Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1062. Bước vào tháp Đăng Thiên, đi lên tầng hai mươi tư!



Chương 1062. Bước vào tháp Đăng Thiên, đi lên tầng hai mươi tư!




Lục Trường Sinh mở miệng hỏi.
“Tiền bối muốn hỏi cái gì, ta đều biết!”
Đại tiểu thư Chu gia nghiến răng, nói lại.
“Tiền bối đã Đăng Thiên rồi, cần gì phải trêu đùa chúng ta?”
Nhị thủ lĩnh cắn răng nói.
“Trêu đùa?”
Lục Trường Sinh lắc đầu: “Ngươi tu luyện lâu như vậy, nhưng lại không tu luyện đầu óc, không bằng một nữ nhân yểu điệu.”
Lục Trường Sinh cũng chẳng muốn phí lời.
Nếu nữ nhân đã biết hắn muốn hỏi gì, vậy Lục Trường Sinh đương nhiên sẽ không giữ lại Nhị thủ lĩnh ngu xuẩn như này.
Thế là, Lục Trường Sinh trực tiếp bấm tay bắn một cái.
“Vút.”
Một luồng bạch quang, thoáng qua rồi ngừng lại.
Nhị đương gia nổi giận gầm lên một tiếng, ngay lập tức chặn thanh đao trước người lại.
“Phụt phụt.”
Tuy nhiên, dường như không có tác dụng gì.
Sợi bạch quang này lập tức xuyên qua bảo đao, lưỡi đao “ rắc” một tiếng rạn nứt.
Và bạch quang cũng theo đó mà đi vào trong cơ thể của Nhị thủ lĩnh.
Nhị thủ lĩnh toàn thân chấn động, ngay lập tức ánh mắt mờ dần, ngã xuống mặt đất một tiếng “bịch”, không còn một chút hơi thở.
Chết rồi.
Đường đường là Nhị thủ lĩnh của Hắc Sơn phỉ, cứ như vậy mà bị Lục Trường Sinh “giết” chỉ bằng một ngón tay.
Cảnh tượng này khiến người ta cảm thấy thật kinh động.
Lúc này, không còn ai nghi ngờ nữa người trước mặt chính là cường giả “Đăng Thiên cảnh”
Chỉ có cường giả “Đăng Thiên”, mới có thể sở hữu được sức mạnh đáng sợ như thế.
“Xin tiền bối tha mạng.”
Rất nhiều tên sơn tặc Hắc Sơn nhìn thấy Nhị thủ lĩnh đã chết, nhưng tất cả đều không dám báo thù, thậm chí đến chạy trốn cũng không dám, mà quỳ xuống đất, cầu xin Lục Trường Sinh tha thứ.
Đủ để thấy quyền lực của cường giả “Đăng Thiên” đối với người bình thường to lớn đến mức nào.
“Cút đi.”
Lục Trường Sinh cũng chẳng muốn quan tâm những tên sơn phỉ này.
Thế là, những tên sơn phỉ này nhanh chóng bỏ chạy, trong chớp mắt liền biến mất không thấy bóng dáng.
Lúc này, đại tiểu thư Chu Gia cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng cung kính hành lễ: “cảm ơn tiền bối.”
“Đừng vội cảm ơn ta.”
“Nói cho ta biết, Đăng Thiên là gì.”
“Nếu để ta không hài lòng, ngươi chắc hẳn biết rõ hậu quả.”
Lời của Lục Trường Sinh rất bình thản, nhưng đại tiểu thư Chu gia lại chấn động trong lòng.
Đắc tội với những tên sơn phỉ đó, có lẽ còn có thể sống sót.
Nhưng đắc tội với một vị cường giả Đăng Thiên, vậy hậu quả chắc chắn nghiêm trọng hơn nhiều.
Bởi vậy, đại tiểu thư Chu gia không dám giấu diếm gì, giải thích từng chữ từng câu một: “Tiền bối, về Đăng Thiên, thực ra rất nhiều người đều biết.”
“Tại Trung vực có một tòa Đăng Thiên quan.”
“Trong quan có một tòa bảo tháp, có tên là tháp Đăng Thiên.”
“Bảo tháp tổng cộng có ba mươi sáu tầng.”
“Nghe đồn trên thế gian chỉ những người có nghị lực lớn, trí tuệ cao, bản lĩnh cao cường, mới có thể tiến vào tháp Đăng Thiên, từ đó bắt đầu Đăng Thiên.”
“Mỗi lần Đăng Thiên một tầng, thì sẽ nhận được sự phụ trợ từ ông trời, nếu có thể Đăng Thiên lên tầng ba mươi sáu, nghe nói sẽ nhận được quà tặng từ ông trời, thậm chí trở thành chủ của thế giới, thống trị thế gian!”
“Tuy nhiên, kể từ khi tháp Đăng Thiên xuất hiện, thì chưa có ai có đủ khả năng đi lên tầng ba mười sáu.”
Đại tiểu thư Chu gia từ đầu đến cuối, giải thích chi tiết về “Đăng Thiên” một lượt.
“Tháp Đăng Thiên?”
“Đi lên tầng ba mươi sáu có thể trở thành chủ thế giới, thống trị thế gian?”
Trong lòng Lục Trường Sinh rung động.
Sau khi hắn biết được thông tin của “Tháp Đăng Thiên”, dường như trong đầu vô thức xuất hiện một đoạn thông tin.
“Đăng Thiên tầng ba mươi sáu, có thể cảm nhận được vị trí cụ thể của tất cả Địa Thánh ở giới này.”
Đoạn thông tin này, xuất hiện một cách đột ngột trong đầu của Lục Trường Sinh, rồi biến mất.
Tuy nhiên, Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra.
Đây là thông tin chiến trường Hóa Đạo “tiết lộ”.
Cần phải biết về “tháp Đăng Thiên”, mới có thể “xuất hiện” đoạn thông tin này.
Hóa ra, cái gọi là thống trị thế gian chính là có thể cảm nhận được vị trí cụ thể của tất cả Địa Thánh ở giới này.
Điều này đối với Địa Thánh thực ra không có lợi ích gì.
Dù sao, bọn họ cũng không chắc có thể đánh bại được các Địa Thánh khác, mà thậm chí còn có thể gặp nguy hiểm.
Nhưng đối với một số Địa Thánh có tham vọng, có sức mạnh thì điều này lại có thể mang đến cho bọn họ lợi ích khó mà tưởng tượng được.
Nếu như muốn trở thành Thiên Đạo chi chủ, mà không nhờ vào vận may, chỉ có thể đi đến tháp Đăng Thiên.
Chỉ cần có thể Đăng Thiên lên tầng ba mươi sáu, vậy thì có thể càn quét toàn bộ Địa Thánh của giới này rồi.

Đến lúc đó đừng nói Thiên Đạo chi chủ, thậm chí đó là Vạn Đạo chi chủ cũng không phải là không thể.
Thậm chí, Lục Trường Sinh nhớ tới mỗi lần chiến trường Hóa Đạo mở ra, thực ra chính là một cơ hội.
Nhưng chưa bao giờ nghe nói có người trở thành Vạn Đạo chi chủ.
Đoán chừng, tầng ba mươi sáu của Tháp Đăng Thiên này, cho dù là vô số Địa Thánh cũng không có ai có thể đi lên tầng ba mươi sáu.
Nếu không thì Vạn Đạo chi chủ nhất định sẽ ra đời.
“Không biết ta có thể đạt tới tầng ba mươi sáu không?”
Lục Trường Sinh cũng rất tò mò, hơn nữa còn nóng lòng muốn thử.
“Đăng Thiên quan Trung vực ở đâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Trung vực rất xa, nhưng Đăng Thiên quan tại Trung vực rất nổi tiếng, chỉ cần đến được Trung vực hẳn là có thể dò la ra.”
“Chu gia ta có một bản đồ hoàn chỉnh đi đến Trung vực, chắc hẳn có thể giúp đỡ tiền bối một chút.”
“Có điều, vẫn phải làm phiền tiền bối đi một chuyến về Chu gia rồi....”
Đại tiểu thư Chu gia dè dặt nói.
Thực ra, trong lòng nàng vẫn có một vài suy tính.
Có “tiền bối” vừa thần bí vừa mạnh mẽ đi cùng, tương đương với hộ tống thương đội Chu gia, có thể khiến thương đội an toàn đến Chu gia.
Lục Trường Sinh đương nhiên liếc mắt đã nhìn ra được một chút tâm tư của Đại tiểu thư Chu gia.
Hắn bình tĩnh, thản nhiên nói: “Không sao, Chu gia ở đâu? Ngươi chỉ đường là được! “
Lục Trường Sinh trực tiếp xua tay, đại tiểu thư Chu gia bị một luồng sức mạnh vô hình khống chế, bay thẳng lên hư không.
“A....”
“Tiểu Thư...” Hết chương 1062.



Bạn cần đăng nhập để bình luận