Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1928: Trở lại Ngộ Đạo Thánh Tông, Thiên Yêu phát điên! (5)

“Ta chỉ cảm giác được trọng cấu đại đạo quả thật có một chút tăng lên đối với Hư giới. Nhưng cụ thể tăng lên tới tình trạng gì, ta không rõ lắm, dù sao không có một vật tham chiếu. Mà ta cũng chưa từng ra tay với Đại Đế…”
“Bằng không, chúng ta thử xem?”
Lục Trường Sinh nói với Lâm Thanh Loan.
Lâm Thanh Loan vội vàng lắc đầu nói: “So tài với ta không có bất kì ý nghĩa gì. Tuy trước kia ngươi không cảm ngộ hơn một ngàn đại đạo, ngươi cũng là Đại Thánh vô địch, thậm chí càng khủng bố hơn Đại Thánh vô địch.”
“Nhưng mà giữa Đại Thánh và Đại Đế có ranh giới giống như lạch trời, đó là lột xác của chất, không đến bất đắc dĩ không cần đối kháng với Đại Đế.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Hắn cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi khiêu khích một Đại Đế.
Vì thế, Lục Trường Sinh rời khỏi Thiên Nguyên Thánh Tông, trở về tới Ngộ Đạo Thánh Tông.
Hắn đã rất lâu chưa trở lại Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nhưng mà hắn cũng không quên, hắn là trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông.
“Ông.”
Truyền tống trận khởi động.
Lục Trường Sinh vậy mà về tới Ngộ Đạo Thánh Tông.
“Ngài là….. Lục trưởng lão?”
Tu sĩ của Ngộ Đạo Thánh Tông nhận ra Lục Trường Sinh.
Cho dù hơn hai ngàn năm không gặp, nhưng mà truyền thuyết của Lục Trường Sinh sớm đã truyền khắp Ám Vực.
Đại Thánh vô địch!
Cả Ngộ Đạo Thánh Tông đều có vinh quang.
Rất nhanh, Lục Trường Sinh đã nhìn thấy tông chủ của Ngộ Đạo Thánh Tông và Thái Thượng trưởng lão.
Hiện giờ hai người đều có chút áy náy đối với Lục Trường Sinh.
Đó là tăng lên trên thực lực.
Một Đại Thánh vô địch, trên trình độ nào đó thậm chí cũng có thể cùng cấp với vu Đại Đế.
“Ngộ Đạo Thánh Tông không cuốn vào chiến tranh hai giới nhỉ?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Cái này trái lại không có, Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta bị vùng cấm của Thiên Yêu bám chặt, làm sao còn dám tham dự chiến tranh hai giới? Tuy rằng trước đó cũng có Đại Đế nhắc tới điểm này, nhưng trừ khi Đại Đế ra tay kiềm chế Thiên Yêu, nếu không mọi chuyện đừng nhắc.”
Lục Trường Sinh gật đầu.
Quả thật, Thiên Yêu là một bia đỡ đạn rất tốt.
Trước kia Ngộ Đạo Thánh Tông bởi vì Thiên Yêu mà không cách nào khuếch trương thế lực.
Thậm chí bị vùng cấm của Thiên Yêu bám chặt.
Nhưng tới chiến tranh hai giới, tồn tại của Thiên Yêu ngược lại làm cho Ngộ Đạo Thánh Tông có thể không tham dự chiến tranh hai giới.
Đây đúng là phúc họa khăng khít với nhau.
“Lần này ta trở về là muốn mượn dùng bia đại đạo cảm ngộ đại đạo.”
“Lục trưởng lão xin cứ tự nhiên.”
Vì thế, Lục Trường Sinh lại đi tới dưới bia đại đạo ngồi xếp bằng, bắt đầu cảm ngộ đại đạo.
Dưới bia đại đạo cảm ngộ đại đạo quả thật khó khăn hơn Đại Đạo Bàn nhiều.
Thời gian tiêu phí thậm chí nhiều hơn gấp đôi, thậm chí càng nhiều hơn.
Nhưng chung quy vẫn là có rất nhiều đại đạo.
Lục Trường Sinh đương nhiên sẽ không từ bỏ.
Một trăm cái, ba trăm cái, năm trăm cái…
Cũng không biết qua bao lâu.
Có lẽ là hai ngàn năm?
Đại khái là thời gian này.
Năm trăm đại đạo, cũng quả thật cần hao phí thời gian hai ngàn của Lục Trường Sinh.
“Ầm ầm ầm.”
Bỗng nhiên, cả Thiên Nguyên Thánh Tông kịch liệt chấn động một trận.
Lục Trường Sinh chợt ngẩng đầu.
Hắn nhìn thấy gì?
Một móng vuốt!
Một móng vuốt che trời lấp mặt trời, hiện giờ đang hung hăng đập vào phía trên đại trận sơn môn của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Quang mang trên đại trận sơn môn kịch liệt lấp lóe, dẫn tới cả Ngộ Đạo Thánh Tông đều đang chấn động.
“Thiên Yêu?”
Lục Trường Sinh lập tức nghĩ tới thứ mà Ngộ Đạo Thánh Tông đối mặt chính là cái gì.
Thiên Yêu ngang ngửa Đại Đế!
Chỉ là, Ngộ Đạo Thánh Tông và Thiên Yêu không phải đạt thành hiệp nghị rồi sao?
Hiện tại Thiên Yêu này ngang nhiên phát động công kích đối với Ngộ Đạo Thánh Tông, rốt cuộc đang phát điên cái gì?
“Vèo vèo vèo.”
Từng bóng người nhanh chóng bay ra khỏi động phủ, đi tới giữa hư không.
Đều là một ít cao giai Đại Thánh.
Thậm chí còn có cả cửu đạo Đại Thánh.
Thế nhưng dù là cao giai Đại Thánh cũng được hay là cửu đạo Đại Thánh cũng vậy, bọn hắn đều không dám rời khỏi phạm vi đại trận bảo vệ sơn môn.
“Ầm ầm.”
Thiên Yêu vẫn đang công kích đại trận bảo vệ sơn môn Ngộ Đạo Thánh Tông.
Lục Trường Sinh bước ra một bước, cũng đi tới giữa hư không.
“Tông chủ, có chuyện gì thế? Không phải Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta và cấm khu Thiên Yêu đã đạt thành hiệp nghị ư? Sao Thiên Yêu lại tự mình ra trận tiến đánh đại trận bảo vệ sơn môn Ngộ Đạo Thánh Tông thế này?”
Lục Trường Sinh hỏi thẳng Tông chủ.
Sắc mặt Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông âm trầm, hắn nhìn chòng chọc Thiên Yêu, lạnh lùng nói: “Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Thiên Yêu, ngươi rốt cuộc nổi điên làm gì?”
Nghe được câu “chất vấn” của Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông, cái đầu khổng lồ của Thiên Yêu quay lại nhìn chằm chằm Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
“Ngu xuẩn!”
“Ngộ Đạo Thánh Tông các ngươi đại họa lâm đầu lại không tự biết.”
“Bắc Thần Đại Đế đã đồng ý với bản tọa, chỉ cần cấm khu Thiên Yêu tham gia chiến tranh hai giới, như vậy cấm khu Thiên Yêu muốn làm gì Bắc Thần Đại Đế cũng không quản.”
“Mà bản tọa chỉ có một điều kiện duy nhất, đó chính là tiêu diệt Ngộ Đạo Thánh Tông các ngươi, để cấm khu Thiên Yêu thống lĩnh nơi này!”
Thanh âm Thiên Yêu rất lớn.
Gần như đã truyền khắp Ngộ Đạo Thánh Tông.
Đám người lập tức xôn xao.
“Gì cơ?”
“Không thể nào!’
“Sao Bắc Thần Đại Đế lại đồng ý với yêu cầu như thế được?”
“Chúng ta và Bắc Thần Đại Đế không liên quan gì tới nhau? Lúc thế này Bắc Thần Đại Đế chỉ cần không ra tay can thiệp là được, sống chết của Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta có liên quan gì tới Bắc Thần Đại Đế chứ?”
“Đây là Thiên Yêu đấy…”
Nhất thời, lòng người trong Ngộ Đạo Thánh Tông đều bàng hoàng.
Sắc mặt Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cũng cực kỳ âm trầm.
“Tông chủ, tranh thủ gửi tin hỏi ý Bắc Thần Đại Đế xem liệu chuyện này có thật không đi?”
“Bất kể thế nào, chúng ta đều là Thánh Tông của Nhân tộc, còn Thiên Yêu lại là dị tộc…”
“Dù Bắc Thần Đại Đế không giúp đỡ thì cũng không thể hứa hẹn như thế với cấm khu Thiên Yêu chứ…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận