Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 123. Cuộc chiến Thần Lực (3)



Chương 123. Cuộc chiến Thần Lực (3)




Với thực lực đáng sợ nhường này, chẳng trách Yến Kiếm Sinh muốn xưng bá trong thành Nam Dương.
"Rầm."
Nắm đấm của Yến Kiếm Sinh và nắm đấm của Lục Trường Sinh va chạm nhau rất mạnh.
Sức mạnh cuồng bạo lập tức lấy hai người bọn họ làm trung tâm rồi khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Các võ giả Luyện Tạng xung quanh lập tức biến sắc.
"Lùi lại!"
Mặc dù bọn họ đã phản ứng rất nhanh như vẫn có người không kịp lùi lại, bị kình lực của Yến Kiếm Sinh và Lục Trường Sinh đụng vào khiến cho toàn thân chấn động, bay ngược ra ngoài.
"Phụt."
Có ba trưởng lão Luyện Tạng lập tức phun ra máu tươi rồi hôn mê bất tỉnh.
Một chút dư ấm cũng đủ để ba trưởng lão Luyện Tạng bị trọng thương.
Đây chính là cảnh giới Thần Lực, là thần lực vô địch!
Cả Lục Trường Sinh và Yến Kiếm Sinh vừa chạm vào nhau đã lập tức lùi về sau ba bước.
Yến Kiếm Sinh nheo mắt: "Hai mươi đỉnh sức mạnh? Trông ngươi thì rõ ràng vừa đột phá cảnh giới Thần Lực chưa được bao lâu, tại sao ngươi lại có được sức mạnh hai mươi đỉnh?"
Hiển nhiên là Yến Kiếm Sinh đang rất bất ngờ.
"Chẳng phải ngươi cũng có sức mạnh hai mươi đỉnh đấy sao?"
Nét mặt Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.
Ngay sau đó, hai người không hẹn mà cùng nhào về phía đối phương.
"Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!"
Tốc độ ra tay của cả hai đều cực kỳ nhanh, đầy trời chỉ thấy có quyền ảnh liên tục va chạm vào nhau.
Cả đại sảnh của Huyết Sát Môn lập tức thủng trăm nghìn lỗ.
Hai người càng đánh càng sung.
"Ha ha ha, sung sướng lắm, thật là sung sướng quá!"
"Bản tọa lên cảnh giới Thần Lực lâu như thế rồi nhưng vẫn chưa bao giờ gặp được đối thủ."
Yến Kiếm Sinh có vẻ rất hưng phấn.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại cực kỳ bình tĩnh.
Hắn đã thăm dò được đại khái sức mạnh của Yến Kiếm Sinh, đúng là chỉ có hai mươi đỉnh sức mạnh.
Nếu cả hai đều như vậy thì chỉ có thể cân sức ngang tài, không ai làm gì được ai.
Nhưng Lục Trường Sinh lại có Thần Long Biến.
"Thần Long Biến!"
Cơ thể Lục Trường Sinh bắt đầu rung lên nhè nhẹ.
Máu thịt, cơ bắp và toàn bộ xương cốt của hắn đã hoàn thành một loại thay đổi nhỏ bé nào đó chỉ trong chớp mắt và hội tụ được tất cả sức mạnh.
Lục Trường Sinh cảm nhận rất rõ một nguồn sức mạnh vừa sinh ra trong cơ thể mình.
Thần Long Biến lần thứ nhất, tăng cường thân thể thêm ba phần mười.
Nói cách khác, cú đấm này có sức mạnh của hai mươi sáu đỉnh!
Hai quyền vừa đấm vào nhau, nụ cười trên mặt Yến Kiếm Sinh lập tức biến mất.
"Uỳnh!"
Ngay sau đó, Yến Kiếm Sinh bị một sức mạnh khổng lồ hất bay, cánh tay hắn vang lên một tiếng răng rắc rồi vỡ vụn.
Lục Trường Sinh thừa cơ lấn đến phía trước mặt Yến Kiếm Sinh rồi đấm một quyền vào ngực hắn.
"Ầm!"
Sức mạnh kinh khủng của hai mươi sáu đỉnh đã khiến cho lồng ngực của Yến Kiếm Sinh sụp xuống.
Yến Kiếm Sinh nặng nề ngã xuống đất, tạo thành một cái hố to trên nền đất cứng.
Một đám trưởng lão Luyện Tạng của Huyết Sát Môn nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt đại biến, tất cả cùng nhìn chằm chằm vào cái hố to kia.
"Ruỳnh!"
Một tiếng vang thật lớn bỗng phát ra từ trong hố to.
Một bóng người bay ra trong chớp mắt rồi đánh về phía Lục Trường Sinh.
"Quả nhiên là vẫn chưa chết."
"Sinh mệnh lực của võ giả cảnh giới Thần Lực đúng là kinh người thật."
Sự ngạc nhiên thoáng qua trong mắt Lục Trường Sinh.
Hắn nhớ rất rõ ràng rằng cú đấm khi nãy đã khiến cho lồng ngực của đối phương lõm vào trong.
Với thương thế như vậy, nếu là người khác thì chết chắc rồi.
Thế nhưng Yến Kiếm Sinh vẫn còn sống.
Vậy thì chỉ tồn tại một khả năng, đó là đối phương đã khống chế để tim dịch chuyển tới vị trí khác trong cơ thể, nhờ đó mà gắng gượng tránh được một quyền kinh khủng của Lục Trường Sinh.
Chỉ cần bộ phận yếu hại không bị hao tổn, võ giả cảnh giới Thần Lực sẽ không chết.
Ví dụ như xuất huyết hay gãy vỡ xương, tất cả đều chỉ có thể coi là vết thương nhỏ mà thôi. Với khả năng khống chế cơ bắp và xương cốt của võ giả cảnh giới Thần Lực, tất cả đều có thể khôi phục một cách nhanh chóng.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn hiểu tại sao Yến Kiếm Sinh không dùng đao hoặc kiếm.
Nguyên nhân cho việc này rất đơn giản.
Đao kiếm chém vào người hay là đâm vào cơ thể thì có thể tạo ra bao nhiêu tổn thương đây?
Dù cho đâm vào tim, chỉ cần tim không bị chia năm xẻ bảy, vậy thì võ giả cảnh giới Thần Lực vẫn có thể khống chế trái tim từ từ khôi phục.
Muốn giết chết được võ giả cảnh giới Thần Lực, chỉ có thể sử dụng sức mạnh tuyệt đối, đánh cho đầu của đối phương nổ tung, hoặc là phá hỏng các bộ phận yếu hại trên người hắn.
"Chết tiệt!"
Ánh mắt Lục Trường Sinh nghiêm túc hẳn lên.
Nếu bây giờ đã biết được cách để giết một võ giả cảnh giới Thần Lực thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
"Tàm Ti Kiếm!"
Khí huyết trong cơ thể Lục Trường Sinh bùng nổ, một loạt Tàm Ti Kiếm như hạt mưa đã giăng đầy trời rồi lao về phía Yến Kiếm Sinh.
Uy lực của Tàm Ti Kiếm không phải là quá mạnh, thậm chí vết thương do chúng tạo ra còn không đáng nhắc đến với cường giả cảnh giới Thần Lực, thế nhưng số lượng Tàm Ti Kiếm chi chít này vẫn thật sự gây ra ảnh hưởng với Yến Kiếm Sinh, làm cho thế công của hắn chậm lại một chút.
Chỉ trong nháy mắt Yến Kiếm Sinh chậm lại đó, Lục Trường Sinh đã nắm được cơ hội. Hắn giậm mạnh chân một cái.
"Rầm!"
Mặt đất rạn nứt, Lục Trường Sinh dẫm ra một cái hố thật to, những vết rạn xuất hiện xung quanh hố chi chít như mạng nhện.
Nhờ vào sức mạnh của cái giậm chân này, Lục Trường Sinh nhảy lên như một mũi tên rời khỏi cung, chỉ trong nháy mắt đã tới bên cạnh Yến Kiếm Sinh.
"Thần Long Biến!"
Khí huyết trong cơ thể Lục Trường Sinh thay đổi, toàn bộ cơ bắp và xương cốt của hắn đã có sự biến hóa nào đó chỉ trong tích tắc.
Sức mạnh khủng khiếp đều đã hội tụ vào cánh tay.
Sức mạnh hai mươi sáu đỉnh lại bùng nổ một lần nữa.
"Uỳnh!"
Cú đấm này đã giáng mạnh xuống cánh tay của Yến Kiếm Sinh. Hết chương 123.



Bạn cần đăng nhập để bình luận