Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 982. Lục Trường Sinh càn quét sáu Địa Thánh đứng đầu! Phía dưới Thiên Thánh ai có thể chống lại? (2)



Chương 982. Lục Trường Sinh càn quét sáu Địa Thánh đứng đầu! Phía dưới Thiên Thánh ai có thể chống lại? (2)




Lời nói của Lục Trường Sinh lập tức khiến những Địa Thánh khác giận dữ.
Lục Trường Sinh đang muốn bỏ bọn họ qua một bên?
Hơn nữa, trong lời nói của hắn đều đang hạ thấp bọn họ, nâng cao bản thân Lục Trường Sinh.
“Buồn cười! Lục đạo hữu thật sự nghĩ bản thân thiên hạ vô địch? Một người có thể giành được mảnh võ đạo?”
“Khẩu khí thật lớn! Thần Kiếm sươn trang có nhiều Địa Thánh như vậy, cũng chưa có thể giải quyết được vấn đề về mảnh võ đạo, dựa vào một mình người thì có thể giải quyết được sao?”
“Chẳng lẽ ngươi cảm thấy một mình ngươi mạnh hơn Thần Kiếm Sơn Trang cùng chúng ta?”
Trong lòng các vị Địa Thành còn lại đầy căm phẫn.
Bọn họ không thể nhịn!
Lục Trường Sinh đang nghĩ muốn “ăn mảnh”, bỏ bọn họ qua một bên.
Ngay cả Hạ Hầu Phác Ngọc cũng nao nao, đánh giá một lần từ trên xuống dưới Lục Trường Sinh, tiếp đó cười khổ và nói: “Lục đạo hữu, ta có thể lý giải tâm tình của ngươi, dù sao ai cũng không muốn chia sẻ mảnh võ đạo với người khác?”
“Nhưng Bí giới này không giống nhau, Địa Thánh đi vào đều có nguy hiểm, mọi người đều là Địa Thánh đứng đầu, chỉ khi mọi người liên thủ thì cuối cùng chúng ta mới có hy vọng giành được mảnh võ đạo. Đây là chuyện hợp tác cùng có lợi.”
Lục Trường Sinh từ chối cho ý kiến.
Hắn nhìn thoáng qua phần lớn Địa Thánh, lập tức nói: “Hạ Hầu trang chủ, nếu ta đánh bại những Địa Thánh này, ta có thể chứng minh hoàn toàn không cần những Địa Thánh này, chỉ cần một mình ta là đủ?”
Hạ Hầu Phác Ngọc nao nao, lập tức gật đầu nói: “Nếu Lục đạo hữu muốn thử một lần, vậy làm phiền mọi người.”
Sắc mặt những Địa Thánh khác thay đổi.
Bọn họ còn chưa tiến vào Bí giới, đã phải liều mạng với những Địa Thánh khác?
“Hừ, nếu Lục đạo hữu tự tin như thế, bọn ta đương nhiên phụng bồi!”
Cuối cùng, mấy tên Địa Thánh này cũng đồng ý.
Bọn họ thực sự không quen nhìn Lục Trường Sinh.
Tất cả mọi người đều là Địa Thánh, chung sức hợp tác để giành được mảnh võ đạo không được sao?
Vì sao Lục Trường Sinh cố tình muốn ăn mảnh?
Nếu hắn muốn ăn một mình, vậy thì phải có thủ đoạn thắng qua mọi người!
Thần Kiếm Sơn Trang cũng không lại ngăn cản.
Vì thế, mọi người trực tiếp bay lên hư không bên ngoài Thần Kiếm Sơn Trang.
Một mình Lục Trường Sinh chống lại sáu Địa Thánh đứng đầu.
Sáu Địa Thánh này không hề đơn giản, mỗi một người đều ngưng tụ Võ đạo sơ khai, có được ý chí Võ đạo.
Bọn họ tuyệt đối đều là Võ Thánh đứng đầu.
Một vị bình thường đều có thể đứng đầu một phương, huống chí sáu Địa Thánh.
Nhưng Lục Trường Sinh lại khoanh tay, lẳng lặng đứng trong hư không, dường như không hề cảm thấy bối rối.
Người trong Thần Kiếm Sơn Trang, bao gồm rất nhiều Địa Thánh, cũng đều ở bên trong sơn trang quan sát cuộc chiến.
Đây chính là cuộc chiến giữa những Địa Thánh đứng đầu, hơn nữa là một người chống lại sáu Địa Thánh đứng đầu.
Điều này là ngàn năm có một, bọn họ sao có thể bỏ qua?
Thậm chí, bọn họ đều còn truyền âm cho nhau để nghị luận.
“Vị Thái thượng trưởng lão của Bách Hoa Tông này quá khinh người, dùng thực lực của bản thân đối đấu với sáu Địa Thánh đứng đầu?”
“Chuyện về Thái thượng trưởng lão của Bách Hoa Tông, chắc hẳn các ngươi đều nghe qua, thật sự không kiêng nể gì, hơn nữa thực lực của hắn cũng rất mạnh, hắn còn có thể chém giết Địa Thánh đứng đầu! Cường giả như vậy, ngay cả trang chủ đều nói trong phần lớn Địa Thánh, Lục Trường Sinh có thể đứng thứ nhất, đủ thấy thực lực của hắn.”
“Nhưng mà sự chênh lệch giữa những Địa Thánh đứng đầu cũng không tính quá lớn. Một khi vài Địa Thánh đứng đầu liên thủ, điều này đủ để xóa bỏ chênh lệch, càng đừng nói sáu Địa Thánh đứng đầu liên thủ.”
“Lục Trường Sinh quá kiêu ngạo, lần này hắn sợ phải thiệt thòi lớn.”
Tuy rằng bọn họ đều biết Lục Trường Sinh rất mạnh, nhưng mà cũng không quá xem trọng Lục Trường Sinh.
Dù Địa Thánh mạnh tới cỡ nào thì nó cũng có cực hạn.
Tất cả mọi người đều là Địa Thánh đứng đầu.
Mấy Địa Thánh đứng đầu liên thủ, chỉ là ý chí Võ đạo cũng đủ nghe rợn cả người.
Làm sao có thể lấn áp được phong thái của sáu Địa Thánh đứng đầu?
“Ầm.”
Đúng lúc này, sáu Địa Thánh cùng ra tay.
Nếu bọn họ liên thủ, vậy tuyệt đối sẽ không để Lục Trường Sinh có cơ hội đối phó với từng người.
Hơn nữa, trong lòng sáu Địa Thánh đứng đầu đều có chút tức giận.
Bọn họ quyết định cho Lục Trường Sinh một bài học.
Bởi vậy, bọn họ cùng nhau bạo phát ý chí Võ đạo, thậm chí không hề giữ lại chút nào.
Sáu dòng ý chí Võ đạo kinh khủng trùng trùng điệp điệp, tựa như sáu dòng gió lốc đáng sợ, thổi quét trên hư không, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lục Trường Sinh.
Mỗi một dòng ý chí Võ đạo đều phi thường khủng bố.
Nó đủ để trấn áp Địa Thánh bình thường.
Đây chính là Địa Thánh đứng đầu.
Ngưng tụ hình thức ban đầu của Võ đạo, sinh ra ý chí Võ đạo.
Nhưng mà Lục Trường Sinh vẫn đứng khoanh tay như trước.
Lục Trường Sinh cảm nhận được sáu dòng ý chí Võ đạo, trên mặt hắn còn nở một nụ cười.
“Ầm.”
Ngay sau đó, ý chí Võ đạo của Lục Trường Sinh cũng bạo phát.
Võ đạo của hắn chính là Vô Hạn Võ Đạo.
Vì vậy, sau lưng Lục Trường Sinh hiện ra một đoàn hỗn độn không rõ, dường như không thể nhìn ra được rốt cuộc đó là hình thức ban đầu của Võ đạo gì.
Dường như cái nào cũng giống, lại hình như cũng không giống bất kì cái nào.
Vô Hạn Võ Đạo đương nhiên sinh ra vô hạn ý chí.
Do đó, ý chí Võ đạo của Lục Trường Sinh trùng trùng điệp điệp, dường như bao dung mọi thứ, lại dường như có thể trấn áp tất cả, xa rời thế giới, bao trùm phía trên tất cả ý chí Võ đạo.
Ở thời điểm Lục Trường Sinh bạo phát ý chí Võ đạo, tất cả mọi người cảm giác được giống như có một loại “vương giả” ra đời.
Sáu dòng ý chí Võ đạo ở trước mặt vô hạn ý chí của Lục Trường Sinh, lại quân lính tan rã, trong khoảnh khắc liền sụp đổ, thậm chí muốn “thần phục”.
“Cái gì?”
“Đã thua rồi?” Hết chương 982.



Bạn cần đăng nhập để bình luận