Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 2136: Một trăm linh tám vị đại năng đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến, chấn động đại vũ trụ (5)

“Đáng tiếc, nếu là đơn độc chiến đấu, công bằng tranh giành danh ngạch vào học phủ Vĩnh Hằng thì danh ngạch đó chắc chắn thuộc về Lục Trường Sinh. Chỉ tiếc giờ Lục Trường Sinh đã trở thành kẻ địch chung của tất cả các đại năng nhị cảnh trong đại vũ trụ, các đại năng nhị cảnh dù có liên thủ cũng phải loại Lục Trường Sinh ra ngoài trước đã.”
“Lần này, Lục Trường Sinh phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình rồi…”
Suốt một thời gian mọi người đều bàn tán xôn xao.
Nhưng phần lớn tu sĩ đều hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện.
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh kia không hề che giấu ý đồ, rõ như ban ngày.
Tuy nhiên sau khi tỏ vẻ tiếc nuối vẫn có rất nhiều tu sĩ tìm tới Đỉnh Vũ Trụ.
Dù bọn hắn đều không cho rằng Lục Trường Sinh có khả năng đánh bại một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm.
Nhưng một trận chiến lớn như vậy, liên quan đến hàng trăm vị đại năng nhị cảnh, lại là hàng trăm vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm cùng nhau đối phó với một vị đại năng nhị cảnh duy nhất.
Từ xưa đến nay cảnh này gần như là lần đầu tiên xuất hiện, tuyệt đối không thể bỏ lỡ được!
Tin tức nhanh chóng truyền đến núi Phi Long, cũng đến tai Lục Trường Sinh.
Lúc này Lục Trường Sinh đang ở trong đại điện.
Trong đại điện còn có sư tôn Chúa Tể Phi Long, Lâm Thanh Loan, sư huynh Triệu Dịch và sư huynh Phương Xuyên.
Những người này về cơ bản đều là thành viên cốt cán của núi Phi Long.
Ngoài ra còn có một số đại năng nhị cảnh mà Lục Trường Sinh chưa từng gặp mặt.
Nhưng thái độ của mọi người đều rất “thân thiện”, ai nấy nhìn thấy Lục Trường Sinh đều gật đầu chào hỏi hắn.
Dù sao hiện giờ Lục Trường Sinh danh tiếng lẫy lừng, ngay cả những đệ tử núi Phi Long chưa từng gặp mặt Lục Trường Sinh cũng lần lượt trở về một chuyến.
Bởi hiện giờ Lục Trường Sinh chính là tiêu điểm của toàn bộ đại vũ trụ.
Là đệ tử núi Phi Long, bọn hắn cũng cảm thấy vinh dự lây.
Chúa Tể Phi Long nhìn Lục Trường Sinh bên dưới, hỏi thẳng: “Trường Sinh, tổng cộng một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh liên thủ khiêu chiến ngươi, theo quy tắc ngươi đặt ra trước đây, ngươi không thể từ chối được.”
“Nhưng nếu ngươi không muốn thì để vi sư đi thương lượng với các Chúa Tể đứng sau bọn bọn hắn, dù sao một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh liên thủ cũng chỉ bọn bọn hắn mới dám làm? Không kẻ nào cần mặt mũi nữa rồi, vi sư không tin Chúa Tể đứng sau bọn bọn hắn cũng không cần mặt mũi.”
Đương nhiên Chúa Tể Phi Long phải đứng ra bảo vệ đệ tử của mình.
Đặc biệt là đệ tử mà hắn coi trọng nhất như Lục Trường Sinh lại càng phải bảo vệ bằng mọi giá.
Nhưng Lục Trường Sinh lại lắc đầu, nói: “Sư tôn, thực ra không cần rắc rối như vậy, một trăm linh tám vị thì một trăm linh tám vị, đệ tử có lòng tin, nếu bọn hắn muốn khiêu chiến thì chúng ta cứ tiếp chiêu.”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời, cả đại điện đều lặng ngắt như tờ.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Lục Trường Sinh.
Đặc biệt là những đệ tử chưa từng gặp Lục Trường Sinh trước đây, ai nấy đều cảm thấy có phải Lục Trường Sinh quá tự phụ rồi không?
Đây chính là một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm đấy!
Bọn bọn hắn thậm chí còn không đủ tự tin có thể chống lại một người, vậy mà Lục Trường Sinh lại muốn cùng lúc đối đầu với một trăm linh tám người ư?
Chẳng phải là điên rồi sao?
Nhưng Lục Trường Sinh là đại năng nhị cảnh, hắn sẽ không phát điên.
Hắn đã nói như vậy thì tất nhiên là cũng có sự tự tin.
Chúa Tể Phi Long cũng im lặng.
Hắn biết Lục Trường Sinh có chút tự tin.
Thậm chí lần trước Lục Trường Sinh còn chưa dùng hết toàn lực.
Nhưng dù hắn là Chúa Tể thì khi nghe được tin này, suy nghĩ đầu tiên cũng là từ chối.
Đùa gì thế.
Một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm liên thủ khiêu chiến với Lục Trường Sinh?
Thật sự cho rằng núi Phi Long dễ bắt nạt sao?
Nhưng ý của Lục Trường Sinh lại là đồng ý.
Thậm chí hắn còn nói rằng mình có lòng tin.
Rốt cuộc Lục Trường Sinh lấy đâu ra lòng tin như vậy?
Với sự hiểu biết của Chúa Tể Phi Long về Lục Trường Sinh, nếu Lục Trường Sinh đã nói có lòng tin thì ắt hẳn không phải nói suông.
Lục Trường Sinh hẳn là có chỗ dựa nào đó.
“Được, ngươi tự mình hiểu rõ là được.”
“Nếu vậy vi sư sẽ thay ngươi nhận lời khiêu chiến của một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh kia.”
“Đa tạ sư tôn.”
Lục Trường Sinh tỏ ra rất bình tĩnh.
Ánh mắt của mọi người trong đại điện khi nhìn Lục Trường Sinh đều có chút thay đổi.
Dù thế nào đi nữa, lòng dũng cảm này không phải đại năng nhị cảnh bình thường nào cũng có được.
Đó là đối đầu với một trăm linh tám vị đại năng nhị cảnh, thậm chí là đại năng nhị cảnh đỉnh tiêm.
Ngoài Chúa Tể ra, cả đại vũ trụ này ai có được dũng khí như vậy?
“Được rồi, các ngươi đều lui xuống đi, Trường Sinh ở lại.”
Chúa Tể Phi Long phất tay, những người khác đều rời khỏi đại điện.
Chỉ còn lại hai người là Lục Trường Sinh và Chúa Tể Phi Long.
“Trường Sinh, ngươi có nắm chắc không?”
Chúa Tể Phi Long nghiêm giọng hỏi.
“Sư tôn, người hẳn biết đệ tử ở vũ trụ Minh La đã giết chết Cửu Đầu Chí Tôn.”
“Theo đệ tử đoán, trên bảng Bách Tôn của Thời Không Trường Hà có lẽ sẽ có chỗ cho đệ tử.”
“Không biết những cường giả trên bảng Bách Tôn của Thời Không Trường Hà có thể chống lại một trăm linh tám vị vũ trụ đại năng đỉnh tiêm không?”
Lục Trường Sinh nói thật.
Thậm chí không hề phóng đại một chút nào.
Hiện giờ Lục Trường Sinh cảm thấy mình có thể lọt vào bảng Bách Tôn, trở thành cường giả Chí Tôn!
“Bảng Bách Tôn…”
Chúa Tể Phi Long cũng không khỏi chấn động.
Trước đây hắn đã nghe Triệu Dịch nhắc đến.
Nhưng giờ nghe Lục Trường Sinh đích thân thừa nhận, hơn nữa còn tự tin như vậy về việc lọt vào bảng Bách Tôn, dù hắn là Chúa Tể thì trong lòng cũng vô cùng chấn động.
Đó chính là bảng Bách Tôn.
Một khi lọt vào bảng Bách Tôn sẽ trở thành cường giả Chí Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận