Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1611: Kỳ hạn mười năm đã tới! Trận chiến trong Hỗn Độn hết sức căng thẳng! (4)

Dù sao “Lâm” từng thật sự đánh bại, thậm chí chém giết cả Tiên Tôn.
Thực lực thế này có thể nói là cực kỳ khủng bố.
Lục Trường Sinh sao có thể chiến thắng đây?
“Khổ Hải Tiên Tôn, bất kể thế nào chúng ta cũng không thể mặc kệ chuyện này được. Không bằng ban cho hắn Tiên bảo cấp độ Kim Tiên thậm chí là cấp độ Thái Ất, hoặc là Đạo khí…”
“Dù gì cũng phải bảo vệ tính mạng của Trường Sinh Tiên Quân…”
Một vị Tiên Tôn cắn răng nói.
Đúng vậy, Tiên bảo và thậm chí cả Đạo khí cũng có thể coi là một loại thực lực.
Chênh lệch giữa rất nhiều Tiên Quân kỳ thực chính là khác biệt về Tiên bảo.
Đối với rất nhiều Tiên Quân mà nói, có Tiên bảo hay không là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
“Dù cho Trường Sinh Tiên Quân Đạo khí nhưng liệu Trường Sinh Tiên Quân có thể sử dụng không?”
“Dù là Đạo khí phòng ngự cũng cần pháp lực bất hủ chống đỡ. Cứ coi như Trường Sinh Tiên Quân ngưng tụ ra một chút pháp lực bất hủ nhưng hắn có thể chèo chống bao lâu đây?”
“Lần này Lục Trường Sinh và Lâm ước chiến không chỉ vì phân thắng bại, nhất định phải đánh tới ngươi chết ta sống. Có thêm một món Đạo khí cũng có ý nghĩa gì đâu?”
Lời Khổ Hải Tiên Tôn nói khiến các vị Tiên Tôn đều trầm mặc.
Đúng vậy, lần này ước chiến cũng không phải là phân thắng bại bình thường. Nếu chỉ là phân thắng bại thì cho Lục Trường Sinh một món Đạo khí cũng không thành vấn đề.
Thời khắc mấu chốt hắn có thể dùng Đạo khí để bảo mệnh.
Nhưng đây không phải phân thắng bại mà là phân sinh tử.
Như vậy thì có cho Đạo khí cũng chỉ có một con đường chết.
Đến lúc đó Đạo khí cũng mất, được không đủ bù mất.
Đạo khí là thứ chỉ có là Đại La Tiên Tôn mới có thể luyện chế.
Mỗi một món đều cực kỳ trân quý.
Không thể tùy tiện tổn thất được.
Còn một số đan dược bảo mệnh lại càng không có ý nghĩa.
Đánh không lại thì chỉ có chết.
Có thêm nhiều đan dược hơn nữa cũng vô dụng.
“Trận chiến này chỉ có thể dựa vào chính bản thân Lục Trường Sinh!”
Khổ Hải Tiên Tôn trầm giọng nói.
Chính vì như vậy hắn mới thấy bi quan.
Dựa vào Lục Trường Sinh, sau mười năm liệu có thể tăng lên tới cái cấp độ nào đây?
Tổng bộ U tộc.
“Rầm.”
Thân ảnh “Lâm” kịch liệt bành trướng.
Toàn thân tản ra khí thế khủng bố, khí thế này thậm chí không hề thua kém thống lĩnh U tộc.
Thậm chí còn mạnh hơn!
“Lâm” ra khỏi động phủ.
Bên ngoài có một vị thống lĩnh U tộc đã chờ từ lâu.
“Mười năm…”
“Lâm” thấp giọng lầm bầm.
Cách kỳ hạn mười năm chỉ còn mấy ngày.
Hắn chờ ngày này ròng rã hai mươi năm!
Rốt cục cũng có cơ hội kết thúc rồi.
“Lâm, hai mươi năm này kỳ thực đã khiến việc tu hành của ngươi bị chậm trễ. Mấy năm trước vốn ngươi có thể đột phá tới thống lĩnh nhưng ngươi vẫn cố áp chế, như vậy có đáng không?”
Thống lĩnh U tộc hỏi.
“Lâm” nhìn qua thống lĩnh U tộc, ánh mắt sâu thẳm, cất nói bình tĩnh: “Khải là người thân duy nhất của ta, giờ hắn chết rồi, lo lắng duy nhất trong lòng ta cũng đã mất, thật ra đây là chuyện tốt.”
“Thế nhưng ta không thể lừa gạt mình chính mình được, sâu trong lòng ta rất bi thương, đột phá trong tình cảnh này chỉ bất lợi cho việc tu hành của ta. Dù U tộc chúng ta nặng nhục thân không trọng tâm linh, nhưng tâm linh và nhục thân vốn hỗ trợ lẫn nhau, ta không muốn đột phá mà vẫn có bất cứ thiếu hụt nào.”
“Giết Lục Trường Sinh chỉ là chuyện vô cùng đơn giản, dù có vì thế mà kéo dài thời gian đột phá cũng không sao.”
“Tốt, chúng ta tới Hỗn Độn thôi. Giây phút chém giết Lục Trường Sinh có lẽ chính là thời điểm ta đột phá!”
“Lâm” nói xong trực tiếp hóa thành một tia sáng, bay vào Hỗn Độn, biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Thống lĩnh U tộc lắc đầu nhưng cũng không nói thêm điều gì mà cũng bay vào trong Hỗn Độn theo Lâm.
Trận đại chiến này không thể coi thường.
Thống lĩnh U tộc cũng phải cho “Lâm” hộ giá hộ tống.
Thậm chí đại thống lĩnh cũng sẽ tự mình ra mặt!
Trong động phủ của Lục Trường Sinh, hắn đã tính toán thời gian, cũng biết kỳ hạn mười năm sắp đến rồi.
Nhưng hắn không vội.
Nhanh thôi.
Việc tu hành của hắn cũng sắp kết thúc rồi.
Nhưng vẫn thiếu một chút.
Mười bộ, tám bộ, năm bộ, ba bộ, một bộ…
Rốt cục đến khi bộ phân thân cuối cùng cũng đột phá tới Tổ cảnh, Lục Trường Sinh ngừng lại.
“Cuối cùng cũng xong rồi!”
Trên mặt Lục Trường Sinh nở một nụ cười.
“Vù.”
Ngay sau đó từng bộ phân thân xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.
Nhưng động phủ cũng có hạn nên toàn bộ phân thân không thể hiện ra hết.
Nhưng tự Lục Trường Sinh cũng biết rõ số lượng phân thân.
Tất thảy có 49.000 bộ phân thân!
Đã cộng thêm 3600 phân thân trước đó.
Tổng cộng 49.000 bộ phân thân.
Đây là con số rất lớn.
49.000 bộ phân thân này bình thường đều ẩn thân trong không gian Tiên bảo của Lục Trường Sinh.
Dù sao nếu Lục Trường Sinh dung hợp 49.000 bộ phân thân này thì trong nháy mắt hắn sẽ hóa thành một vị cự nhân cực kỳ khủng bố.
Sức chiến đấu tất nhiên sẽ tăng vọt.
Thế nhưng khi hành động cũng hơi bất tiện.
Bởi vậy 49.000 bộ phân thân đều nằm trong không gian Tiên bảo.
Như vậy sẽ không có vấn đề gì nữa.
Không gian Tiên bảo rất lớn, đừng nói 49.000 bộ phân thân, dù có nhiều gấp mười lần hay gấp trăm lần cũng không thành vấn đề.
Hơn nữa cứ để phân thân nằm trong Tiên bảo cũng có chỗ tốt.
Chính là để phân thân có thể tự tu luyện bên trong Tiên bảo.
Dù sau khi lên tới Tổ cảnh mà muốn đột phá sẽ rất khó.
Nhưng tích lũy tháng ngày, cứ thế mãi, dù mỗi bộ phân thân chỉ tăng cường một chút xíu thì mấy vạn phân thân cộng lại cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
“Có điều đó là trị ngọn không trị gốc. Trước mắt phương pháp tu hành phân thân của ta chỉ là kế tạm thời. Có thể gia tăng sức chiến đấu của nhục thân trên diện rộng, nhưng vẫn khác với sinh mệnh vĩ đại kia, ta chỉ có thể tăng cường chiến lực, con đường tu hành nhục thân chung quy vẫn không thể bằng sinh mệnh vĩ đại kia được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận