Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1938: Giới Chủ Lục Trường Sinh danh chấn Hỗn Độn, giải cứu Lâm Thanh Loan!

Sắc mặt hai sinh mệnh Hỗn Độn đều ngẩn ngơ.
Không biết Lục Trường Sinh thi triển thủ đoạn gì.
Có bảo vật xuyên qua không gian ư?
Bọn hắn không hề cảm nhận được bảo vật nào cả.
Dù rất khiếp sợ nhưng hai người vẫn hồi đáp: “Đúng, nơi này chính là chiến trường Hỗn Nguyên. Tìm ai ở đây cũng đều có thể hỏi thăm nơi ở của lão tổ Hỗn Nguyên.”
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, lập tức thả hai sinh mệnh Hỗn Độn ra.
“Các ngươi đi trước đi, đây là một ít bảo vật của Ám Vực, hẳn là cũng dùng được trong Hỗn Độn.”
Giờ Lục Trường Sinh có rất nhiều bảo vật.
Tiện tay cũng lấy ra được một số bảo vật Ám Vực.
Hai sinh mệnh Hỗn Độn mừng rơn.
Thù lao đúng là rất phong phú, mà bọn hắn chỉ có việc dẫn đường thôi đấy.
Hơn nữa vẻn vẹn chỉ mất có ba ngày.
“Đa tạ Lục đạo hữu.”
Hiện giờ bề ngoài Lục Trường Sinh vẫn chỉ là sinh mệnh Hỗn Độn.
Thế nên xưng hô của những sinh mệnh Hỗn Độn này với hắn tất nhiên vẫn là “đạo hữu”.
Tuy nhiên nếu Lục Trường Sinh bại lộ thực lực thật sự chỉ sợ thân phận địa vị của hắn rất nhanh sẽ có thể sánh ngang với nguyên sinh mệnh.
Lục Trường Sinh nhìn lướt qua chiến trường Hỗn Nguyên.
Hỗn Độn và Ám Vực không khác nhau nhiều lắm.
Đều do một vị nguyên sinh mệnh mở ra một chiến trường.
Đối ứng với cường giả bên phe Ám Vực.
Hỗn Độn và Ám Vực rất rộng lớn.
Vì không phải khắp nơi đều có thông đạo không gian mà chỉ có một số nơi mới có thông đạo.
Hơn nữa muốn mở ra một chiến trường thì nhất định phải có thông đạo không gian cỡ lớn.
Thông đạo không gian cỡ lớn là thông đạo có thể để rất nhiều người đồng thời ra vào, hơn nữa phải vững chắc không gì sánh được.
Ngay cả nguyên sinh mệnh và Đại Đế cũng không cách nào hủy diệt thông đạo không gian cỡ lớn.
Hai thông đạo không gian Lục Trường Sinh từng thấy kỳ thực đều không phải thông đạo không gian cỡ lớn mà chỉ có thể coi là thông đạo không gian cỡ nhỏ thôi.
Thông đạo không gian cỡ nhỏ không thể cho quá nhiều người sử dụng, cũng không cách nào hình thành chiến trường.
Lục Trường Sinh vừa đến chiến trường Hỗn Nguyên, bóng người xung quanh rất thưa thớt.
Kỳ thực nơi này là hậu phương.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, hình như càng ngày càng có nhiều người quay về hậu phương.
Những tu sĩ này phần lớn đều là sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhưng xem ra trong mắt ai cũng toát ra một tia mỏi mệt.
Như thể vừa mới trải qua một trận ác chiến.
Lục Trường Sinh cản một vị sinh mệnh Hỗn Độn lại.
Chỉ mới chuyển tiếp sinh mệnh hai lần.
“Đạo hữu dừng chân đã.”
Lục Trường Sinh ngăn đối phương lại.
Tâm trạng sinh mệnh Hỗn Độn chuyển tiếp sinh mệnh hai lần này rất tệ, trong trận đại chiến vừa rồi suýt nữa hắn đã chết, thử hỏi tâm trạng sao mà tốt được?
Đang định nổi giận nhưng nhìn thấy người trước mắt, đặc biệt là khí tức phát ra trên người khiến sinh mệnh Hỗn Độn này giật bắn, lập tức cung kính hành lễ rồi nói: “Gặp qua đạo hữu, không biết đạo hữu có chuyện gì cần hỏi?”
Trên người Lục Trường Sinh phát ra khí tức là ba lần chuyển tiếp sinh mệnh.
Tất nhiên cao hơn so với đối phương.
Bởi vậy thái độ của đối phương cũng trở nên khách khí hơn hẳn.
“Xin hỏi đạo hữu, đại chiến vừa mới kết thúc sao?”
“Phải, đại chiến vừa mới kết thúc. Trận chiến chúng ta toàn thắng, lão tổ Hỗn Nguyên đại chiến với Phạm Thiên Đại Đế, cuối cùng đánh lui Phạm Thiên Đại Đế, hơn nữa còn dùng tháp Hỗn Nguyên bắt sống một đám cao giai Đại Thánh của Ám Vực, có thể nói là cổ vũ sĩ khí rất nhiều!”
“Nếu đại thắng nhiều hơn hẳn chúng ta có thể đánh lui Phạm Thiên Đại Đế, thậm chí tấn công thẳng vào Ám Vực.”
Trong lòng Lục Trường Sinh cảm thấy nặng trĩu.
Khu vực chiến trường này ban đầu Ám Vực chiếm cứ được ưu thế.
Nếu không chiến trường cũng sẽ không nằm trong Hỗn Độn.
Không ngờ thực lực của lão tổ Hỗn Nguyên lại kinh người như thế, thậm chí còn đánh lui được Phạm Thiên Đại Đế.
Sau mấy lần đại chiến, Phạm Thiên Đại Đế không chiếm được chỗ tốt nào mà ngược lại còn tổn thất nặng nề, về sau rất có thể sẽ liên tục bại lui, thậm chí bị lão tổ Hỗn Nguyên tấn công vào tận Ám Vực.
Kỳ thực Lục Trường Sinh không quá để ý tới thắng thua giữa Hỗn Độn và Ám Vực.
Dù sao Ám Vực không có khả năng công chiếm Hỗn Độn.
Đồng thời Hỗn Độn cũng không có khả năng công chiếm Ám Vực.
Đôi bên chỉ đang tranh đoạt khí vận mà thôi.
Kẻ thật sự biến thành pháo hôi chỉ có những người tu hành cấp thấp kia.
Nhưng chuyện lão tổ Hỗn Nguyên vây khốn một đám cao giai Đại Thánh lại có liên quan tới Lục Trường Sinh.
Trong những kẻ đó có lẽ có cả Lâm Thanh Loan.
“Lão tổ Hỗn Nguyên ở đâu?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Phía trước có một tòa Thần Cung Hỗn Nguyên, đó là một kiện Hỗn Độn chí bảo, lão tổ Hỗn Nguyên đang ở trong Thần Cung Hỗn Nguyên. Nhưng người bình thường không thể tiến vào Thần Cung Hỗn Nguyên được, trừ khi được lão tổ Hỗn Nguyên cho phép.”
Lục Trường Sinh gật đầu: “Đa tạ đạo hữu giải đáp nghi hoặc giúp.”
Sau đó đối phương rời đi.
Lục Trường Sinh đi theo hướng đối phương chỉ, không lâu sau đã trông thấy Thần Cung Hỗn Nguyên.
Thần Cung tọa lạc trong hư không Hỗn Độn.
Nhìn từ xa tựa như một thế giới Hỗn Độn.
Nhưng đây không phải thế giới Hỗn Độn mà là một kiện Hỗn Độn chí bảo.
Lục Trường Sinh đi tới trước Thần Cung Hỗn Nguyên, bên ngoài có sinh mệnh Hỗn Độn thủ vệ, ánh mắt đối phương nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
“Có lệnh triệu hoán của lão tổ không?”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
“Không có lệnh triệu hoán thì không thể tiến vào Thần Cung.”
Sinh mệnh Hỗn Độn thủ vệ lập tức ngăn cản Lục Trường Sinh.
“Vậy sao?”
“Lục mỗ tới gặp lão tổ Hỗn Nguyên, các ngươi có thể thông báo một tiếng, cứ nói… Giới Chủ Lục Trường Sinh cầu kiến!”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời.
Trên thân đột nhiên tản ra khí tức Giới Chủ.
Hơn nữa còn là khí tức mở lại thế giới chín lần.
Đây chính là khí tức sánh ngang với cửu đạo Đại Thánh, tương đương với sinh mệnh Hỗn Độn đã chuyển tiếp sinh mệnh chín lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận