tan Tam Tài Trận của ba chúng ta là điều bất khả thi!"
Thôi gia Tam lão rất tự tin.
Với tốc độ và sự phối hợp của bọn họ, một khi cả ba người liên thủ thì võ giả Luyện Tạng đỉnh phong cũng phải nuốt hận mà thôi.
Trước đây, đã có lần ba người họ ra tay và chém chết được một võ giả Luyện Tạng hàng đầu, có uy danh hiển hách trong chốn giang hồ.
Chẳng qua ba bọn họ đã không liên thủ với nhau từ rất nhiều năm rồi, bởi vậy mà hiện giờ có nhiều người không biết tới uy danh của bọn họ.
Ba bước, hai bước, một bước.
Trong nháy mắt, Lục Trường Sinh đã chỉ còn cách một bước với một trong ba người của Thôi gia Tam lão.
Với khoảng cách gần như thế, kiếm của hắn có thể dễ dàng đâm thủng họng đối phương.
Thấy Lục Trường Sinh không hề lùi lại, thậm chí còn không có ý định tránh né, trong mắt lão giả kia toát lên vẻ kinh ngạc.
Lẽ nào hắn thật sự muốn dùng mạng đổi mạng hay sao?
"Không thể nào! Chắc chắn là đang phô trương thanh thế!"
"Lão phu đã lớn tuổi như thế này rồi, tất nhiên sẽ giống như tà dương lúc hoàng hôn vậy, già lọm khọm rồi."
"Ngươi còn rất trẻ, một võ giả Luyện Tạng còn trẻ như vậy mà lại dùng mạng đổi mạng với lão phu sao?"
Lão giả của Thôi gia không tin.
Bởi vậy, hắn cũng nghiến răng, không hề lùi lại.
Cùng lúc đó, kiếm của hai lão giả khác cũng đâm về phía Lục Trường Sinh từ những hướng khác nhau.
"Thập Tam huynh!"
Lý Hồng Trang nghiến răng.
Nàng là người ngoài cuộc, tất nhiên nàng sẽ nhìn được rõ ràng hơn.
Thập Tam giống như bất chấp đâm đầu vào trong vòng vây của Thôi gia Tam lão, hoàn toàn không hề có bất kỳ dấu hiệu lùi bước nào.
Dù cho có thể giết một trong ba người đó đi chăng nữa, Thập Tam cũng chết chắc rồi.
Nhưng việc này không hề giống phong cách của Thập Tam.
Lý Hồng Trang hiểu rất rõ việc Thập Tam thật ra rất tiếc mệnh, làm gì có chuyện hắn dùng mạng đổi mạng với Thôi gia Tam lão?
Bây giờ, Lục Trường Sinh đúng là đã xông vào trong Tam Tài Trận.
Lão giả gần hắn nhất chỉ cách hắn có một bước.
Với tốc độ của Lục Trường Sinh, đừng nói là một bước, chỉ cần trong vòng ba bước là máu phun ra năm bước, đây không phải là chuyện chỉ nói miệng mà thôi.
Trong vòng ba bước, Lục Trường Sinh muốn giết ai, chỉ cần kẻ đó dưới cảnh giới Thần Lực thì e rằng không ai cản nổi kiếm của hắn.
"Xì." Hết chương 90.



Bạn cần đăng nhập để bình luận