Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1647: Ba loại đạo quả cuối cùng cũng viên mãn! (3)

Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ, đi tới vùng ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới.
Cảnh giới dưới Thái Ất Tiên Tôn không thể vào Hỗn Độn lịch lãm, đây là quy định của Đạo tổ, Lục Trường Sinh chắc chắn sẽ tuân thủ.
Thế nhưng lấy chút khí Hỗn Độn để dùng thì không thành vấn đề.
Trong Hỗn Độn tràn ngập khí Hỗn Độn, ở đâu cũng thấy.
Tuy chỗ nào cũng có khí Hỗn Độn nhưng rất ít người có thể sử dụng khí Hỗn Độn.
Tiên tộc tới Hỗn Độn rất khó có cách bổ sung năng lượng.
Đừng nói Tiên tộc mà thật ra cả U tộc cũng vậy.
Giữa Hỗn Độn thực sự rất khó để bổ sung năng lượng.
Khí Hỗn Độn cũng không thể bổ sung bao nhiêu năng lượng.
Nếu không U tộc cũng không tìm đủ cách lợi dụng đá Bản Nguyên để chuyển hóa Thiên giới.
Bởi chính U tộc sống giữa Hỗn Độn cũng rất gian nan, cuối cùng mới không thể không mạo hiểm chuyển hóa Thiên giới.
Trong lòng Lục Trường Sinh biết rõ, nếu Thần Thông Thôn Linh có thể cắn nuốt khí Hỗn Độn mà không bị ảnh hưởng gì thì điều này sẽ có ý nghĩa rất lớn lao.
Về sau Lục Trường Sinh sớm hay muộn cũng sẽ tiến vào Hỗn Độn lịch lãm.
Nếu có thể cắn nuốt khí Hỗn Độn, thậm chí có thể sử dụng cho mình thì sẽ hỗ trợ cho Lục Trường Sinh trong quá trình lịch lãm Hỗn Độn sau này.
Hiện giờ có rất nhiều Thái Ất Kim Tiên và Đại La Kim Tiên tuy đã tiến vào Hỗn Độn nhưng thực ra cũng không rời đi quá xa.
Bọn hắn đều chỉ lịch lãm ở nơi gần với Thiên giới thôi.
Phạm vi lịch lãm có hạn.
Lục Trường Sinh cũng không muốn chỉ có thể lịch lãm ở phạm vi gần Thiên giới như thế.
Hắn muốn đi xa hơn, thậm chí là rời xa Thiên giới, như vậy cũng phải gia tăng năng lực sinh tồn trong Hỗn Độn mới được.
Theo tình hình hiện nay, ngược lại thì Thần Thông Thôn Linh khá thích hợp.
Tiền đề là Thần Thông Thôn Linh có thể cắn nuốt khí Hỗn Độn.
“Thôn Linh.”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh trực tiếp vận dụng Thần Thông Thôn Linh để cắn nuốt lượng lớn khí Hỗn Độn.
Phần lớn khí Hỗn Độn không có tác dụng gì.
Thậm chí còn có hại.
Bên trong chỉ ẩn chứa một chút năng lượng.
Nếu Lục Trường Sinh cẩn thận phân tích thì có thể phân tích ra một chút năng lượng.
Nhưng cần phải vận dụng năng lực phân tích.
Còn mất rất nhiều thời gian.
Vả lại cách này căn bản không đủ để Lục Trường Sinh đi lịch lãm Hỗn Độn.
Thế nhưng khi Thần Thông Thôn Linh cắn nuốt khí Hỗn Độn.
Thần Thông Thôn Linh của Lục Trường Sinh chẳng mấy chốc đã bị ảnh hưởng.
Thần Thông Thôn Linh cũng không thể “loại bỏ tạp chất và giữ lại tinh hoa” được.
Không thể nghiền nát những thứ có hại trong khí Hỗn Độn, càng không thể tinh luyện ra năng lượng tinh thuần.
Có điều chuyện này khác với hạt nhục thân và thân thể U tộc.
Lục Trường Sinh phát hiện giữa Thần Thông Thôn Linh vẫn có một phần khí Hỗn Độn bị năng lực “Thôn Linh” nghiền nát.
Đây là một dấu hiệu tốt.
Nếu hắn có thể lợi dụng năng lực phân tích, để Thần Thông Thôn Linh phải nhắm vào những thứ có hại trong khí Hỗn Độn.
Có lẽ sẽ hao phí tinh lực và thời gian.
Nếu có thể thành công thì năng lực sinh tồn của Lục Trường Sinh giữa Hỗn Độn sẽ tăng lên rất nhiều.
“Thử xem.”
Lục Trường Sinh chuẩn bị thử một lần.
Dù chỉ có một chút hy vọng hắn cũng sẽ thử.
Vì thế Lục Trường Sinh bắt đầu thử phân tích khí Hỗn Độn, phối hợp với Thần Thông Thôn Linh.
Thời gian trôi qua từng ngày.
Lục Trường Sinh cũng không mong có thể thành công trong một thời gian ngắn.
Nhưng chỉ cần có thể tiến bộ là được.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Lục Trường Sinh ở lại ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới suốt mười năm.
Có vẻ không có dấu hiệu rời đi.
Một số Tiên Nhân thường xuyên qua lại cũng nhận ra Lục Trường Sinh.
Nói ra thì cả Thiên giới có ai không biết Trường Sinh Tiên Tôn đại danh đỉnh đỉnh đâu cơ chứ?
“Trường Sinh Tiên Tôn đang làm gì thế? Hắn cứ ở mãi chỗ ranh giới giữa Hỗn Độn và Thiên giới, hẳn cũng mười năm rồi nhỉ?”
“Đúng rồi, không biết rốt cuộc Trường Sinh Tiên Tôn đang cảm ngộ cái gì, chẳng lẽ là tu luyện đạo quả?”
“Có thể lắm, chỉ có đạo quả viên mãn mới có thể dung nhập Thiên giới, thành tựu Thái Ất Kim Tiên. Với thiên phú của Trường Sinh Tiên Tôn hẳn trở thành Thái Ất Kim Tiên cũng không quá khó khăn.”
“Giờ rất nhiều Thái Ất Kim Tiên đều tới Hỗn Độn lịch lãm, có lẽ Trường Sinh Tiên Tôn cũng gấp lắm rồi…”
Các vị Tiên Nhân này đều biết thân phận của Lục Trường Sinh.
Thậm chí cũng đoán được chuyện Lục Trường Sinh muốn tấn thăng Thái Ất Kim Tiên.
Có điều không một ai tới quấy rầy Lục Trường Sinh hết.
Đây là việc cảm ngộ riêng của từng người.
Một khi bị cắt ngang sẽ rất rắc rối.
Lục Trường Sinh không để ý tiếng bàn tán bên ngoài.
Toàn bộ tinh thần của hắn đều dồn vào khí Hỗn Độn.
Nói đúng hơn là dồn vào Thần Thông Thôn Linh.
Hắn không ngừng sửa đổi Thần Thông Thôn Linh.
Từ đó để Thần Thông Thôn Linh có thể nghiền nát từng thứ có hại trong khí Hỗn Độn và đạt được năng lượng Hỗn Độn tinh thuần nhất.
Chuyện này đương nhiên mất rất nhiều tinh lực.
Trong khí Hỗn Độn rốt cuộc có bao nhiêu thứ tai hại?
Quả thực là nhiều không đếm xuể.
Càng đi sâu tìm hiểu Lục Trường Sinh lại càng cảm thấy cứ tiếp tục phân tích chắc chẳng thấy ngày cuối mất.
Bởi số lượng quá nhiều.
Hơn nữa vật chất trong khí Hỗn Độn cũng không ngừng thay đổi.
Không hề cố định.
Trong thời gian mười năm, Lục Trường Sinh liên tục phân tích vật chất trong khí Hỗn Độn nhưng không có một lần nào hoàn toàn giống nhau.
Cuối cùng Lục Trường Sinh cũng hiểu ra vì sao tới cả U tộc cũng khó có thể sinh tồn dài lâu giữa Hỗn Độn.
Chẳng lẽ trong U tộc không một ai có thể phân tích sao?
E rằng không phải vậy.
Mà là khí Hỗn Độn căn bản không thể phân tích được.
Bất cứ người nào muốn phân tích khí Hỗn Độn thì đều phải nhận lấy thất bại thảm hại.
“Tách.”
Đột nhiên Lục Trường Sinh mở bừng mắt.
“Mười năm rồi, không thể phân tích khí Hỗn Độn nhưng Thần Thông Thôn Linh lại có tiến bộ lớn, không biết cái này có tính là niềm vui bất ngờ không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận