Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 562. Chém Sơn Hải Đạo Quân, danh chấn bát phương! Nắm giữ sáu đạo pháp tắc, Lục Trường Sinh thôi diễn thần thuật! (3)



Chương 562. Chém Sơn Hải Đạo Quân, danh chấn bát phương! Nắm giữ sáu đạo pháp tắc, Lục Trường Sinh thôi diễn thần thuật! (3)




Hắn tiếp tục thúc giục thần thuật Viêm Lưu.
Dùng hành động thực tế biểu lộ thái độ của mình.
Hắn nhất định phải chém Sơn Hải Đạo Quân!
"Răng rắc."
Rốt cục, linh quang của Thiên Sơn Ấn bị Viêm Lưu công phá.
Pháp bảo cực mạnh Thiên Sơn Ấn bị vô số Viêm Lưu cấp tốc bao trùm, trên mặt xuất hiện một vết nứt. ‌
Có vết rạn thứ nhất thì sẽ có vết rạn thứ hai, vết rạn thứ ba...
Rốt cục, Thiên Sơn Ấn vỡ nát.
Từng vết nứt như mạng nhện dày đặc trên Thiên Sơn Ấn.
Sau đó, ầm vang vỡ nát.
"Thiên Sơn Ấn của ta..."
Mặt Sơn Hải Đạo Quân đỏ gắt, biểu cảm trở lên vặn vẹo.
Trận kỳ của hắn bị hủy, hiện tại ngay cả pháp bảo Thiên Sơn Ấn cũng bị hủy.
Hắn còn có thể dùng thứ gì để ngăn cản Viêm Lưu của Lục Trường Sinh đây?
"Lục Trường Sinh..."
Sơn Hải Đạo Quân còn muốn nói tiếp cái gì.
Nhưng Tinh Thần Ma Bàn không ngừng chôn vùi tinh thần của hắn, Sơn Hải Đạo Quân căn bản là vô lực phản kháng.
Theo một tiếng hét thảm, trong nháy mắt thân thể Sơn Hải Đạo Quân bị Viêm Lưu bao phủ.
Tĩnh!
Hết thảy đều trở lên yên tĩnh.
Hết thảy xung quanh đều trở nên vô cùng yên tĩnh.
Uông Vân quan sát từ giữa hư không, thấy thân thể Sơn Hải Đạo Quân bị Viêm Lưu thôn phệ, trong ánh mắt có chút mờ mịt.
"Sơn Hải Đạo Quân... chết rồi?"
Uông Vân thấp giọng lầm bầm.
Phảng phất như không dám tin tưởng vào mắt mình.
Thế nhưng đây chính là sự thật.
Viêm Lưu qua đi, thân thể Sơn Hải Đạo Quân hoàn toàn biến mất, ngay một chút khí tức cũng không lưu lại.
Hơn nữa không phải Sơn Hải Đạo Quân đã na di rời đi.
Mà là chết rồi.
Chết không toàn thây!
Triệt để chôn vùi, hóa thành tro tàn!
Đây chính là Viêm Lưu!
Một trong những thần thuật tổ hợp đỉnh tiêm.
Uy lực của thần thuật Viêm Lưu cảnh giới viên mãn to lớn vượt xa Lục Trường Sinh tưởng tượng.
Ngay cả pháp bảo Thiên Sơn Ấn của Sơn Hải Đạo Quân cũng trực tiếp vỡ nát.
Còn có trận kỳ, căn bản là không vây khốn được Viêm Lưu.
"Thần thuật tổ hợp từ ba đạo pháp tắc, uy lực thật sự là đáng sợ."
"Lúc này mới vẻn vẹn chỉ là ba đạo pháp tắc, nếu như là bốn đạo pháp tắc thậm chí năm đạo pháp tắc, sáu đạo pháp tắc thì sao?"
"Uy lực của những thần thuật tổ hợp hàng đầu lại kinh khủng đến mức nào nữa?"
"Vả lại, nghe nói thần thuật tổ hợp cùng thần thông cùng một nhịp thở. Có thể coi thần thuật như cái bóng của thần thông, khả năng có 1% uy lực. Thần thuật còn đáng sợ như vậy, thần thông chân chính hẳn là sẽ rất khủng bố?"
Trong lòng Lục Trường Sinh cũng không khỏi chấn động!
Dù là Viêm Lưu là do Lục Trường Sinh thi triển ra, thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên Lục Trường Sinh dùng Viêm Lưu đại chiến cùng đối thủ.
Lục Trường Sinh cũng không hiểu rõ đối uy lực thực sự của Viêm Lưu.
Mà giờ hắn biết.
Thần thuật tổ hợp ba đạo pháp tắc đỉnh tiêm sẽ có uy lực kinh thiên động địa.
Trong cảnh giới Đạo Cơ, cường giả Đạo Cơ dựa vào pháp tắc, nhất là dựa vào pháp tắc tu luyện ra thần thuật, mới xem như có khả năng thật sự tranh hơn thua cùng Trúc Cơ Đạo Quân của Tiên Đạo!
Một khi tới cảnh giới Thần Thông, võ giả hoàn toàn không sợ cường giả Tiên Đạo nữa.
"Vèo."
Lục Trường Sinh bay đến trước mặt Uông Vân.
"Uông đạo hữu, ngươi tận mắt nhìn thấy rồi đấy, Sơn Hải Đạo Quân đã bị Lục mỗ chém giết."
Lục Trường Sinh thản nhiên nói.
Uông Vân lấy lại tinh thần, hít một hơi thật sâu, lập tức từ trong ngực móc ra bốn cái bình sứ.
"Đây là bốn giọt tinh huyết Thiên Yêu còn lại, cho ngươi."
Uông Vân trực tiếp ném bốn cái bình sứ cho Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh mở từng cái ra xem xét, cuối cùng hài lòng gật đầu nói: "Tốt! Giao dịch giữa ngươi và ta đã hoàn thành, hiện tại có thể rút lui, tranh thủ thời gian trở lại Cổ Vực Thiên Tông, nếu không đợi người của Tử Dương Tiên Tông đuổi theo sẽ rất phiền phức."
Thế là hai người cấp tốc rời đi.
Chẳng được bao lâu, đúng là có mấy tên Trúc Cơ Đạo Quân từ hướng trụ sở chính của Tử Dương Tiên Tông tìm tới thật.
"Nơi này chính là vị trí Sơn Hải Đạo Quân gửi tín hiệu cầu cứu."
"Chỉ là chúng ta hình như đã tới trễ, Sơn Hải Đạo Quân chỉ sợ đã gặp bất trắc."
"Với thực lực của Sơn Hải Đạo Quân, coi như không địch lại nhưng ngay cả chạy trốn đều không được ư? Rốt cuộc hắn gặp đối thủ như thế nào?' ‌
"Sơn Hải Đạo Quân quá nửa là gặp bất trắc rồi. Các ngươi nhìn đi, những mảnh vỡ trên mặt đất kia không phải chính là mảnh vỡ Thiên Sơn Ấn sao?"
"Cái gì, Thiên Sơn Ấn cũng bị đánh thành mảnh vỡ..."
Trong lòng mấy tên Trúc Cơ Đạo Quân run lên, liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều có thể nhìn thấy sự kiêng dè trong ánh mắt đối phương.
Có thể đánh nát cả Thiên Sơn Ấn.
Đủ thấy thực lực của cường giả Sơn Hải Đạo Quân gặp phải khủng bố cỡ nào.
Bọn hắn cùng Sơn Hải Đạo Quân có một ít quan hệ.
Nhưng dù quan hệ tương đối tốt cũng còn chưa tới mức thay Sơn Hải Đạo Quân tìm sống tìm chết.
Hiện tại Sơn Hải Đạo Quân trêu chọc một vị cường giả đáng sợ như vậy.
Bọn hắn nào dám tiếp tục đuổi theo tra xét?
"Đi thôi, chuyện này quá nửa có quan hệ với Uông Vân, chúng ta không nên nhúng tay."
"Không sai, lúc trước Sơn Hải Đạo Quân giết Lục Trấn Không, hiện giờ Uông Vân lại mời một vị cường giả Đạo Cơ đỉnh tiêm đến chém giết Sơn Hải Đạo Quân. Chuyện này, ai cũng không xen vào được."
"Trở về bẩm báo tông môn là được, đây là chém giết như bình thường."
Thế là mấy tên Trúc Cơ Đạo Quân đã nhất trí, cấp tốc quay người trở về trụ sở chính của Tử Dương Tiên Tông.
...
Trụ sở chính của Cổ Vực Thiên Tông.
Hai bóng người rơi xuống đất.
"Trở về rồi."
Lục Trường Sinh hướng phía Uông Vân cáo từ: "Uông đạo hữu, ta muốn trở về bế quan lĩnh hội tinh huyết Thiên Yêu, xin từ biệt!"
"Lục đạo hữu xin mời."
Lục Trường Sinh không dừng lại lâu, trực tiếp xoay người rời đi.
Uông Vân nhìn theo bóng lưng Lục Trường Sinh biến mất, trong mắt lóe lên một tia quang mang kỳ lạ.
"Lục Trường Sinh là nhân vật tuyệt đại phong hoa, ngộ tính và thiên phú như vậy dù ở nơi nào cũng sẽ rực rỡ..." Hết chương 562.



Bạn cần đăng nhập để bình luận